Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 300: --- Kết cục của nhà họ Chu, La Thành đã về
    Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:06:11
    Lượt xem: 0 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn dáng vẻ điên loạn của Chu Trọng Minh, hận ý trong lòng Cố Tư Niên cuối cùng cũng giảm bớt phần nào.
Khi về, ngang qua giường bệnh của Chu Học Hải, mái tóc bạc phơ và khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của ông, Cố Tư Niên cúi đầu, cho ông tình hình những khác trong nhà họ Chu.
Nhà họ Chu sụp đổ, sai lầm mà thứ hai nhà họ Chu phạm đây đào xới , kết án tù, vợ ông cũng ly hôn.
Con cái của thứ hai nhà họ Chu cũng đổi họ theo, đăng báo đoạn tuyệt với nhà họ Chu.
Nhà họ Chu , thật sự là tuyệt tử tuyệt tôn !
Sau khi đoàn rời khỏi phòng bệnh, Chu Học Hải đang hôn mê giường từ từ mở mắt, những giọt nước mắt đục ngầu tuôn : "Báo ứng! Báo ứng!!"
Hy vọng cuối cùng của nhà họ Chu còn!
Chu Học Hải tê liệt, thể cử động nữa.
Cộng thêm Chu Trọng Minh đ.á.n.h tơi tả, Chu Diên Tông mỗi ngày ứng phó với công việc lao động nặng nhọc, còn chăm sóc hai già khả năng tự chủ.
Hắn trút tất cả sự tức giận lên Chu Trọng Minh, đ.á.n.h thì cũng mắng, cần nhà họ Bạch dặn dò, bản cũng thể khiến Chu Trọng Minh suy sụp tự sát.
Tiếc rằng, nhà họ Bạch cho phép, Chu Diên Tông dám, lúc nào cũng bịt miệng ông , chỉ sợ ông học theo Đoạn Phái Nhiên, nghĩ quẩn mà tự sát, liên lụy đến cả mạng nhỏ của .
Cứ thế dằn vặt lẫn , Chu Học Hải qua nổi mùa đông đầu tiên qua đời, còn Chu Trọng Minh thì sống sót qua sáu năm.
Mùa hè sáu năm , Cố Tư Niên một nữa trở nông trường Vọng Sơn, tự tay kết thúc nghiệt duyên của với nhà họ Chu.
Sau khi rời , Cố Tư Niên chỉ còn là Cố Tư Niên.
Buổi tối, khi trở về nhà, Bạch lão gia tỉnh táo.
Ông cụ lóc, một tay nắm tay con gái, một tay nắm tay cháu ngoại, ánh mắt tràn đầy sự xúc động của mất tìm thấy, một chút cũng thấy vẻ điên cuồng khi khác thương chiều nay.
Buổi tối, nhà họ Võ vì chào đón sui gia, chuẩn một bữa tối thịnh soạn.
Vì nhà họ Võ thích, Minh Đại mang theo ít rượu t.h.u.ố.c tặng cho Võ lão gia.
Võ lão gia thích vô cùng, lập tức mở hộp, tặng Minh Đại nhiều da thú, đều là những thứ ông tích trữ khi còn thổ phỉ.
Minh Đại theo tới nông trường Vọng Sơn , ngoài nhiệm vụ chính là hóng chuyện, còn việc bàn bạc phẫu thuật cho út.
Dù thì cô cũng nhận một bộ thiết phẫu thuật chỉnh, mà việc thì vẫn .
Hơn nữa, cô còn út giúp một tay.
Người dân thời điểm nhiều chữ, cuốn sổ tay vệ sinh của cô quảng bá rộng rãi, khó khăn nhất chính là hiểu .
Thế nên cô dùng hình thức truyện tranh, để thể hiện nội dung của cuốn sổ tay.
Bạch Liên Hoa vốn giáo d.ụ.c theo kiểu phương Tây, khi xong cuốn sổ tay, sự ngưỡng mộ của đối với Minh Đại tăng thêm một bậc, vỗ n.g.ự.c cam đoan, nhất định sẽ vẽ thật !
Giải quyết xong tất cả chuyện, Minh Đại bắt đầu lên kế hoạch chữa trị chân cho út.
Sau khi xem xong những tấm phim chụp mà họ chuẩn , Minh Đại và họ hẹn tháng 9 sẽ đến Liễu Gia Loan để phẫu thuật, cũng là để cô thời gian bố trí phòng mổ.
Không là từng nghĩ đến việc phẫu thuật cho Bạch Liên Hoa ở phòng mổ của nông trường, nhưng nghĩ đến những động vật và kỹ thuật mổ thô sơ mà cô thấy trong bệnh viện, Minh Đại nghĩ thôi bỏ , ở địa bàn của sẽ an hơn.
Vì Bạch Tĩnh Nghi định ở nông trường Vọng Sơn thêm một thời gian, bầu bạn với cha, nên Minh Đại và Cố Tư Niên tự trở về .
Hai về đến làng, phát hiện chỉ mới một tuần mà trong làng chuyện mới.
Bà Hoàng Minh Đại về, dọn một giỏ dưa chuột và cà chua lớn, cùng chị Hoàng sang nhà chơi.
Nghe họ kể, Minh Đại mới La Thành trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-300-ket-cuc-cua-nha-ho-chu-la-thanh-da-ve.html.]
