Đó cũng là suy nghĩ chung của tất thảy những mặt ở đó, chẳng lẽ cô điên ư?
Diệp Mạn Tinh cũng chẳng thèm bận tâm. Mười cục nguyên thạch nhỏ còn , cô đều lượt cắt . Phần lớn đều lên nước xanh, lớn hơn viên băng chủng một chút, chỉ là phỉ thúy băng nhu chủng và đậu chủng. Số còn cũng chỉ là loại phỉ thúy cấp thấp nhất mà thôi.
Diệp Mạn Tinh đều giữ cho riêng . Thậm chí hôm nay, mấy bạn đồng hành của cô mặt ở đây đều cô tặng cho một viên ngọc thạch lớn chừng quả đấm, coi như khiến cho những kẻ về phe Lâm tức đến nổ phổi.
Cho dù thế nào chăng nữa, họ cũng thừa cô là cố ý.
Triệu Chiêu Hoa em dâu đưa tới một viên ngọc thạch lớn chừng quả đ.ấ.m của trẻ sơ sinh, giá ít nhất cũng mấy trăm ngàn, cho là cho thật ư?
Bọn họ dự định ở đây thêm ba bốn ngày. Tân Lâm bắt đầu trình bày kế hoạch của .
Tân Lâm : "Hôm nay qua . Ngày mai chúng sẽ lên núi một chuyến xem nguyên thạch núi. Loại đơn thuần là mới khai thác, chẳng thể xác định cắt ngọc thạch ."
Diệp Mạn Tinh gật đầu, loại cô hiểu rõ.
Vừa họ xem nguyên thạch bày trong gian hàng, dù cũng qua khâu sàng lọc sơ bộ .
Còn nguyên thạch núi thì thuần túy chỉ là đ.á.n.h cược vận may mà thôi.
Đỗ Thành vẫn bổ sung thêm một câu giải thích cho cô: " mà cô Diệp , loại nguyên thạch cũng một chỗ , điểm chính là giá cả cực kỳ chăng. Những lái buôn nhỏ lẻ đều đến những nơi như thế để nhập hàng đấy."
Ấn tượng của Đỗ Thành đối với cô đặc biệt , giải thích vô cùng tường tận.
Chờ đến khi cô tỏ vẻ hiểu rõ, Tân Lâm mới tiếp tục : "Sau ngày mai, hôm và hôm nữa chính là hội đấu giá nguyên thạch công khai Bàn Sơn. Nơi đó mới những món hàng thực sự."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-671.html.]
Đây cũng chính là mục đích chính của chuyến . Loại nguyên thạch bán đấu giá ở đó đều cắt một nhát, thậm chí thể cắt tám mươi phần trăm, đảm bảo thể ngọc thạch. Vì , giá cả đắt, và sự cạnh tranh cũng vô cùng lớn.
Lần Tân Lâm mang tới hội đấu giá, dự trù nguồn tài chính lên đến một trăm triệu.
Diệp Mạn Tinh thì nhiều tiền như thế. Tổng tiền từ việc đấu giá trái cây và cả tiền hoa hồng cô nhận cũng chỉ bốn mươi triệu tệ. Trả xong hai mươi lăm triệu nợ Tân Lâm, cô cũng chỉ còn vỏn vẹn mười lăm triệu mà thôi.
Đến phòng đấu giá Bàn Sơn, cô chắc chắn sẽ lép vế. Diệp Mạn Tinh Tân Lâm, bỗng dưng mở lời: "Nếu thiếu tiền, thể cho mượn tiền ở đây."
Lúc đầu, Tân Lâm hề thúc giục cô trả nợ, nhưng Diệp Mạn Tinh vẫn luôn thanh toán sòng phẳng.
Diệp Mạn Tinh còn mua thêm vài khối nguyên thạch. Cô dặn Tân Lâm và những khác đợi một lát, vội vã mua nốt nguyên thạch ngắm đó. Cô cẩn thận đợi ai chú ý mới lặng lẽ thu chúng gian riêng.
Sau khi trở về, Diệp Mạn Tinh cần thời gian để sắp xếp những thứ thu hoạch trong ngày. Cô và Tân Lâm tách . Có Tống Văn Cảnh và hai Triệu ở đây, cô thể tùy tiện bỏ ngọc thạch cắt gian . Số ngọc thạch hôm nay giữ đều là do Tống Văn Cảnh và hai Triệu mang về cho cô.
Lúc về chạng vạng tối. Diệp Mạn Tinh trực tiếp về khách sạn. Còn bữa tối thì dĩ nhiên, những món ăn ở những nơi như thế thể nào sánh bằng những món ngon trong gian của cô.
Vừa về tới phòng khách sạn, Diệp Mạn Tinh lập tức chui gian. Trong gian, những khối nguyên thạch cô mua của ông chủ khi nãy đang chất đống.
Gà Mái Leo Núi
Tổng cộng mười khối, tiền bỏ cũng ít. Năm trăm đồng nửa ký, một khối đá nặng hơn năm mươi ký, một khối lớn hơn thì hơn một trăm ký, tổng cộng hơn mười ngàn. Cô bỏ hơn ba mươi vạn để mua nguyên thạch .
Bản cô tự vận chuyển nổi, đành nhờ chủ quán chở bên ngoài giúp. Sau đó, cô rằng lát nữa sẽ bạn tới chở . Trên thực tế, khi rời , cô liền thu hết gian.
Nhóm của Tân Lâm chờ cô cách đó xa, cũng mảy may nghi ngờ gì. Dù , đổ thạch thể so với những thứ khác, tùy tiện mua là mua, mà mua cũng tiện vận chuyển. Ai mà thể nghĩ tới cô một gian cơ chứ?