Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 108: Thoát Khỏi Nguy Hiểm

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:47:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên phía bệnh viện, ba tiếng , cửa phòng phẫu thuật cuối cùng cũng mở .

 

Tửu Lâu Của Dạ

Người ở phía chính là Thẩm Cố Thanh, ngay cả viện trưởng vốn đang gà gật cũng vội lau nước dãi, bước nhanh tới hỏi thăm tình hình ca mổ.

 

Thịnh Ý cả trông mệt mỏi, miễn cưỡng nặn một nụ .

 

“Hiện tại tạm thời định, chỉ là bệnh tình của ông Thẩm quá phức tạp, đợi thêm vài ngày để cơ thể ông hồi phục, đủ các loại kiểm tra mới thể đưa phương án cuối cùng, nhưng yên tâm, ông sẽ .”

 

Nghe Thịnh Ý , Thẩm Cố Thanh mới nhẹ nhõm thở .

 

Viện trưởng cũng thở phào theo, cháu gái nhà họ Mạnh lên tiếng đảm bảo thì hẳn là sai .

 

“Dù Thẩm lão gia tạm thời nữa, cũng nên nghỉ một chút.” Viện trưởng ngáp liên tục.

 

“Cảm ơn chú Lưu.” Thẩm Cố Thanh chân thành lời cảm ơn.

 

Viện trưởng khoát tay: “Có gì .”

 

Đợi ông khỏi, Thẩm Cố Thanh mới đau lòng sang Thịnh Ý.

 

“Cô mau đồ về ngủ một giấc .”

 

Thịnh Ý lắc đầu: “Không . Tuy ông nội qua cơn nguy hiểm nhưng ai dám chắc đó sẽ thế nào. vẫn bệnh viện, đợi ông tỉnh tính.”

 

Nghe , Thẩm Cố Thanh xót xa lo cho ông nội.

 

Anh c.ắ.n răng, hạ quyết tâm: “Nếu thì đến xin nhà họ Mạnh , ca mổ của ông nội nhất định thể bỏ .”

 

Trong mấy tiếng chờ đợi ngoài , nghĩ kỹ. Vì an nguy của ông, cho dù nhà họ Mạnh nắm thóp, cũng cam tâm.

 

Nghĩ tới tình trạng của ông Thẩm, Thịnh Ý nhịn hỏi:

“Thẩm Cố Thanh, tin ?”

 

“Tất nhiên là tin.” Anh đáp dứt khoát, chút do dự.

 

Nghe câu trả lời , Thịnh Ý mới thở phào, cô sợ nhất chính là tin .

 

“Nếu , ca phẫu thuật cứ để .”

 

“Được.” Thẩm Cố Thanh hề hỏi lý do, cũng . Chỉ cần Thịnh Ý chủ động đề nghị, tức là cô lý do bắt buộc tự tay.

 

Thịnh Ý ngờ cần giải thích lập tức đồng ý, trong lòng thoáng dấy lên một cảm xúc khó tả.

 

“Ca mổ của ông Thẩm chỉ mới .” Cô vẫn kiên nhẫn giải thích.

 

Để trị dứt điểm, ca mổ đó đòi hỏi hai tay phối hợp hảo, mà thời gian cho phép chỉ vỏn vẹn hai giây. Trừ phi là một cặp ăn ý đến mức tuyệt đối, bằng ai nổi. Hơn nữa, độ khó quá cao, ai cũng thể thực hiện, nếu để ông Mạnh , Thịnh Ý yên tâm.

 

Ngay cả việc khám bệnh cho ông Thẩm, ông còn cố tình giá. Nếu trong lúc mổ, ông đột ngột buông tay thì chẳng khác nào giáng cho ông một đòn chí mạng.

 

Dù cho ông bỏ ngang, Thịnh Ý cũng dám chắc ông chịu phối hợp, chịu theo chỉ dẫn của . Tính tính , cô vẫn thấy để một đảm nhận là nhất.

 

Nghe nguyên nhân, Thẩm Cố Thanh càng thêm tán thành.

 

Đêm qua, khi tình trạng của ông nội trở nên nguy kịch, chỉ lo đưa ông đến bệnh viện mà kịp báo cho nhà họ Thẩm.

 

Giờ rảnh rỗi, lập tức bận rộn gọi , còn Thịnh Ý thì đồ, tới phòng bệnh trông ông.

 

Nửa tiếng , các bậc trưởng bối nhà họ Thẩm lượt kéo đến, Thịnh Ý lễ phép chào hỏi từng , kiên nhẫn giải thích tình hình bệnh của ông. Nghe xong, mới yên tâm phần nào.

 

“Tiểu Thịnh, phiền cháu . Nếu tối qua cháu ở đây, thật sự chẳng thế nào.”

 

Người lên tiếng là Ngô Hồng Mai, Thịnh Ý rõ chuyện mời ông Mạnh, thế nên ai nấy xong đều sốt ruột tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-108-thoat-khoi-nguy-hiem.html.]

