Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 260: --- Tình cờ gặp

Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:04:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Minh Đại đang sắp xếp cuốn sách hướng dẫn quảng bá thì Điền Lệ đến.

 

Chỉ là cô bé đến một , mà còn cả chị gái của cô bé nữa.

 

Điền Phỉ trông giống như Điền Lệ miêu tả, hình thanh mảnh, mặc áo sơ mi tergal trắng, váy dài đen quá đầu gối, giày sandal da, trông trí thức thời trang.

 

Điền Phỉ cũng đang Minh Đại, mặc dù em gái bác sĩ Minh tuổi lớn, nhưng trông quả thực còn quá trẻ.

 

Hơn nữa, Điền Phỉ cảm thấy bác sĩ Minh chút quen mắt, cô hình như gặp qua đây.

 

Minh Đại mời họ xuống.

 

Điền Phỉ mang theo ít quà, chất đầy bàn, mặt đỏ bừng: “Bác sĩ Minh, thật sự cảm ơn cô, nếu cô, suýt nữa chuyện dại dột.”

 

Minh Đại xua tay: “Cô khách khí , đây là việc mà một bác sĩ nên , cô hồi phục thế nào ?”

 

Mặt Điền Phỉ càng đỏ hơn: “Đã khỏi ! Thuốc mỡ cô cho hiệu nghiệm.”

 

Minh Đại gật đầu: “Vậy thì , đó chỉ là viêm nang lông đơn giản thôi, khỏi là , chú ý vệ sinh là .”

 

Điền Phỉ mỉm gật đầu, đó lấy một cuốn sách từ trong túi.

 

“Lệ Lệ cô thích nhiếp ảnh, một cuốn sách về nhiếp ảnh, tặng cô.”

 

Minh Đại cầm lấy xem, là một cuốn sách hữu ích, vui vẻ nhận lấy, phòng, mang hai hộp nhỏ.

 

“Đây là mặt nạ tự , nếu mặt mụn thì thể thoa lên, mười lăm phút thì rửa sạch, hiệu quả.”

 

Điền Lệ vui mừng nhận lấy: “Thật ! Con bé mụn thôi!”

 

Minh Đại cô bé: “Cô bé chỉ cần ít ăn đồ ngọt là .”

 

Điền Lệ , mắt trợn tròn, kinh ngạc cô: “Sao cô thích ăn đồ ngọt ạ!”

 

Mèo Dịch Truyện

Minh Đại tinh nghịch nháy mắt: “Đừng hòng lừa thầy t.h.u.ố.c Đông y, vọng văn vấn thiết, chỉ cần sắc mặt cô bé là .”

 

Điền Lệ sờ mặt: “Đông y thần kỳ ?”

 

Minh Đại gật đầu: “Đương nhiên, đây là bảo bối tổ tiên chúng truyền thừa hơn 5000 năm, cô bé lợi hại ?!”

 

Điền Lệ chợt hiểu : “Cô đúng!”

 

Điền Phi một bên cô em gái ngây ngốc của , chút bất lực: "Cái đó còn xem trình độ của bác sĩ nữa chứ. Mụn của em từng khám Đông y, chẳng cũng chẳng xem ?

 

Minh bác sĩ trình độ cao, nên mới xem , em ngốc ?!"

 

Điền Lệ chị gái mắng, bèn lè lưỡi tinh nghịch với Minh Đại.

 

Minh Đại : "Đừng gọi là Minh bác sĩ nữa, cứ gọi thẳng tên , là Minh Đại."

 

Điền Phi đáp lời, ngượng ngùng hỏi thêm cô vài vấn đề riêng tư, Minh Đại đều lượt giải đáp.

 

Những vấn đề cũng cho Minh Đại ít ý tưởng, cô dứt khoát lấy cuốn sổ tay tuyên truyền vệ sinh sức khỏe phụ nữ mà tự cho Điền Phi xem.

