“Anh hai Lục, rõ ràng ở trong phòng ôm em, ép em hôn, xé áo em, còn…”
“Em là một cô gái trong sạch.”
“Anh ức h.i.ế.p em, tại chịu nhận?”
“Hu hu…”
Tống Thanh Yểu càng càng thấy tủi , thành tiếng.
Trong mắt Tống Từ Nhung và Tần Tú Chi cùng lúc hiện lên vẻ do dự và hoang mang.
Họ yêu thương Tống Thanh Yểu, thấy cô chịu ấm ức.
Lục Dục cũng là đứa trẻ họ từ nhỏ lớn lên, họ cũng tin tưởng nhân phẩm của .
Hơn nữa, đây Tống Thanh Yểu từng tiền sử dối và vu oan cho khác, nên hai họ nhất thời nên tin ai.
“Chuyện gì thế ?”
Ngày mai nghỉ, Tống Kỳ và Tống Chu Dã cũng lượt về nhà.
Thấy Tần Tú Chi cùng những khác đều mặt bên nhà họ Lục, hai cũng nhanh chóng đẩy cửa bước .
Vừa thấy Tống Thanh Yểu đang đến nấc nghẹn, như thể sắp thở nổi, hai khỏi đau lòng.
Tống Kỳ nhanh chóng tiến đến, quan tâm hỏi:
“Yểu Yểu, ai ức h.i.ế.p em?”
“Nói cho , nhất định tha cho kẻ đó!”
Tống Chu Dã chú ý tới vẻ nhếch nhác em gái.
Anh nhận rằng em gái rõ ràng ai đó nhục.
Khuôn mặt trẻ tuổi lập tức lộ rõ lo lắng và tức giận:
“Rốt cuộc là ai ức h.i.ế.p em? Anh liều mạng với !”
Tống Thanh Yểu , hai trai vẫn còn yêu thương .
Khi thấy họ về, cô lập tức cảm thấy thêm chỗ dựa.
Cô trả lời câu hỏi của hai họ, mà rưng rưng nước mắt về phía Lục Dục, nghẹn ngào :
“Anh hai Lục, em là Tống Thanh Yểu, em lòng tự trọng của , bao giờ bám lấy ai.”
“Nếu chịu trách nhiệm, em cũng sẽ phiền .”
“Dù em mất sự trong sạch, cả đời gả , em cũng sẽ ép .”
“ nên ức h.i.ế.p em thừa nhận, như thể em đang vu khống .”
“Hu hu…”
Nghe xong lời Tống Thanh Yểu, Tống Kỳ và Tống Chu Dã lập tức hiểu , là Lục Dục ức h.i.ế.p Tống Thanh Yểu, chịu chịu trách nhiệm!
Hai họ cưng chiều Tống Thanh Yểu như báu vật, thể chịu nổi chuyện em gái đối xử như !
Ngay lúc đó, Tống Kỳ giơ tay, đ.ấ.m mạnh một cú khiến gương mặt lạnh lùng của Lục Dục lệch sang một bên:
“Đồ súc sinh!”
Tống Chu Dã cũng định lao dạy dỗ Lục Dục, đòi công bằng cho em gái.
giơ tay lên, Lục Kim Yến nhanh tay chặn lấy cổ tay.
Cú đ.ấ.m giáng xuống ngăn .
Lục Kim Yến quá khỏe, Tống Chu Dã thể giãy , chỉ thể tức tối giậm chân:
“Cậu ức h.i.ế.p em gái , hủy hoại sự trong sạch của nó mà chịu chịu trách nhiệm, còn mặt mũi gì nữa?!”
“Lục Dục, nhất nên xin Yểu Yểu, cầu xin nó tha thứ, nếu , liều cái mạng cũng đòi công bằng cho em gái !”
“Anh cả Lục, mau buông !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-156-2.html.]
Tống Chu Dã thấy Tống Thanh Yểu càng càng dữ, đau lòng đến cực điểm.
