Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 341: --- Kỹ thuật viên, rau tươi mùa đông rất được ưa chuộng

Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:06:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong sự ngơ ngác của Giả Thông, Một tai dụi chân Minh Đại xuống, ngoan ngoãn "meo" một tiếng, nghiêng đầu, tò mò Cát lão.

 

Cát lão Một tai chằm chằm, ban đầu còn căng thẳng, nhưng nhanh chóng nhận con hổ chỉ tấn công , mà ánh mắt còn quá đỗi trong veo, chút ngốc nghếch.

 

ông cũng là từng trải qua nhiều chuyện, nhanh chóng thích nghi, mặc dù vẫn dám đến gần Một tai, nhưng cũng còn sợ hãi nữa, ngược còn tủm tỉm nghĩ, vẻ ngốc nghếch của con hổ , giống tiểu Giả.

 

Tiểu Giả thấy Một tai , thần kinh căng thẳng bấy lâu bỗng chùng xuống, kịp thở phào thì những cơn đau nhói từ khắp cơ thể ập đến, kịp phòng , liền c.ắ.n đứt lưỡi ...

 

"Oái oái!!"

 

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết chỉ ba đang chuyện giật , mà còn khiến tai của Một tai cụp xuống.

 

Minh Đại Giả Thông đang co giật trong xe, giật , vội vàng chạy tới kiểm tra.

 

Kiểm tra xong , Giả Thông chỉ co giật , mà miệng còn sùi bọt m.á.u nữa!

 

Tiêu !

 

Một tai gây họa !!

 

Cô một tay cạy miệng Giả Thông , một tay tháo găng tay trắng của nhét miệng, tránh cho c.ắ.n lưỡi nữa, đồng thời hỏi Cát lão về bệnh sử của Giả Thông, xem bệnh động kinh .

 

Cát lão cũng giật , lo lắng Giả Thông đang kêu la t.h.ả.m thiết trong xe: "Không , tiểu Giả sức khỏe , nếu cũng sẽ cử trợ lý cho !"

 

Đội trưởng giúp đỡ đưa Giả Thông khỏi xe, sợ đến tái cả mặt.

 

Minh Đại cũng lo lắng Một tai tay nhẹ nặng, thương ?

 

Chỉ là một hồi kiểm tra, vấn đề gì cả?

 

Ngay khi Minh Đại định gọi đưa Giả Thông về phòng y tế, Giả Thông khó khăn nhả chiếc găng tay trong miệng , hít , từ kẽ răng nặn mấy chữ: "Co... co giật... đau..."

 

Minh Đại dở dở , hóa dọa đến co giật ?

 

Cũng trách cô phát hiện , ai co giật chứ?!

 

Liễu Đại Trụ thì thở phào nhẹ nhõm.

 

Cát lão che mặt, ông trợ lý nữa, còn nhát gan hơn cả ông lão .

 

Minh Đại nhờ đội trưởng giúp đỡ, hai cùng giữ chặt Giả Thông đang cha gọi , nước mắt nước mũi tèm lem cả mặt.

 

Nhất Nhĩ ồn đến chịu nổi, liền tới vả một phát mặt , thành công chặn tiếng kêu la của ngay trong cổ họng.

 

Giả Thông c.ắ.n lưỡi, miệng đầy mùi m.á.u tanh mà dám thành tiếng, nước mắt tủi lã chã rơi xuống.

 

Giày vò một lúc, cũng đến giữa trưa, Minh Đại và Cát lão hẹn chiều tiếp tục tham quan, cả đoàn đến nhà đội trưởng ăn cơm.

 

Sau một hồi Minh Đại khai sáng, Đội trưởng hiểu giá trị của Cát lão, liền nghiến răng, lấy hai con thỏ khô dành để ăn Tết ở nhà để đãi Cát lão.

 

Trên bàn ăn, đều ăn ngon lành, chỉ Giả Thông c.ắ.n lưỡi, đùi thỏ thơm lừng mà nước mắt.

 

Sau vụ hiểu lầm , Giả Thông sợ Nhất Nhĩ, bình thường ở trong làng hễ thể tránh Nhất Nhĩ thì tránh.

 

Ngược , Nhất Nhĩ cảm thấy khá thú vị, thấy là tự động sáp gần.

