Xuyên Sách Về Thập Niên 70: Ta Trở Thành Mẹ Kế Dịu Dàng - Chương 543

Cập nhật lúc: 2025-10-25 16:12:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cũng là chữa trị cho những mang năng lực đặc biệt, nào mấy ai sở hữu tài năng ? Khi tin Tống Văn Cảnh qua cơn nguy hiểm, trong phòng bệnh ai nấy đều mừng rỡ mặt:

“Cảm ơn y sĩ”.

“Thôi , trong trạng thái nên tỉnh táo quá lâu. Có chuyện gì cần thì cho lẹ, đừng để hao tâm tổn sức quá.”

Dứt lời, y sĩ Triệu Lăng liền rời khỏi. Tống Văn Cảnh uống thêm chút nước, cuối cùng cũng thấy vòm họng đỡ khô khốc. Anh hỏi thời gian thì hôn mê hơn nửa tháng ròng.

“Cháu ơi, cháu thấy trong khó chịu ở ? Cần gì cứ , cả nhà đều ở đây .”

Sau cơn xúc động nghẹn ngào, bà cụ Tống vội vã hỏi han. Căn phòng quả thực chật kín , may mắn cửa sổ mở, nếu thì thật sự bí bách đến khó thở.

Tống Văn Cảnh vốn định gọi điện thoại , nhưng giờ đây, thấy vây quanh , ai nấy đều dồn ánh mắt chăm chú về phía , đành bỏ ý định. Có lẽ hôm nay sẽ chẳng ai để tâm đến nguyện vọng gọi điện thoại của .

Chú tư Tống Tấn Chiêu ở ngoài cửa hút điếu t.h.u.ố.c mới bước . Thấy tình cảnh như , trong phòng một đống vây kín, ông liền lên tiếng:

“Mọi vây quanh thằng bé thế thì thể yên nghỉ ngơi?"

Dứt lời, ông hỏi :

“Này nhóc con, chú là chú tư của cháu đây. Cháu chuyện gì giúp đỡ ?"

cũng là một lính, chú tư Tống bộc trực, khoáng đạt hơn nhiều. Vả , họ đều là cùng loại, cho nên ông thể hiểu thấu mong của hơn.

Có lẽ vì về sự tồn tại của cha Tống, ai nấy đều chăm chú Tống Văn Cảnh, mong ngóng tin tức về cha .

Tống Văn Cảnh mím chặt môi, mới lên tiếng:

là Tống Văn Cảnh, cha tên Tống Kính Quân..."

Chỉ một lời , đều háo hức , thậm chí còn nín thở chờ đợi.

“Khi cha tầm bốn, năm tuổi, ông ông bà nội nhặt ở ngoài chiến trường và nuôi nấng như con đẻ."

Vừa , đưa mắt khắp những trong phòng:

“Bà nội lúc đầu cũng cất công tìm cha ruột của cha, song chẳng tìm thấy. Về cũng ai đến nhận, bởi hai cụ nuôi nấng ông như con đẻ của ."

Tống Văn Cảnh quả thực khéo léo trong lời lẽ, lời ít mà ý tứ sâu xa. Chỉ vài câu giải đáp thắc mắc rằng tại nhà họ Tống lúc đầu tìm kiếm của ông ?

Đồng thời, cũng nhắn nhủ rằng cha nuôi đối đãi với cha Tống tử tế, chớ nên ý định tách ông khỏi gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-543.html.]

Ngoài , còn giải thích rằng ban đầu cha nuôi của cha Tống vẫn luôn tìm kiếm cho đứa bé, chứ hề ý định giấu nhẹm phận của nó.

Tống Tấn Chiêu ở cửa, điếu t.h.u.ố.c cháy dở tay suýt phỏng đầu ngón. Ông nhướng mày, thầm nghĩ, thằng nhóc quả dạng . Tuy phong thái giống một nhà chính trị, nhưng lời của nó vô cùng chặt chẽ. Huống hồ, thằng nhóc còn đang mang thương tích .

Một ý nghĩ thú vị lướt qua. Chú Tư Tống Tấn Chiêu lập tức cất nụ , bước phòng, tựa lưng khung cửa, xem thằng nhóc sẽ ứng phó với chuyện của gia đình . May mà cả nhà họ đều là những từng trải qua bao thăng trầm của cuộc đời, bằng , e rằng khó lòng mà địch nó.

Hai còn , thị trưởng Tống Tấn Dân và ông cụ Tống, cựu tư lệnh Quân khu Thủ đô, cũng vô cùng kinh ngạc. Sau khi những lời , cả hai đều dán mắt Tống Văn Cảnh. Dù tài giỏi đến mấy, giờ đây cũng trói chặt, chẳng khác nào cái bánh ú, mà xoay sở . Thế nhưng, hiểm nguy, vẫn giữ sự bình tĩnh đáng kinh ngạc, vẫn nghĩ đến việc ngăn chặn nguy cơ tiềm tàng tiên. Đứa trẻ , quả thực giáo d.ụ.c vô cùng .