 

Điền Phi lập tức cuốn hút, từng dòng từng dòng nghiêm túc, thỉnh thoảng reo lên kinh ngạc, khiến Minh Đại cũng chút căng thẳng.

 

chút thấp thỏm hỏi: "Cô thấy thế nào?"

 

Điền Phi kích động cô: "Rất ! Nếu đây cái , thì sớm yên tâm khám bác sĩ , cũng đến nỗi kéo dài đến bây giờ.

 

Minh Đại, cô , đây còn định hủy hôn với chồng cưới, tìm một nơi nào đó chờ c.h.ế.t."

 

Mắt cô đỏ hoe: " và chồng cưới là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng , thích ."

 

Minh Đại vỗ vai cô: "Chỉ là một phen hoảng sợ vô cớ thôi, đừng giấu bệnh sợ thầy t.h.u.ố.c nữa nhé."

 

Điền Phi lau nước mắt, : "Vâng , , Minh Đại, kết hôn tháng Tám, cô thể đến dự đám cưới ?"

 

Minh Đại lắc đầu: "Không , là thanh niên trí thức, sắp về Hắc Tỉnh ."

 

Điền Phi cũng tình hình của Minh Đại từ Điền Lệ, chút tiếc nuối, cô kết bạn với Minh Đại.

 

"Được , Minh Đại, thể thư cho cô ? bạn với cô."

 

Minh Đại gật đầu: "Được chứ, đến lúc đó sẽ gửi đặc sản địa phương cho cô."

 

Điền Lệ bên cạnh ồn ào chen giữa hai : "Còn nữa, còn nữa!"

 

Minh Đại gật đầu: " đúng đúng! Còn cả em nữa!"

 

Ba vang.

 

Minh Đại khá thích hai cô gái , họ khá giống với kiểu bạn bè của cô ở kiếp , họ cũng nhiều thứ hợp để trò chuyện.

 

Minh Đại chỉ cho họ vài mẹo nhỏ về chăm sóc da, còn họ thì kể cho Minh Đại về kiểu tóc và phong cách quần áo thịnh hành nhất hiện nay, cùng những câu chuyện thú vị về nước ngoài ở Cửa hàng Hữu Nghị, v.v.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-260-tinh-co-gap.html.]

 

Không từ lúc nào, trời đến giữa trưa.

 

Minh Đại dứt khoát giữ họ ở nhà ăn cơm.

 

Điền Phi vẫn còn chút ngượng, Điền Lệ thì trực tiếp đồng ý.

 

"Được thôi thôi, sẽ giúp cô, cũng nấu ăn."

 

Điền Phi liếc em gái một cái, nhưng cũng từ chối, ngượng ngùng : " cũng giúp."

 

Thế là, bữa trưa ba cô gái cùng , mỗi một món tủ.

 

Món thịt kho tàu của Minh Đại chinh phục hai chị em, cả hai ăn đến no căng bụng.

 

Ăn cơm xong, uống tiêu thực, hai xin phép cáo từ, Minh Đại tiễn họ về.

 

Vì nhà ở khá gần, hôm nay hai xe đạp, nên Minh Đại cũng bộ theo, tiễn họ ngoài ngõ.

 

Triệu Bằng Trình chờ ở trạm xe buýt cả buổi sáng, nhưng vẫn chờ gì.

 

Sắc mặt âm trầm, càng cảm thấy là con gái nhầm, phí công chờ đợi bao lâu.

 

Mặt trời chiếu gay gắt thật khó chịu, định về nhà, bước khỏi bóng râm thì thấy ba cô gái từ đầu ngõ.

 

Cả ba đều xinh , tươi trẻ, mỗi một vẻ, nhưng cô gái thấp nhất ở giữa khiến Triệu Bằng Trình lập tức , trốn trạm xe buýt.

 

Mồ hôi trán túa , nhưng do nắng, mà là do sợ hãi!

 

Quá giống!

 

Giống hệt như cô em gái của !