Anh liều mạng giãy giụa, xông tới đ.á.n.h Lục Dục một trận, nhưng Lục Kim Yến hề buông tay, cơn giận trong Tống Chu Dã chỗ trút , càng thêm bức bối.
“Anh cả Tống, bình tĩnh chút !”
Sợ Lục Dục đánh, Lục Thiếu Du lập tức ôm chặt Tống Kỳ đang nổi cơn thịnh nộ.
“Anh hai là ức h.i.ế.p Tống Thanh Yểu.”
Nghĩ tới những chuyện gần đây mà Tống Thanh Yểu , Lục Thiếu Du càng càng gay gắt:
“Tống Thanh Yểu lòng , cô cứ nhằm Đường Đường mãi.”
“Trước đó lâu, cô còn định gài bẫy cả , bắt cả chịu trách nhiệm với cô .”
“Dù thế nào cũng tin hai, chắc chắn là cô cố tình bày trò với !”
“Đồ súc sinh!”
Tống Kỳ mắt đỏ ngầu.
Ban đầu, Tống Kỳ còn thiện cảm với Lục Thiếu Du vì tính cách ngay thẳng, vui vẻ hoạt bát.
Giờ , hạ thấp em gái , Tống Kỳ chỉ đ.á.n.h cho răng rơi đầy đất!
Tống Kỳ lập tức giơ tay, chút khách khí tặng cho Lục Thiếu Du một cú đấm, khiến đau đến nhe răng trợn mắt.
“Anh Tống Kỳ, vấn đề ?”
Tống Đường xem Lục Thiếu Du là bạn , thấy đánh, cô chắc chắn thể ngó lơ.
Cô lạnh lùng trừng mắt Tống Kỳ:
“Anh hiểu tiếng ? Ai đúng ai sai còn rõ, đ.á.n.h loạn xạ. Anh gì ?”
“Tống Đường!”
Từng hiểu lầm cô vài , giờ cô như nghĩ, Tống Kỳ nảy sinh chút áy náy.
giờ em gái ức h.i.ế.p đến , cô về phía nhà họ Lục, khỏi thất vọng.
Ánh mắt như dao, quét thẳng lên mặt cô:
“Yểu Yểu là em gái chúng , em thể về phía ngoài bắt nạt nó?!”
Gương mặt Lục Kim Yến lập tức tối sầm.
Anh ghét ai lớn tiếng với Tống Đường!
Vốn dĩ, vì mặt Tống Từ Nhung và Tần Tú Chi, còn định giữ thể diện cho Tống Kỳ, nhưng giờ đối phương tự tìm đến cửa gây chuyện, đương nhiên cần khách sáo nữa.
Anh hất tay Tống Chu Dã , giáng một cú đ.ấ.m mạnh mặt Tống Kỳ:
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Tống… Tống Đường đúng. Đầu óc đúng là vấn đề.”
“Chuyện gì cũng bênh vực một đứa con nuôi tâm tư , còn đối với em ruột của thì lạnh lùng cay nghiệt. Anh thật giỏi giang đấy!”
“ vẫn giữ nguyên câu đó, tin Tiểu Dục.”
“Tiểu Dục là động Tống Thanh Yểu, thì chính là đụng. Nó lý do, cũng thể nào chịu trách nhiệm với cô !”
“Anh cả Lục…”
Tống Thanh Yểu bật .
Lục Kim Yến bao giờ cho cô chút thể diện, nhưng luôn bảo vệ Tống Đường. Điều đó khiến cô thật sự buồn.
Tống Kỳ giận dữ trừng mắt Lục Kim Yến.
Còn Tống Chu Dã thì ánh mắt trở nên phức tạp.
Anh thực cũng cảm thấy cả với Tống Đường quá nặng lời.
Tống Thanh Yểu cũng là em gái của họ, chịu uất ức, họ thể bênh vực?
Khi Tống Kỳ còn sức gây sự nữa, Lục Dục nhanh chóng về phòng lấy đồ.
Anh bằng chứng, thể chứng minh tối nay Tống Thanh Yểu dối, vu oan cho !