 

Vì thế, dân làng Liễu Gia Loan thường xuyên thấy đồng chí Tiểu Giả lái xe chở Nhất Nhĩ chạy khắp làng.

 

Nạn nhân đầu tiên của Nhất Nhĩ ở Liễu Gia Loan đời.

 

Minh Đại khi thấy, theo nguyên tắc lãng phí, liền nhân cơ hội đề xuất yêu cầu cho thanh niên Liễu Gia Loan học lái xe theo.

 

Giả Thông Nhất Nhĩ đang ngứa ngáy thử ở ghế phụ lái, lời từ chối đến miệng cũng .

 

Vì thế, trong thời gian Cát lão chỉ đạo kỹ thuật ở Liễu Gia Loan, trường dạy lái xe Tiểu Giả bắt đầu hoạt động, thành công đào tạo mấy tài xế xe con ưu tú, đóng góp xuất sắc cho việc Liễu Gia Loan thành lập đội vận tải của riêng .

 

Những chuyện là chuyện . Hiện tại Tiểu Giả mỗi ngày đều bẻ ngón tay tính xem Cát lão khi nào về, nhớ .

 

Khác với Giả Thông sống trong làng đầy sợ hãi, Cát lão thì như cá gặp nước, càng ở càng .

 

Xét thấy ông lão tuổi cao, Đội trưởng sớm đốt lò sưởi ở trụ sở đại đội.

 

Cơm canh cũng là Dì Hoàng nấu riêng đủ món, là sơn hào hải vị, nhưng vô cùng hợp khẩu vị của Cát lão.

 

Điều quan trọng nhất là, mỗi ngày đều một đám trẻ con vây quanh gọi ông Cát ơi ông Cát ơi, thỉnh thoảng mang cho ông trứng chim nướng, củ ngọt gì đó, khiến Cát lão vốn sống một quý mến thôi.

 

Đáp tình nghĩa, Cát lão bắt đầu nghiêm túc lên kế hoạch dạy học cho Liễu Gia Loan.

 

Vì thế, khi Minh Đại dẫn Đội trưởng đến tìm ông, đề xuất ông giúp đào tạo nhân viên kỹ thuật trồng rau nhà kính, ông vui vẻ đồng ý.

 

Mặc dù điều thể ảnh hưởng đến lợi ích của một lãnh đạo, nhưng ông cần lo lắng, những khác dù ý kiến cũng dám mặt ông.

 

Minh Đại ngờ ông đồng ý chút do dự, còn Đội trưởng thì mừng phát điên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-341-ky-thuat-vien-rau-tuoi-mua-dong-rat-duoc-ua-chuong.html.]

 

Sau khi Minh Đại phổ biến, hiện tại việc Cát lão dạy học cho họ ý nghĩa gì.

 

Đây chính là bát cơm sắt trong tương lai đó!

 

Nếu kỹ thuật trồng rau nhà kính thực sự phổ biến ở Hắc Tỉnh, công việc kỹ thuật viên thể chính thức biên chế, trở thành bát cơm sắt.

 

Bát cơm sắt còn là bát cơm sắt bình thường, mà là bát cơm sắt của đơn vị cấp tỉnh, chắc chắn sẽ tranh giành vỡ đầu, ngay cả khi Liễu Gia Loan là làng thí điểm kỹ thuật trồng rau nhà kính, bát cơm sắt cũng cơ bản liên quan gì đến những nhà quê như họ.

 

họ cũng chữ, chỉ cần một câu "kiểu nhà quê" là thể đuổi họ .

 

bây giờ, Cát lão giúp đào tạo nhân viên kỹ thuật nhà kính, cơ bản là mặc định những vị trí là của dân làng Liễu Gia Loan.

 

Ngay cả Cát lão làng nữa, các lãnh đạo khác cũng dám tùy tiện gạt bỏ Liễu Gia Loan.

 

, họ cũng coi như là học trò của Cát lão ! Ai còn dám họ là kiểu nhà quê chứ?!

 

Vì thế, năm nay Liễu Gia Loan dấy lên một cơn sốt học tập từng .

 

Trước đây cứ đến thời gian , trong làng cũng là tụ năm tụ ba chuyện phiếm, buôn dưa lê, năm nay còn nữa.

 

Thay đó là những dân làng bước chân vội vã khắp nơi.