 

“Không ca mổ tiếp theo ông Mạnh chịu .” Ngô Hồng Mai cau mày lo lắng.

 

Những khác cũng cùng suy nghĩ. Tuy họ giận dữ với thái độ của ông Mạnh, nhưng thời khắc then chốt , cũng chẳng nghĩ ai khác thế.

 

Thịnh Ý đem những lời với Thẩm Cố Thanh, kể cho cả nhà họ Thẩm một .

 

Thẩm Cố Thanh cũng chỉ là con cháu trong nhà, thật sự quyền quyết định vẫn là những trưởng bối trong nhà họ Thẩm.

 

Nghe xong, bọn họ cũng lập tức đồng ý như Thẩm Cố Thanh. Thịnh Ý thể hiểu, bởi đây là chuyện liên quan đến tính mạng của ông Thẩm. Cô thậm chí còn nghĩ sẵn, nếu nhà họ Thẩm đồng ý thì cô sẽ chủ động phối hợp tập luyện với ông Mạnh vài ngày, cố gắng để hai ăn ý hơn.

 

“Cô mấy phần chắc chắn?” Thẩm Thành Nghiệp trầm giọng hỏi.

 

“Sáu phần.” Thịnh Ý con khiêm tốn. Thực tám phần nắm chắc, nhưng trong tình huống , thà ít còn hơn nhiều.

 

“Được, để cô . Chuyện sẽ với bệnh viện, cô chỉ cần định rõ thời gian là .”

 

Thẩm Thành Nghiệp là con cả của ông Thẩm, trong nhà, trừ ông , ông tiếng lớn nhất, một khi ông lên tiếng, những khác cũng phản đối nữa.

 

Chuyện quan trọng nhất giải quyết, cả hai bên đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Lúc Thẩm Cố Thanh mới đến, muộn màng mang theo mấy phần bữa sáng. Người nhà đều là nhận điện thoại liền vội vàng chạy đến, căn bản kịp ăn gì.

 

Dù vẫn chờ thêm một thời gian nữa, nhưng cơm nước thì vẫn cần đúng bữa.

 

Thẩm Cố Thanh đưa một phần cho Thịnh Ý. Đây là phần cố ý chọn theo khẩu vị của Thịnh Ý, hơn nữa cũng là phần nhiều hơn những phần khác, dù Thịnh Ý cũng tiêu hao thể lực.

 

Phòng bệnh đặc biệt mà ông Thẩm khá rộng, nếu thì chẳng chứa nổi cả một nhà đông thế .

 

Thẩm Cố Thanh dẫn Thịnh Ý phòng nhỏ bên cạnh, đó là phòng nghỉ dành cho nhà bệnh nhân.

 

Thịnh Ý đúng là cần một chỗ yên tĩnh riêng tư, cô thêm mấy lời cảm ơn lặp nữa, chỉ mở hộp , cắm cúi ăn hết bữa sáng.

 

Đưa cô xong, Thẩm Cố Thanh liền ngoài.

 

Tô Tú Lan đưa một phần cho Thẩm Cố Thanh: “Con cũng ăn chút , hôm nay còn bận cả ngày đấy.”

 

Giờ Thẩm Cố Thanh đến tuổi gánh vác, ông Thẩm xảy chuyện lớn thế , đương nhiên lo liệu.

 

Anh cũng quả thật đói, liền ba miếng nuốt hết bánh bao và trứng, sợ bỏng, mấy hớp liền uống sạch cháo.

 

“Mẹ, bác, hai trông ông nội, con về xem thử Phúc quản gia. Lúc con ông còn sang nhà họ Mạnh, con xem giờ về .”

 

Phúc quản gia chỉ là trong nhà họ Thẩm, mà còn là bạn chí cốt của ông từ thuở nhỏ. Hai cùng lớn lên, đến nay sớm như ruột thịt. Nhà họ Thẩm cũng coi Phúc quản gia như một nhà.

 

Nghe Thẩm Cố Thanh , cũng lo lắng cho Phúc quản gia, liền để mau xem.

 

Thẩm Cố Thanh đạp xe về nhà, nhưng thấy Phúc quản gia .

 

Anh thoáng thấy bất an, mấy tiếng trôi qua, chẳng lẽ Phúc quản gia vẫn còn ở nhà họ Mạnh?

 

Dù thế nào nữa, quyết định sang đó xem.

 

Khu là nhà lớn, nếu xe đạp thì vòng vèo nhiều ngả, chẳng bằng chạy bộ còn nhanh hơn.

 

Trước đây nhà họ Mạnh ở cách xa nhà họ Thẩm. Về , để tiện cho việc khám chữa bệnh cho ông Thẩm, nhà họ Thẩm cho họ một căn nhà gần đó, bởi , giờ nhà họ Mạnh ở cách biệt thự chính của họ Thẩm xa.

 

Chạy hai phút, Thẩm Cố Thanh liền thấy một bóng bên vệ đường.

 

Anh bước nhanh đến kỹ quả nhiên là Phúc quản gia, ông co ro ở vệ đường, trông như hôn mê.

 

 

Loading...