Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mẹ Tống   chút hứng thú nào để  chuyện với , bà hỏi thẳng:
"Con mang sữa mạch nha tới ?"
Tống Văn Cảnh cảm thấy suy nghĩ của   theo kịp mạch của : Ơ? Chuyển chủ đề nhanh quá .
"Dạ."
Tống Văn Cảnh mở túi đồ , đưa hai hộp sữa mạch nha cho  Tống, lúc  mới hỏi: "Mẹ, ở nhà  xảy  chuyện gì  ạ?"
Thế   Tống liền bưng sữa mạch nha  bếp, nhanh chóng pha xong một cốc  bưng .
"Này,  chuyện gì thì để  hẵng . Con   chuyện với Tinh Tinh , hai đứa  động phòng xong thì hôm  con   biệt tăm ."
Có lẽ vì bà thực sự lo lắng con trai sẽ  vui vẻ với cuộc hôn nhân , bà còn khuyên nhủ : "Mẹ  trong lòng con  chút ấm ức, đáng lẽ  nên sắp đặt cuộc hôn nhân  cho con, nhưng hôm đó  khi  con còn dặn dò  nấu nước nóng cho con dâu cơ mà."
Tâm trạng của  Tống vô cùng phức tạp. Rốt cuộc con trai bà  thích   thích đây? Con cái  sinh  thì  hiểu rõ nhất, bà chỉ sợ con trai nghĩ  thông,  thực sự  hiểu nổi tâm tư của chính  mà càng đẩy con dâu  xa.
Gà Mái Leo Núi
"Dạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-67.html.]
Tống Văn Cảnh  hỏi thêm gì nữa, chỉ gật đầu với : "Trong túi vẫn còn một ít đồ hộp, còn  hai tấm vải cho , cây bút máy là cho bố và em trai."
Anh một tay cầm túi đồ, tay  cầm chiếc cốc tráng men trắng, đôi mắt đen sâu thẳm liếc   Tống một cái,  mới sải bước dài  phòng.
Mẹ Tống hít một  thật sâu  thở . Nửa tháng ,  khi Trần Kiều Kiều đến, biểu hiện của con dâu   chút  đúng lắm. Bà  cảm giác như luôn  điều gì đó đang  che giấu  khuôn mặt điềm tĩnh .
Trong phòng, Diệp Mạn Tinh lấy cớ sắp xếp  phòng, cốt là để lấy thêm một tấm chăn bông khác  trải  giường. Dẫu  cô và  cũng là vợ chồng mới cưới. Trong lòng cô thầm nghĩ: Vợ chồng cô sắp đường ai nấy  ... lẽ nào còn cần  ngủ chung một chiếc chăn?
Lộp cộp...
Tiếng bước chân nặng nề, dứt khoát vang lên, ngày càng gần. Nghe tiếng động, Diệp Mạn Tinh ngoảnh đầu ,  thấy bóng  cao lớn của  sừng sững ngay  mặt.
Diệp Mạn Tinh vốn  giỏi ứng đối với  ,  mà đây là  đầu tiên cô cảm thấy túng túng đến . Cô cảm nhận khí chất của Tống Văn Cảnh quá mạnh mẽ,  bước  phòng, cả căn phòng dường như  tràn ngập  thở đàn ông đầy sinh lực.
"Em căng thẳng lắm ?"
Diệp Mạn Tinh căng thẳng đến nỗi  dám cử động, nhưng chiếc giường bên cạnh cô đột ngột lún xuống. Anh chợt nghiêng , chống hai cánh tay rắn chắc lên mép giường.