“Em ghi danh nghĩa của cha, đây em nghĩ cha còn nữa nên mới ghi em tên của cha."
“ bây giờ cha về, em cũng mới cha hai con trai, còn một con gái, em chính là thừa.”
Cô im lặng một lúc cúi đầu, với giọng vô cùng khổ sở:
“Em sợ vì em mà bà nội và cha gặp vướng bận khi đoàn tụ.”
Diệp Mạn Tinh chẳng buồn bận tâm đến lời lẽ của cô , nhưng vẫn kéo cái ghế đến để bà cụ Tống .
Diệp Mạn Tinh cảm thấy khó hiểu:
“Không cô tham lam, nỡ bỏ tài sản nhà họ Tống ư, giả bộ lúc nào cũng nghĩ cho bố chồng cháu thế?”
Cô Hai Tống tức đến nghiến răng, bực bội đến mức chỉ đập đầu tường.
Người rốt cuộc là ai, câu nào cũng chọc đúng chỗ hiểm chứ?
Mấy lời lẽ nào trắng phớ như thế? Cô chọc như thì thể tiếp lời đây?
Điều khiến sắc mặt cô vô cùng tệ, cô Hai Tống cố chịu đựng cảm giác đau đớn như chị dâu cầm d.a.o đ.â.m thẳng tim.
Cô thật sự dám thêm lời nào, chỉ sợ lỡ lời để chị dâu thêm điều gì đó nữa.
Gà Mái Leo Núi
Cô định viện cớ đau đầu nghỉ ngơi, nhưng muộn .
Trước khi Diệp Mạn Tinh rời , cô còn cất giọng mềm mại thêm một câu:
“Nếu cô đúng lẽ thì tại sợ khác công nhận ?”
Cô dậy, bỗng nhiên thấy Tống Văn Cảnh đang ngoài cửa, đó cô tiếp một câu:
“Nếu như bố cháu về, liệu cô danh chính ngôn thuận là cô Hai nhà họ Tống ?”
“Nếu ba về thừa kế, quản lý nhà họ Tống, lẽ nào thấy lợi ích mà chấp nhận cháu ư?”
Cô còn một câu xong, là bởi vì cô ích kỷ, cho nên cũng nghĩ khác ích kỷ. Diệp Mạn Tinh thật sự chuyện cô Hai Tống cứu Tống Văn Cảnh, tất cả những cái đều là phân tích dựa thực tế.
Về phần nhà họ Tống, đối với bố chồng cô nơi chỉ ơn sinh thành chứ ơn dưỡng dục, nhưng ông vẫn tình nguyện thực hiện trách nhiệm của con cháu, thể khiến nhà họ Tống khó xử chứ?
Cô Hai Tống cũng lớn từng , chẳng cần bận tâm nhiều, suy cho cùng cũng chỉ là một cái danh hão mà thôi, cùng lắm khi cô xuất giá, nhà họ Tống sẽ trao cho một chút của hồi môn xứng đáng là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-589.html.]
Với tính tình rộng lượng của chồng cô, vốn sợ thêm một cô con gái trong nhà.
Đã tiền đề như , bản cô gái chẳng là phiền toái gì.
Tống Văn Cảnh ngoài cửa nãy giờ, đột nhiên ngắt lời, :
“Nhà họ Tống ngại thêm một cô con gái, nhưng chịu sự quản lý của gia tộc, nhất là cô nên bớt cái tính khoe mẽ .”
“Khoe mẽ cái gì?”
Bà cụ Tống nghi ngờ. Diệp Mạn Tinh , Tống Văn Cảnh mới thật sự là lời sắc bén kiêng nể ai. Lời thốt , sắc mặt cô Hai Tống cắt còn một giọt máu.
Diệp Mạn Tinh bổ sung:
“Khi chúng cháu gặp mặt , em Hai cháu bán trao tay noãn ngọc, thế là cử vệ sĩ đến cưỡng ép cháu bán cho em .”
“Ý của Ba chính là sợ em Hai dùng danh nghĩa cô Hai nhà họ Tống ở thủ đô để gây chuyện bên ngoài, đó để bố chồng cháu giải quyết hậu quả.”
Cô bổ sung thêm, đừng mơ là cô bỏ qua cho. Sắc mặt bà cụ Tống bây giờ đen sầm, tức đến mức m.á.u nóng xộc thẳng lên đầu:
“Thanh Lan, rốt cuộc là chuyện gì thế ?”
Cô Hai Tống thật sự hai vợ chồng chọc tức đến mức sắp đột quỵ, đầu óc choáng váng, cô chỉ ngất lịm .
Ngất thì đúng là hạnh phúc thật đó, nhưng cô dám ngất xỉu, chỉ đành c.ắ.n đầu lưỡi, lấy cơn đau để giữ tỉnh táo:
“Bà ơi, những chuyện cháu sẽ giải thích với bà , nhưng thật đều nguyên nhân cả.”
Dù nguyên nhân , Tống Văn Cảnh vạch rõ ranh giới cho cô , còn chuyện nội bộ nhà họ Tống thì bận tâm nhiều.
Phải nhớ rằng, tên danh nghĩa của ba , cô Hai Tống nhất định chịu sự ràng buộc, lợi dụng quyền lợi và quan hệ để chuyện càn quấy, giữ khiêm tốn.
Dạy dỗ là gì?
Tống Văn Cảnh mà dạy , quả thực thể khiến cô Hai Tống tức đến c.h.ế.t. Nếu như cô là một khiêm tốn, là tình nguyện bình thường, thì cần gì cẩn thận lấy lòng, ẩn nhẫn chờ đợi ở nhà họ Tống nhiều năm như chứ?
Vì dâng viên noãn ngọc cho ông cụ Tống mà cô dám gây thù chuốc oán với khác, thậm chí còn nề hà cách để giật miếng ngọc về tay, cuối cùng đích đến chợ nguyên thạch để bỏ cái giá trời mua ngọc?
Thế mà bây giờ đặt hai vấn đề khó xử: một là khiêm tốn con gái của thị trưởng, hai là đừng bao giờ nhắc đến tên chi thứ hai nhà họ Tống. Đáng tiếc , cô ghi gia phả chi thứ hai.