Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 105: Tôi Sẽ Còn Tiếp Tục Tố Cáo Cô
Cập nhật lúc: 2025-10-15 14:33:08
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Hồng Mai là giàu cảm xúc, xong mà rơi cả nước mắt.
“Đứa trẻ ngoan, con thật sự chịu nhiều khổ .”
Thịnh Ý ngờ phản ứng lớn đến , cô vội vàng xua tay.
“Các vị đừng như thế, thật bản cháu cũng trách nhiệm. Giờ cháu vẫn còn cha ruột, tất nhiên sẽ đến thăm họ.”
Giọng điệu của Thịnh Ý vô cùng chân thành.
Tô Tú Lan thầm cảm thán, quả đúng là con gái của Trịnh Thục, tính tình quả nhiên giống hệt, hóa là do quá hẹp hòi.
Bà bước lên, nắm lấy tay Thịnh Ý, chân thành xin :
“Thịnh Ý, là dì năng , hiểu lầm con , dì xin con.”
Ông Thẩm cũng ngượng ngùng, vội vàng :
“Ừ, là ông cũng đúng, nên oan uổng con, ông xin con.”
Những khác trong nhà họ Thẩm cũng thấy áy náy, trừ Thẩm Yến, tất cả đều mở miệng xin Thịnh Ý.
Khóe miệng Thịnh Ý khẽ giật, đang yên đang lành thăm nhà, biến thành hội nghị xin thế ?
“Các vị trưởng bối, xin đừng nữa, cháu để bụng . Hơn nữa, cũng rõ sự tình nên mới hiểu lầm thôi, cố ý, vì thế thực sự cần xin cháu .”
Nghe , đưa mắt , nhịn bật . Quả thật cảnh cả nhà đồng loạt xin đúng là buồn , nhưng chỉ cần hiểu lầm hóa giải là .
Không khí trong nhà họ Thẩm lập tức khôi phục như ban đầu, thậm chí còn nhiệt tình hơn . Họ sợ Thịnh Ý thấy ngại nên vây quanh cô hỏi han nữa, mà để mấy trẻ trong nhà cùng cô trò chuyện, dù thì cùng thế hệ cũng dễ chuyện hơn.
Chỉ Thẩm Yến là nghĩ khác, trong mắt cô , Thịnh Ý quá cách giả vờ, vẻ ngây thơ vô tội, thế mà tin. Thật nực !
Cô tin đời trùng hợp đến thế. Chờ hai hôm nữa khi Thịnh Ý rời , cô sẽ theo để xem thử, liệu Thịnh Ý thật sự tìm nhà họ Thịnh như .
mắt, thể phủ nhận bầu khí trong nhà họ Thẩm đúng là tràn ngập tiếng .
Cũng chính lúc đang thả lỏng nhất, Mạnh Gia Tuyết dẫn của trại cải tạo bước .
“Đội trưởng La, chính là cô , cô chính là đứa con gái thất lạc của nhà họ Thịnh.”
Vừa cửa, Mạnh Gia Tuyết chỉ thẳng tay về phía Thịnh Ý.
Thực , ngay từ lúc còn ngoài sân, cô thấy Thịnh Ý đang vui vẻ trò chuyện cùng mấy trẻ nhà họ Thẩm, cảnh tượng khiến lòng cô cực kỳ khó chịu.
Bản cô ở nhà họ Thẩm bao lâu, mà ai từng để cô thiết với trong nhà. Còn Thịnh Ý, dựa cái gì đãi ngộ đó?
Tửu Lâu Của Dạ
Chẳng qua cũng chỉ là một kẻ chỗ dựa, phế vật mà thôi. Có gì đáng để nhà họ Thẩm coi trọng chứ.
thôi, sắp tới Thịnh Ý sẽ đưa cải tạo, cô nhịn thêm chút cũng chẳng .
La Bình theo ngón tay chỉ của Mạnh Gia Tuyết, rút sổ , nghiêm giọng hỏi:
“Cô là Thịnh Ý ? Phiền cô trả lời vài câu hỏi.”
Thịnh Ý hề hoảng hốt, bình thản bước lên, trả lời từng câu rõ ràng. Dáng vẻ đĩnh đạc thậm chí còn hơn cả một trẻ nhà họ Thẩm.
Mạnh Gia Tuyết mà trong lòng nghẹn , còn giả vờ bình tĩnh , xem cô sợ !
Có nhà họ Thẩm định lên tiếng giúp Thịnh Ý, nhưng ông Thẩm ngăn . Không ông bênh vực, mà là ông thấy Thịnh Ý tự ứng đối .
