Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 254: --- Yêu một người sẽ trở nên kiên cường, người được yêu sẽ trở nên mềm yếu

Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:04:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối đến, Ngụy Yến xách đồ đạc tới tiểu viện, cửa thấy Chu Tư Niên đang tươi rạng rỡ chào đón trong sân.

 

“Cạch!”

 

Ngụy Yến thanh niên cao lớn mắt, dần dần trùng khớp với hình ảnh thiếu niên trong ký ức.

 

“Niên Niên?!”

 

Chu Tư Niên Ngụy quen thuộc xa lạ, trong lòng cũng dâng lên một nỗi chua xót, Ngụy thêm bao nhiêu sợi tóc bạc từ lúc nào .

 

Chu Tư Niên bước tới, nhẹ nhàng nhặt những thứ rơi đất lên.

 

“Cậu Ngụy, cháu tỉnh !”

 

Nước mắt Ngụy Yến tuôn trào, là Niên Niên, Niên Niên trở về .

 

Ông đưa tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đứa cháu cao hơn cả một cái đầu, dáng vẻ cẩn thận như thể sợ nó vỡ tan.

 

Chu Tư Niên dang tay ôm lấy ông: “Cậu Ngụy, cháu cảm ơn , mấy năm nay vất vả .”

 

Ngụy Yến mãn nguyện : “Cháu bình phục , thật quá, Ngụy yên tâm . Là Ngụy chăm sóc cho cháu, cháu trách .”

 

Chu Tư Niên nhẹ nhàng lắc đầu: “Hoàn cảnh của cũng dễ dàng gì, may mà bây giờ chuyện qua , Ngụy , cuộc sống của chúng sẽ ngày càng hơn.”

 

Minh Đại trong sân, Chu Tư Niên an ủi Ngụy Yến, hình ảnh hai đổi chỗ cho .

 

Cô nhớ đến một câu , yêu một sẽ trở nên kiên cường, yêu sẽ trở nên mềm yếu.

 

Có lẽ là thấy Minh Đại trong sân, Ngụy Yến ngượng ngùng lau mặt, mỉm với cô: “Tiểu Minh, gần đây cháu vất vả , Tư Niên thể hồi phục như , đều là công lao của cháu.”

 

Minh Đại gật đầu, mời hai trong.

 

Ngồi bên bàn đá trong sân, Ngụy Yến miếng gạc đầu Chu Tư Niên, hỏi còn đau , chóng mặt , ký ức hồi phục thế nào ?

 

Chu Tư Niên đều nghiêm túc trả lời.

 

Sau khi xác nhận thật sự , Ngụy Yến thở phào nhẹ nhõm: “Như , mới yên tâm.”

 

Chu Tư Niên quầng thâm mắt ông, chút lo lắng hỏi: “Tình hình của cháu thế nào ạ? Vẫn dễ giật tỉnh giấc ?”

 

Nhắc đến Bạch Tĩnh Nghi, mặt Ngụy Yến nở một nụ hạnh phúc: “Tình hình cháu hơn nhiều , bây giờ buổi tối thể ngủ bốn năm tiếng, ban ngày cũng chịu ngoài phơi nắng một lát . Tuy vẫn chuyện, nhưng tình hình hơn nhiều. Lúc đến, bà uống t.h.u.ố.c xong và ngủ , lát nữa cháu thể đến thăm bà .”

 

Chu Tư Niên gật đầu: “Cậu Ngụy, thời gian , vất vả !”

 

Ngụy Yến Chu Tư Niên, mặt mang một nụ e thẹn: “Niên Niên , Ngụy theo đuổi cháu, cháu phản đối ?”

 

Chu Tư Niên những cử chỉ phần lúng túng của ông, chút , điều khác với hình ảnh Ngụy từng cưỡi ngựa phi như bay trong ký ức của .

 

“Cháu ý kiến gì cả, ngược , cháu mong thể sớm gọi là bố.”

 

Một tiếng “bố” nữa khiến nước mắt Ngụy Yến trào . Ông xúc động vỗ Chu Tư Niên, nhưng ngại cơ thể , cuối cùng đành vỗ chính .

 

“Có câu của cháu, Ngụy cơ sở ! Cố gắng đến cuối năm để cháu đổi cách xưng hô!”

 

Một câu khiến Minh Đại và Chu Tư Niên đều bật .

 

Sau khi ba chuyện thêm một lát, Chu Tư Niên dậy, một vòng kiểm tra tiểu viện, khi hiệu cho Minh Đại, liền kéo Ngụy Yến phòng khách.

 

Minh Đại trong sân, sắp xếp các loại t.h.u.ố.c Bắc mà Ngụy Yến mang tới.

 

Nhìn thấy mấy loại t.h.u.ố.c quen thuộc trong đó, mặt cô đỏ lên, vội vàng nhặt chúng .

 

Nửa giờ , Ngụy Yến mặt mày âm trầm theo Chu Tư Niên ngoài.

 

Nhìn thấy Minh Đại, ông nặn một nụ , đưa cho cô một cái túi nhỏ, bên trong thể thấy là tiền và phiếu tem.

 

“Tiểu Minh, từ khi về Kinh Thành, cũng dẫn cháu chơi bao giờ. Cậu Ngụy các nữ đồng chí trẻ tuổi như các cháu thích gì, kiếm một ít phiếu ngoại tệ, cháu cứ tự xem, thích gì thì mua nấy.”

 

Minh Đại xấp tiền dày cộp, nhận: “Cậu Ngụy, cháu tiền mà.”

