Anh hai Diệp đẩy tay một cái:
"Ăn Tết ? Nào chuyện dẫn đàn ông về ăn Tết ! Cậu đến nhà họ Tống thì tự , đừng lôi theo."
Tống Tiến rằng chồng cô út là nhà họ Tống ở thủ đô, nhưng hai Diệp tin chút nào, vì chỉ thấy cha Tống và chồng cô út vài phần giống .
Gà Mái Leo Núi
Hai quả thực như nước đổ đầu vịt, chung, bây giờ hàng ngày hai Diệp đều giục giã tìm kết hôn, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng dám dắt một đàn ông về quê ăn Tết.
Cái tính tình của quả thực thể ép đến đường cùng, nếu như bà hiểu lầm ý đó với đàn ông, còn thể sống yên đây?
Tống Tiến cũng thất vọng, lúc đầu cũng chẳng thật sự đến nhà họ Tống.
Mà chỉ để hai Diệp giúp mang một ít đồ đến cho bố nuôi của họ. Cậu rằng cùng về nhà ăn Tết, chờ khi đối phương đồng ý thì sẽ tiện từ chối yêu cầu thứ hai mà đưa nữa.
Quả nhiên là , hai Diệp đồng ý mang theo. Tống Tiến bèn lôi mấy lon sữa mạch nha, sữa bột, trái cây đóng hộp, vải bố và cả mấy thước sợi tổng hợp gì gì đó đưa cho hai Diệp mang đến nhà họ Tống.
Sau khi tạm biệt hai Diệp, Tống Tiến lập tức đến bốt điện thoại trong phòng hậu cần của Cục Đường sắt, gọi điện thoại cho chú năm.
Lúc , Tết Nguyên Đán sắp đến, bên ngoài tuyết rơi dày đặc, trắng xóa cả một vùng.
Trong bốt điện thoại một phụ nữ trung niên đang trông điện thoại, Tống Tiến hì hì đưa một nắm hạt dưa cho dì , phụ nữ bèn xua tay :
"Vậy bên ngoài chờ ."
Ở Cục Đường sắt, Tống Tiến hoan nghênh. Dáng vóc khôi ngô, gia đình nền nếp, nhưng vẫn hề kiêu ngạo, năng lực nghiệp vụ còn giỏi, nhiều đ.á.n.h giá là tiên tiến.
Bởi khi phụ nữ trung niên chuyện cần thì tử tế rời khỏi bốt điện thoại, một xa chỗ đất tuyết và tán gẫu với mấy cùng trong phòng hậu cần.
Bên khi Tống Tiến gọi điện thoại, bên lập tức vang lên giọng của tộc trưởng một chi - chú năm của :
"Tình hình thế nào, gặp ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-516.html.]
Cái thời đại chính là như , việc gặp một trong quân đội thường khó khăn. Đừng là Tống Tiến gặp, ngay cả Diệp Mạn Tinh và cặp song sinh cũng thế, thường xuyên xa chồng xa cha, bên thì ít mà xa cách thì nhiều.
Một ngoài như Tống Tiến gặp một đoàn trưởng ở căn cứ biên giới, mấy đến đều là gặp hụt.
Ai ngờ gặp một ấn tượng mạnh như gặp trời. Tống Tiến hắng giọng một cái :
"Chú năm, con gặp , cực kỳ nổi bật, cái khí chất của , con cứ tưởng là đang gặp trực tiếp cả Tống chân chính ở thủ đô."
"Dáng dấp vô cùng đoan chính, cao to, khí thế cả cực kỳ mạnh mẽ, đặc biệt là đ.á.n.h giỏi, thôi cũng là từng thấy máu."
Đầu dây bên im lặng hồi lâu. Thấy lạ, Tống Tiến bèn lấy lời họ dặn dò mà hỏi chú năm:
“Chú năm, chú thủ đô hỏi ? Tình hình thế nào ạ?”
“Chuyện thủ đô..."
Chú năm Tống chợt trầm ngâm. Ông nhớ tấm ảnh chụp đưa cho thị trưởng Tống. Lâu lắm chẳng thấy hồi âm, chú đành chinh đến Cáp Nhĩ Tân một chuyến, tìm trợ lý Vương dò hỏi.
Trợ lý Vương bấy giờ mới cho chú : “Lãnh đạo dặn là gửi về nhà cho gia đình . Cháu đây chỉ là trợ lý nhỏ, dám nhúng tay việc riêng của lãnh đạo cấp .”
Sau đó chú năm Tống cám ơn trợ lý Vương rối rít, định bụng hẹn riêng Tiểu Vương để tìm cách gặp thị trưởng Tống. Thế nhưng, đúng lúc , vợ của thị trưởng, tức chị ba, chủ động tìm đến chú.
Hôm đó, vợ thị trưởng thẳng thừng với chú năm: Bà sẽ đời nào chấp nhận đứa con riêng . Nếu nó dám vác mặt về, bà sẽ tố cáo chồng tội quan hệ nam nữ lăng nhăng, mất phẩm giá cán bộ.
Giờ đây, thị trưởng thành phố Cáp Nhĩ Tân đang sắp điều động về phương Nam công tác. Vào thời điểm mấu chốt như thế , nếu ông cứ cố chấp nhận con riêng, chẳng sẽ gây tổn thất lớn cho cả nhà họ Tống ?
Quan trọng hơn cả, ông cụ Tống của gia tộc đang lâm trọng bệnh, chịu nổi thêm bất cứ cú sốc nào. Nếu lỡ chuyện lớn xảy thật, liệu gia tộc họ Tống còn đoái hoài, nâng đỡ những chi nhánh xa của bọn họ nữa chăng?
Dù cho xa cách đến năm đời, vẫn gia tộc dõi theo, quan tâm. Ấy là bởi nhà họ Tống trọng tình đoàn kết, luôn khắc ghi mối quan hệ huyết thống thiêng liêng.
Cũng vì những lẽ đó, khi trở về, chú năm Tống chỉ dặn Tống Tiến nhận , tuyệt nhiên nhắc thêm lời nào về chuyện phía thủ đô nữa.