La Bình ghi chép xong, gấp sổ :
“Được , tình hình nắm rõ, chờ thông báo.”
Nói xong liền định rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-105-toi-se-con-tiep-tuc-to-cao-co.html.]
Mạnh Gia Tuyết thấy ông ý bắt Thịnh Ý thì sửng sốt, vội vàng chạy tới chất vấn:
“Ông việc kiểu gì thế? Sao bắt cô cải tạo?”
La Bình cô quát tháo thì lập tức sa sầm mặt, giọng cũng chẳng khách khí:
“ việc cần cô dạy. Chúng đều quy định, ai tố cáo là lập tức bắt , nếu thế thì xã hội sẽ loạn ? Theo cách cô nghĩ, chẳng chỉ cần ngoài đường, chỉ bừa một cái là cô cũng đưa cải tạo ?”
“Cô gái trẻ , chừa đường lui, hại khác thì lợi gì cho ?”
La Bình việc nhiều năm, luôn giữ nguyên tắc đắc nhân tâm, giữ đường lui. Thời thế đổi, hôm nay xuống dốc, ngày mai về. Nếu tùy tiện khó, đến lúc đó thiệt cũng là chính .
Còn kiểu như Mạnh Gia Tuyết, cứ nhất quyết đẩy khác chỗ c.h.ế.t, ngược chỉ dễ tự hại .
Ông lời cảnh tỉnh, còn thì tùy cô .
Dứt lời, La Bình bỏ ngoài tai gương mặt khó coi của Mạnh Gia Tuyết, chuẩn rời .
Tô Tú Lan vốn quen ông, chính ông phụ trách vụ việc nhà họ Thịnh. Lần đó ông nể mặt mà khó Thịnh Ý, cũng .
Nhớ tới thứ mà Trịnh Thục lén trao cho bà khi , Tô Tú Lan do dự giây lát quyết định đưa .
“Đội trưởng La, đây là bức thư chứng nhận, nhờ giữ lấy.”
Bà rõ nội dung, chỉ úp mở như . La Bình trầm ngâm một thoáng, vẫn nhận lấy.
“Chị yên tâm, khó cô , cũng thế.”
Trong miệng ông, cô đương nhiên là chỉ Thịnh Ý.
Có sự xác nhận, Tô Tú Lan thở phào nhẹ nhõm.
Mạnh Gia Tuyết thì như sét đ.á.n.h ngang tai. Hóa là thế! Chẳng trách ở trại cải tạo, tiếp cô ban đầu La Bình, nhưng nhắc tới chuyện nhà họ Thịnh liền lập tức gọi ông , thì tất cả là vì nhận hối lộ!
Trong đầu cô lập tức tự biên tự diễn, nhà họ Thẩm cùng nhà họ Thịnh thông đồng, mua chuộc La Bình. Chẳng trách ông chỉ qua loa, ý định bắt Thịnh Ý.
Nghĩ thế, Mạnh Gia Tuyết tức đến nghiến răng nghiến lợi. là cửa trắng trợn!
Cô thật suy nghĩ quá xa . Người gọi La Bình chỉ vì nhiệm vụ liên quan đến nhà họ Thịnh vốn giao cho ông , việc hậu thẩm cũng đương nhiên do ông phụ trách.
La Bình cất kỹ bức thư, định rời .
Mạnh Gia Tuyết càng thấy cam lòng. Cô rõ trong thư gì, nhưng nếu thật là chuyện thể khiến nhà họ Thịnh minh oan…
Tim cô chợt hẫng . Nếu , chẳng Thịnh Ý với Thẩm Cố Thanh sẽ môn đăng hộ đối ?
Không! Mình tuyệt đối cho phép chuyện đó xảy !
“Khoan . Đội trưởng La, ông nhận từ tay bác Tô cái gì, thể mở cho cùng xem ?”
Đôi mắt Mạnh Gia Tuyết nheo , vẻ đầy nghi ngờ.
La Bình thầm kêu khổ, cái cô gái phiền thật, cho ? Ông lạnh giọng:
“Công việc cơ mật, tiện tiết lộ.”
Nói xong, liền bước nhanh ngoài, sợ cô tiếp tục dây dưa.
Mạnh Gia Tuyết thấy , chỉ thể tức tối giậm chân.
“Thịnh Ý, đừng vội mừng. Hôm nay cô thể thoát, nhưng tin cô lúc nào cũng thoát . nhất định sẽ tiếp tục tố cáo cô!”
Cô vẫn giữ vẻ chính nghĩa ngời ngợi, như thể mới là công bằng nhất.
Thịnh Ý chỉ hờ hững ngẩng đầu, nhàn nhạt đáp:
“Ồ.”