 

Ngụy Yến lắc đầu: “Cứ cầm , cháu còn đòi tiền t.h.u.ố.c men, Ngụy chẳng lẽ thể cho cháu chút tiền tiêu vặt ?”

 

Minh Đại bất đắc dĩ, đành nhận lấy.

 

“Như mới đúng chứ, về đây. Nếu hai đứa thăm Tĩnh Nghi thì đợi lát nữa hãy qua nhé.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-254-yeu-mot-nguoi-se-tro-nen-kien-cuong-nguoi-duoc-yeu-se-tro-nen-mem-yeu.html.]

Hai gật đầu.

 

Đợi Ngụy Yến rời , Minh Đại lấy tiền và phiếu tem xem. Có năm trăm đồng tiền mặt, và hơn chục tấm phiếu ngoại tệ.

 

Cô nhớ , đây ở chỗ Tưởng Tư Tư và Triệu Tuyết Oánh cũng tìm ít phiếu ngoại tệ.

 

cần mua một món đồ, cần dùng phiếu ngoại tệ, thể dùng chung luôn.

 

Buổi tối, nhân lúc Bạch Tĩnh Nghi ngủ, Chu Tư Niên và Minh Đại đến nhà họ Bạch thăm bà.

 

Tình trạng của Bạch Tĩnh Nghi hơn nhiều, mặc dù vẫn còn gầy, nhưng mặt sắc khí.

 

Minh Đại đợi bên ngoài, Chu Tư Niên lâu, cho đến khi Bạch Tĩnh Nghi dấu hiệu giật tỉnh giấc, mới rời .

 

Sau đó mấy ngày, tiểu viện bắt đầu đến tìm Chu Tư Niên, Đinh Kim và Lữ Tam cũng đến hai .

 

Vào đêm khuya một tuần đó, Chu Tư Niên cùng Đinh Kim và Lữ Tam lặng lẽ rời , Minh Đại từ chối lời mời của Ngụy Yến, tiếp tục ở tiểu viện.

 

Chu Tư Niên ở đây, cô ở một ngày, cảm thấy buồn chán, thế là định Cửa hàng Hữu Nghị xem .

 

Cửa hàng ở khá xa, Minh Đại tản bộ đến trạm xe buýt chờ xe.

 

Xe chạy chậm, một tiếng một chuyến. Minh Đại đợi một lúc thì ba bốn cô gái trẻ mặc quân phục xanh lá tới, tay họ còn cầm sách, chắc là học sinh gần đó.

Mèo Dịch Truyện

 

“Tình Tình, chị gái thật sự chuyển trường ? Ban đầu còn xem chị biểu diễn nữa chứ?”

 

“Phải đó, tuần còn vở mới nữa chứ, thế thì xem .”

 

Cô gái gọi là Tình Tình lén lút đảo mắt, xem chị nhảy, nhưng thực vẫn là nhắm nam diễn viên của ?

 

“Chị tớ chuyển trường, nhảy ở nhà hát bên nữa, nhưng cản trở chúng mua vé xem chứ.”

 

Lời , hai liền tẽn tò gì nữa.

 

Bọn họ xem Tưởng Tư Tư nhảy, nhưng thực là nhắm vé miễn phí, bây giờ bảo họ mua, tự nhiên họ vui .

 

, nhà họ bụng nào thể giúp đỡ cuộc sống gia đình .

 

Triệu Tình Tình cãi xong, trong lòng cũng bực bội.

 

vội quá, lúc gia đình chuyện thì dượng đưa dì và Tưởng Tư Tư rời .

 

Nghĩ đến cây vĩ cầm Tưởng Tư Tư mang , cô thấy buồn bực.

 

vốn luôn dùng ké cây vĩ cầm của Tưởng Tư Tư, bây giờ cô mang , cô đến lớp học cũng thấy ngại.

 

Rõ ràng cô thích vĩ cầm, chơi cũng bình thường, nhưng chịu đưa cây đàn cho cô .

 

Hừ!

 

Có ích gì chứ?!

 

Người sớm thiết với họ Tưởng ! Còn thèm để ý gì đến cô gái họ Triệu nữa!

 

Càng nghĩ càng tức giận, mặt cô hiện rõ biểu cảm, nhất thời, hai cô gái cũng dám gì.

 

Xe nhanh chóng đến, chuyến Minh Đại . Cô nguyên tại chỗ, ba cô gái lên xe.

 

Lên xe, còn một chỗ cạnh cửa sổ, hai cô gái , cuối cùng nhường cho Triệu Tình Tình.

 

Triệu Tình Tình xuống, tâm trạng bực bội đảo mắt lung tung, bất chợt thấy Minh Đại ở trạm chờ.

 

Lúc nãy Minh Đại lưng với họ, nên Triệu Tình Tình vẫn thấy mặt cô.

 

Giờ phút , gương mặt giống dì một cách thần kỳ , cô giật .

 

Vừa định cho rõ, xe khởi động, bóng nhanh chóng bỏ phía .

 

Triệu Tình Tình thẳng, chút nghi ngờ, thật sự giống, là cô lầm ?!

 

Về đến nhà, cô vẫn còn lẩm bẩm, thấy bà nội đang thái rau, thuận miệng kể phát hiện .

 

“Bà nội, hôm nay cháu ở trạm xe buýt, thấy một giống dì.”

 

Động tác thái rau của bà Triệu khựng , suýt chút nữa cắt tay .

 

 

Loading...