 

Nếu như Kinh Thành, những kẻ tâm thấy, thì em gái chắc chắn sẽ nghi ngờ!

 

Minh Đại rằng nhà họ Triệu vẫn luôn theo dõi , khi tiễn hai chị em xong, cô liền về nhà.

 

Triệu Bằng Trình lặng lẽ theo cô, sân, lúc mới dám theo.

 

Nhìn căn tứ hợp viện hai dãy, vô cùng ngưỡng mộ.

 

Không ngờ, gia đình nhặt đứa cháu gái "hời" điều kiện đến .

 

Ghi nhớ vị trí xong, vội vã về nhà.

 

"Thật sự giống hệt ?!"

 

Triệu lão thái lời con trai , rau trong tay rơi xuống mà bà cũng .

 

Triệu Bằng Trình uống ực một bình nước đun sôi để nguội, mới cảm thấy sống .

 

Vừa phe phẩy quạt xuống ghế sofa: "Giống hệt Tuyết Oánh hồi nhỏ, sai , ai cũng nhận ."

 

Tảng đá treo trong lòng Triệu lão thái cuối cùng cũng rơi xuống, nhưng cũng suýt nữa đè c.h.ế.t bà.

 

" sớm muộn gì cũng xảy chuyện mà! Con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó! Quá nhiều chủ ý! Nó bỏ con là bỏ ngay! Bỏ ở cũng cho chúng , bây giờ, ?

 

Nếu nhà họ Tưởng thấy, em gái con còn thể sống với Mục Vân ?"

 

Triệu Bằng Trình khẩy: "Tưởng Mục Vân cái tên ngốc đó, bao nhiêu năm nay, em gái con chẳng cũng lừa ? Cho dù , Tuyết Oánh cũng cách xử lý thôi.

 

Bây giờ khó xử lý là nhà họ Tưởng, nếu nhà họ Tưởng em gái chuyện 'mèo hoang đổi thái tử', lừa dối nhà họ Tưởng bao nhiêu năm nay, họ sẽ tha cho em gái !

 

Ông nội Tưởng từ thiện !"

 

Triệu lão thái lập tức hoảng sợ, òa lên: "Thế thì đây? Nếu bại lộ, em gái con thật sự thể ở nhà họ Tưởng nữa, lão yêu bà cũng sẽ bỏ qua cho em gái con !"

 

Tiền Tiểu Quyên đang im lặng bên cạnh liền lên tiếng: "Mẹ, chỉ nghĩ cho con gái , nghĩ đến con trai ? Con trai mới thăng chức, nếu Tuyết Oánh phát hiện, nhà họ Tưởng tức giận, Bằng Trình ?

 

Anh là trụ cột của gia đình mà!"

 

Triệu Bằng Trình bên cạnh cũng đen mặt, quả thật, công việc hiện tại của nhờ việc là em vợ của Tam thiếu gia nhà họ Tưởng, đối với cũng luôn khách sáo.

 

Nếu vì chuyện mà mất việc, sẽ hận c.h.ế.t em gái.

 

Nếu cô tự tìm cái c.h.ế.t, mà ngoan ngoãn nuôi lớn đứa bé đó, thì bây giờ chẳng nhiều chuyện như ?!

 

Tiền Tiểu Quyên thấy kích động đủ , liền : "Bây giờ, điều cấp bách nhất là rõ, đứa bé đó rốt cuộc là con gái của em gái . Nếu , thì tìm cách đưa nó khỏi Kinh Thành.

 

Rời khỏi Kinh Thành, đều quen , tự nhiên sẽ còn mối đe dọa nào nữa."

 

Triệu Bằng Trình gật đầu, vợ đúng: "Mẹ chiều nay một chuyến, giả vờ lạc đường, hỏi thăm những xung quanh về tình hình cụ thể."

 

Triệu lão thái vội vàng gật đầu: "Được, tan tầm xong sẽ ngay."

 

 

Loading...