Bà Hoàng tiếc nuối mở lời: "Chú con La Thành thật sự đáng tiếc quá.
Nó vì cứu con trai của một vị quan lớn nên mới thương ở chân do trúng bom.
Gia đình thế lực mạnh, ở quân khu nơi La Thành công tác tiếng , vì cảm kích nó cứu vãn con cháu trong nhà, nên đưa hai lựa chọn: một là bồi thường 3000 tệ, giải ngũ về nhà, ý là dùng tiền để cắt đứt ân tình;
Hai là cho nó ở quân đội, điều động công tác sang vị trí văn chức để phát triển, còn sắp xếp cho nó học trường quân sự, hỗ trợ sự nghiệp.
Cơ hội như , ai mà chẳng chọn cái thứ hai chứ?
Mèo Dịch Truyện
Đáng tiếc là bà La lão thái thấy tiền sáng mắt , ép La Thành chọn cái thứ nhất, sống sờ sờ hủy hoại bậc thang lên trời để La Thành tiếp tục thăng tiến!"
9. [Minh Đại với vẻ mặt khó hiểu: "La Thành tự đồng ý ? Anh tầm quan trọng của cơ hội ?"
Bà Hoàng thở dài: "Thằng bé La Thành mềm lòng quá, đồng đội đưa nó về kể, bà La lão thái trèo lên lầu dọa c.h.ế.t, La Thành mà đồng ý giải ngũ thì bà sẽ c.h.ế.t cho nó xem, hết cách , nó mới đồng ý."
Minh Đại: ... ...
Bà La lão thái cách nắm thóp La Thành mà.
Chị Hoàng vẻ mặt khinh thường: "Nói thì lắm, đón về sẽ chăm sóc tử tế, nhưng về đến nơi bà La lão thái chẳng chuyện tử tế gì cả!
La Thành về , chia cho một căn phòng tử tế nào, chỉ ở trong phòng chứa đồ của nhà họ La, cái giường nhỏ đến mức duỗi thẳng chân , bà La lão thái còn chối quanh co, bác sĩ bảo như cho chân La Thành!"
Minh Đại câm nín, đây thật sự là ruột ?
Bà Hoàng tiếp lời: "Ở bệnh viện, đồng đội của La Thành ở đó, bà La lão thái dù hổ đến mấy, cũng tiện trực tiếp hỏi La Thành lấy tiền giải ngũ của nó.
Về đến nhà, bà lão La liền dỗ La Thành đưa tiền cho bà, bà sẽ giữ hộ, đợi đến khi La Thành khỏi bệnh, sẽ dùng tiền để cưới vợ cho .
Lúc đầu La Thành đồng ý, bà liền mắng là đồ mất lương tâm, bất hiếu, lóc kể lể khổ, thủ tiết từ sớm, vất vả lắm mới nuôi con khôn lớn, mà giờ con tin tưởng bà, đến tiền cũng đưa cho bà giữ, bà thà c.h.ế.t sớm tìm chồng quá cố của còn hơn.
La Thành chịu nổi cảnh như , thế là đưa hết tiền cho bà.
Bà La nhận tiền, cam đoan rằng nhất định sẽ chăm sóc thật .
Thực tế thì ? Chú nhà đến thăm nhà họ La hai bận, nào cũng thấy nhà họ La trốn trong nhà ăn thịt, còn La Thành thì trong phòng tạp vật uống bát canh gà một váng mỡ.
Chú ý giúp , bảo nếu uất ức gì thì với chú, làng sẽ giúp giải quyết, dù thì hồi đó đơn vị cũng cử đến chuyện với làng, yêu cầu chăm sóc cho các quân nhân giải ngũ.
Đáng tiếc, La Thành cũng ngốc, như cả, là do bây giờ kiếm tiền nên mới đối xử như , đợi đến khi chân khỏi, thì sẽ như thế nữa.
Đáng tiếc, nghĩ thì , nhưng nghĩ !
Chẳng , mấy ngày nay bà gây chuyện ở nhà, để mắt đến công việc chuyên môn mà chính phủ sắp xếp cho La Thành, nhất quyết đòi La Thành nhường công việc đó!
Lần La Thành đồng ý nữa, thế là liền giận dữ mặt, đưa cơm đúng giờ, t.h.u.ố.c kịp lúc, cả ngày ở trong sân lóc La Thành là đồ mất lương tâm, cũng chẳng sợ ép La Thành đến c.h.ế.t.
Minh Đại xong thật sự gì.
Có thể cái sự hiếu thảo mù quáng của La Thành, chỉ cái đầu óc u mê tình ái của ông bố rẻ của cô mới thể sánh bằng.
Cô khỏi nghi ngờ, trong sách gốc, La Thành thành tựu to lớn như , chắc hẳn liên quan đến vợ mà cưới nhỉ?
Nếu thì theo cái đà cản trở của nhà họ La , La Thành gì cũng thành công chứ?
Chỉ là, kiếp La Thành Phương Nhu để mắt tới, kết cục cuối cùng của sẽ nữa.
Tuy nhiên, Minh Đại nghĩ những chuyện liên quan gì đến , cô cứ coi như một câu chuyện cho qua chuyện.
Ai ngờ mới nghĩ , rắc rối tìm đến tận cửa ngày hôm .
