“Thật quá đáng!”
Phùng Oánh Oánh luôn là bảo vệ Cố Mộng Vãn, lúc tức đến đỏ cả vành mắt.
Cô đang định xông văn phòng của Khương Mai thì Cố Mộng Vãn giữ tay .
Cố Mộng Vãn lắc đầu, khẽ với cô : “Phó đội Khương đối xử với chúng đủ .”
“Đây là ý của đội trưởng Lý, chúng ầm lên với Phó đội Khương cũng vô ích.”
“Thôi, cũng đừng nóng nữa, xuống hít thở khí với một chút.”
Dù trong lòng vẫn đầy phẫn uất và cam lòng, nhưng Cố Mộng Vãn , cả nhóm vẫn vây quanh cô , cùng bãi đất trống tòa nhà, bóng cây.
“Đội trưởng Lý thật thiên vị quá! Sao thể đối xử bất công với Mộng Mộng như chứ!”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Vừa xuống ghế dài, Phùng Oánh Oánh nhịn mà lên tiếng bất bình cho Cố Mộng Vãn.
Trần Điềm, Liễu Minh Nguyệt và Tạ Thi Đình cũng tức giận kém: “Nếu Mộng Mộng, đội múa của chúng giành nhiều giải thưởng đến thế?”
“Mộng Mộng chỉ xinh , tài văn chương, mà còn từng du học ở Liên Xô. Tống Đường gì sánh với cô ?”
“ đó! Tống Đường là con nhỏ nhà quê, ngay cả xách giày cho Mộng Mộng cũng xứng!”
“Nếu đội trưởng Lý thực sự thế Mộng Mộng, chúng sẽ cùng bỏ diễn!”
“Chị Mộng Mộng ?”
Mẹ của Cố Mộng Vãn là đồng nghiệp của Lâm Hà, nên Cố Mộng Vãn thường đến nhà họ Lục chơi, nhờ Hứa San San cô . Hôm nay Hứa San San tình cờ đến đây việc, thấy sắc mặt Cố Mộng Vãn , loáng thoáng tên Tống Đường, liền vội vàng bước tới quan tâm.
“Có con tiện nhân Tống Đường bắt nạt chị Mộng Mộng ?”
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Vừa Hứa San San gọi Tống Đường là “tiện nhân”, Phùng Oánh Oánh và những khác lập tức như mở máy hát.
“Tống Đường đúng là hổ!”
“Không hiểu cô dùng cách gì nịnh nọt đội trưởng Lý mà giờ chọn thế Mộng Mộng vũ công chính!”
“Cô chỉ là một con nhà quê chẳng chút bản lĩnh nào, lấy tư cách gì mà cạnh tranh với Mộng Mộng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-doan-van-cong-don-mot-dai-my-nhan/chuong-89-1.html.]
Ánh mắt Hứa San San thoáng qua chút phức tạp.
Ban đầu, cô cũng nghĩ Tống Đường chỉ là một con nhỏ nhà quê gì nổi bật.
những ngày đối đầu gần đây, cô nhận Tống Đường thật sự vài phần bản lĩnh
Lần phỏng vấn của đoàn văn công, cô từng xem Tống Đường nhảy múa.
Dĩ nhiên, cô cũng xem Cố Mộng Vãn nhảy.
Nói thật, Tống Đường chỉ nhảy hơn Tống Thanh Yểu, mà ngay cả so với Cố Mộng Vãn vẫn còn nổi bật hơn.
Cô hận Tống Đường đến tận xương tủy, nên tất nhiên sẽ chẳng đời nào chịu thừa nhận sự xuất sắc của Tống Đường.
Ngược , cô còn nhân cơ hội giáng cho Tống Đường một đòn chí mạng.
“Con tiện nhân Tống Đường đó vốn chẳng hổ, ở quê quen thói lăng nhăng .”
“Ai cô dùng thể quyến rũ vị lãnh đạo lớn nào trong đoàn văn công, nên dì Lý mới thiên vị cô như .”
“Mọi yên tâm, tuyệt đối sẽ để con tiện nhân đó bắt nạt chị Mộng Mộng!”
“Anh Tần thích chị Mộng Mộng đến thế, nếu Tống Đường dám cướp vị trí vũ công chính của chị, chắc chắn sẽ để yên !”
“ , tìm Tần ngay, để dạy dỗ con đàn bà đê tiện đó một trận trò!”
“Anh Tần” mà Hứa San San nhắc đến, chính là Tần Thành – con trai của một vị lãnh đạo trong khu đại viện, cũng là cấp của Tống Từ Nhung.
Cả thủ đô , ai mà Tần Thành si mê Cố Mộng Vãn đến mức sẵn sàng vì Cố Mộng Vãn mà tất cả, thậm chí đ.á.n.h đổi cả mạng sống.
Phùng Oánh Oánh và mấy khác cũng cảm thấy kế khả thi.
Tần Thành vốn nổi tiếng là tay tàn độc, với mức độ bảo vệ Cố Mộng Vãn như , nếu Tống Đường dám “ức hiếp” Cố Mộng Vãn, e rằng sẽ khiến Tống Đường tàn phế, bao giờ thể nhảy nữa.
Liễu Minh Nguyệt cũng rõ, để lấy lòng Cố Mộng Vãn, Tần Thành ngần ngại bất cứ việc độc ác nào.
cô thật sự quá cùng Cố Mộng Vãn đảm nhận vai chính, nên vẫn lén dặn Hứa San San một câu:
“San San, đến đó nhớ cho rõ, chỉ cần khiến Tống Đường thể nhảy nữa, cô mới thể tiếp tục tranh giành với Mộng Mộng!”
“Chị yên tâm, Tần mà thấy chị Mộng Mộng ấm ức, chắc chắn sẽ lột da con Tống Đường đó !”
Hứa San San nóng lòng để Tần Thành “xử ” Tống Đường, nán tán gẫu thêm.
Cô vui vẻ ăn một viên sô-cô-la mà Tống Thanh Yểu tặng đó, rời khỏi đoàn văn công.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Cố Mộng Vãn vẫn điềm tĩnh, mang theo khí chất thanh lạnh, tựa như chẳng vướng bụi trần.
Cứ như thể những lời Hứa San San và Phùng Oánh Oánh bàn tán chẳng liên quan gì đến .
Mãi đến khi Hứa San San khuất, cô mới lười nhác nâng mí mắt lên, ánh lạnh nhạt hờ hững.