 

tay cầm một cuốn sổ nhỏ khâu bằng giấy cỏ lẩm bẩm;

 

thì khoa tay múa chân trong khí, miệng thì há ngậm .

 

Ngay cả Liễu tam gia, vốn dĩ thích sống an nhàn tỉnh táo, cũng thoát khỏi sự cám dỗ của bát cơm sắt, liền theo học.

 

Mặc dù vòng thi đầu tiên loại, Liễu tam gia vẫn tự hào thôi, ông cũng là từng học lớp của Cát lão .

 

Khi lứa rau đầu tiên , nhân viên kỹ thuật nhà kính của Liễu Gia Loan cũng chốt 8 , Liễu Lai Thuận nhà Liễu Đại Trụ cũng trong đó, Đội trưởng vui mừng mặt.

 

Minh Đại liên hệ với đội vận tải của công xã, từng giỏ rau tươi hái xuống, trong tâm trạng lo lắng của ở Liễu Gia Loan, Đội trưởng và Bí thư Liễu cùng theo xe, chở những bó rau đến các nhà ăn cơ quan.

 

Ngày , tuyệt đối là ngày dài nhất mà dân làng Liễu Gia Loan trải qua.

 

Mọi đồng loạt đợi ở đầu làng, thỉnh thoảng ngóng trông, mong Đội trưởng sớm về, sợ ông về quá sớm.

 

Dì Hoàng càng thể ở yên trong nhà, cầm đế giày đến phòng y tế của Minh Đại, khâu đế giày chuyện với Minh Đại.

 

"Tiểu Minh con gái, con xem rau đó bán ?"

 

Minh Đại gật đầu: "Chắc chắn bán , rau hôm nay vốn dĩ đặt , Dì Hoàng cứ yên tâm ."

 

So với những khác, Minh Đại hề lo lắng chút nào, năm ngoái giá rau đắt như , rau cũng ủy ban thành phố bao trọn , đừng là tình hình giá rau năm nay giảm một nửa.

 

Quả nhiên, buổi chiều xe về.

 

Không đợi xe dừng hẳn, Đội trưởng trực tiếp mở cửa xe nhảy xuống, Minh Đại từ xa thấy tiếng khớp xương của Đội trưởng kêu lạch cạch.

 

Những dân làng đợi sẵn ở đầu làng lập tức vây lấy , bảy mồm tám lưỡi hỏi han tình hình rau củ.

 

Ngay cả Cát lão cũng nhịn , theo gần.

 

Mèo Dịch Truyện

Đội trưởng kích động hai má đỏ bừng, run rẩy cởi áo khoác ngoài, từ bên trong lấy một gói vải, mở , một chồng tiền phiếu dày cộp!

 

"Oa!!"

 

"Nhiều tiền quá!!"

 

Dân làng chằm chằm tiền trong tay Đội trưởng, hận thể chia nó ngay bây giờ!

 

Liễu Đại Trụ kích động đến đổi cả giọng: "Bán hết , tiền cũng thu về , tổng cộng 239 tệ!"

 

Dân làng kích động đến , những năm làng bận rộn cả năm cũng chia bao nhiêu tiền, năm nay cuối cùng cũng thấy hy vọng !

 

Minh Đại quan tâm hơn là liệu nhận đơn hàng tiếp theo .

 

"Đội trưởng, họ còn tiếp tục lấy rau nữa ?"

 

Bí thư Liễu cùng xuống xe, tủm tỉm lấy một chồng giấy từ trong áo: "Có chứ! Mỗi nhà ăn đều gia hạn đơn hàng đến Tết, ký hợp đồng ! Sau mỗi tuần giao một , giao cho đến Tết. Rau của chúng căn bản lo ai mua, đều đặt hết !!"

 

Trong chốc lát, cả sân sôi trào!!

 

Giao rau một là 239 tệ, một tuần giao một , từ bây giờ đến Tết, là bao nhiêu cái 239 chứ!!

 

Không tính xuể, căn bản tính xuể!!

 

Minh Đại hài lòng gật đầu, chỉ riêng rau thôi bán chạy như , nếu cuối năm dâu tây thị trường, còn sẽ hoan nghênh đến mức nào nữa!

 

Minh Đại định, đến lúc đó sẽ bán theo từng quả!

 

 

Loading...