Gà Mái Leo Núi

Khí chất giống hệt Tống Thanh Nguyên, lãnh đạo thế hệ mới của nhà họ Tống tại thủ đô, hiện nay mất tích, đúng hơn là dũng hy sinh. Hai họ thực sự quá nhiều điểm tương đồng. Mặc dù trong lòng dâng trào bao kích động, nhưng cả hai vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc của .

Người phản ứng chân thật nhất chính là bà cụ Tống. Tống Văn Cảnh dứt lời, bà bật nức nở, đưa tay che miệng, giọng nghẹn ngào:

“Ông bà tìm, tìm lâu. Cuối cùng, cấp yêu cầu đại đội hành quân. Bà nhất quyết tìm kiếm, nhưng lâu quân địch kéo đến, chúng buộc phân tán mỗi một ngả.”

Bà cụ Tống nghẹn ngào, thành tiếng:

“Thuở , để đ.á.n.h lạc hướng kẻ thù, ông bà giấu hai em nó ."

"Một lát thì thấy thằng ba đang trốn trong bụi cỏ, còn thằng hai thì đ.á.n.h lạc hướng quân địch, đó biệt tăm."

Khi kể , giọng bà cụ vẫn còn nghẹn ngào nức nở. Trong thời đại chiến tranh loạn lạc , thông tin liên lạc và giao thông còn kém phát triển, một đứa trẻ mất tích chẳng khác nào mất mạng. Dù đau đớn mất đứa con, họ vẫn tuân lệnh rời . Đợi cho chuyện lắng xuống tìm, quả thực khác nào mò kim đáy bể.

Còn chuyện vì họ nhận nuôi cô hai Tống? Đó là vì trong thời gian dài đằng đẵng tìm con, đường gặp biến cố bất ngờ, họ thấy cô bé ở chính nơi con trai biệt tích, cho rằng đây chính là cái duyên . Để ghi nhớ cái duyên phận đặc biệt , họ mới nhận cô bé về nuôi, đặt luôn tên là cô Hai.

Mặc dù đứa trẻ mà ngỡ khuất nay vẫn còn sống, bà cụ Tống vẫn , khó lòng giữ tâm trạng bình tĩnh. Sức khỏe bà cụ , thể quá xúc động. Bao năm qua, ít chủ động nhắc đến đứa trẻ "yểu mệnh" .

Tống Văn Cảnh , nghi ngờ trong lòng lập tức hóa giải. Là một lính, hiểu rõ sự tàn khốc của chiến trường hơn ai hết. Anh thể đưa bất cứ lời bình luận nào, cũng thể mặt cha mà chấp nhận từ chối. Đó là chuyện của thế hệ . Nghe xong, chỉ thốt lên:

"Nhà họ Tống từng nhờ tìm cháu, cha cháu chắc hẳn chuyện của ."

Việc cha cháu chuyện nhưng nhận thể hiện rõ thái độ của ông. Nghe , bà cụ Tống khỏi tuôn lệ. Đã nhiều năm như , việc nhận bao năm ly biệt cũng là lẽ thường tình, chỉ là đứa con bà chịu đựng bao cơ cực.

Căn phòng chìm tĩnh lặng. Chỉ còn tiếng bà cụ Tống nức nở vang vọng.

Chú ba Tống Tấn Dân, thuở nhỏ luôn trai song sinh bảo bọc, che chở. Mọi đều ngỡ ông quên biến cố năm xưa, nhưng kỳ thực, từ sự việc đó, tính cách của ông đổi.

Đôi mắt Tống Tấn Dân ngấn lệ, cảm xúc dâng trào kìm nén . Gọng kính mờ nước khiến ông rõ. Đứng giường bệnh, giọng ông nghèn nghẹn:

"Cha cháu là vì bảo vệ chú nên mới đ.á.n.h lạc hướng quân địch. Bọn chú là em song sinh, thần giao cách cảm. Nhiều năm qua chú vẫn tin c.h.ế.t, nhưng..."

thật trùng hợp, mấy chục năm trời hai em vẫn bặt vô âm tín. Quê gốc nhà họ Tống vốn ở phía bắc, nên con trai cả khi xưa lãnh đạo ở biên giới tây nam, mấy năm đầu cũng công tác ở phía nam. Sau , lẽ vì liên lạc, đến nơi xa xôi nhất ở phương bắc, việc trong lĩnh vực chính trị.

 

Loading...