Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 111: Sự Bất Mãn Của Bà Giang
Cập nhật lúc: 2025-10-19 06:45:14
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Mạnh chợt hiểu , thì đây chỉ là mà nhà họ Thẩm mời đến để chăm sóc cụ Thẩm. Chỉ điều, cũng quá điều, còn xinh đến thế.
Sau , nếu cháu gái là Gia Tuyết gả , chắc Thẩm Cố Thanh loại hồ ly tinh mê hoặc, tìm cơ hội để nhà họ Thẩm đuổi cô mới .
Trong lòng tính toán đủ điều, nhưng ngoài mặt ông Mạnh vẫn giữ bộ dạng hòa khí.
“Thôi , cháu gái Yến, với một thì so đo gì, đuổi là xong.”
Nghe ông Mạnh gọi Thịnh Ý là , mặt mũi Thẩm Yến đầy vẻ đắc ý. Quê mùa thì vẫn cứ là quê mùa, chẳng bao giờ lên mặt bàn.
Thẩm Cố Thanh biểu lộ cảm xúc, rút bệnh án từ trong tay ông Mạnh, đưa cho Thịnh Ý, thẳng với ông Mạnh:
“Ông Mạnh, nơi hoan nghênh ông, mời ông về cho.”
Lời dứt, ông Mạnh giận đến run , gằn trong giận dữ, chỉ tay Thẩm Cố Thanh:
“Được, lắm! Muốn đuổi đúng ? Sau nhà họ Thẩm các đừng hòng cầu xin !”
Nói xong, ông hất mạnh viện trưởng Lưu đang chắn ở cửa, tức tối sập cửa bỏ .
Thẩm Yến giận dữ chỉ thẳng Thẩm Cố Thanh:
“Tiểu Thanh, con xem con gây nên chuyện gì thế !”
Nói xong, bà lộ vẻ hận sắt thành thép Thẩm Cố Thanh mấy , còn liếc Thịnh Ý một cái sắc bén, vội vàng đuổi theo ông Mạnh.
Viện trưởng Lưu thì một mặt mơ hồ, hiểu đầu đuôi gì. Cô gái trẻ xinh là cháu gái của ông Mạnh ?
“Cô cháu gái ông Mạnh hả?”
Thịnh Ý ngơ ngác, chỉ bản :
“ á? , họ Thịnh, là nhà họ Thịnh.”
Viện trưởng Lưu càng choáng váng hơn. Nhà họ Thịnh… chẳng lẽ là nhà họ Thịnh đó?
, đó ông nghĩ . Nhà họ Thịnh từng kết thông gia với nhà họ Trịnh, mà ông Trịnh khi điều xuống, từng là quốc thủ nổi tiếng một hai, khó trách cô gái giỏi giang đến , thì là thế.
Nhớ những lời lỡ miệng mặt ông Mạnh sáng nay, viện trưởng Lưu hối hận đến mức chỉ tự tát cho mấy cái bạt tai.
Xong , hiểu lầm to , ông chỉ mong ông Mạnh đừng hiểu sai ý ông.
Thẩm Cố Thanh mím môi, Thịnh Ý đầy vẻ áy náy.
Thịnh Ý thì để tâm, chỉ dựa theo bệnh án xác nhận với viện trưởng Lưu trình tự kiểm tra và thời gian phẫu thuật.
“Nếu sức khỏe ông Thẩm hồi phục thì ca mổ đương nhiên càng sớm càng .”
Viện trưởng Lưu ghi chép tất cả, chuẩn ngay. Thẩm Cố Thanh và Ngô Hồng Mai đều thấy Thịnh Ý oan ức nên lượt xin cô.
Ông Thẩm tuy tỉnh, nhưng vẫn yếu, lúc ông Mạnh mặt, ông Thẩm nhiều điều phản bác, nhưng đủ sức mở miệng.
Giờ phòng bệnh yên tĩnh, ông mới chậm rãi :
“Tiểu… Ý, cháu chịu khổ .”
Giọng ông cực nhẹ, nhưng Thịnh Ý vẫn rõ.
“Ông Thẩm, gì ạ, đừng nghĩ nhiều, cháu để trong lòng.”
Để ông vướng bận, cô còn cố ý nở nụ .
lúc , Thẩm Yến từ ngoài , cửa liền thấy Thịnh Ý đang , liên tưởng đến sắc mặt lạnh nhạt mà ông Mạnh dành cho , lửa giận trong bà bùng lên.
“Thịnh Ý, cô còn mặt mũi mà ? Cô chọc giận ông Mạnh bỏ ? Đồ tiện nhân! Nếu lỡ bệnh của ba trở nặng, nhất định sẽ cho cô mặt!”
Thẩm Yến còn định thêm, nhưng Ngô Hồng Mai chịu hết nổi, liền đẩy mạnh bà ngoài, đó khóa trái cửa phòng bệnh.
Một loạt động tác gọn gàng khiến ba trong phòng đều ngây .
Khi Ngô Hồng Mai , thấy vẻ kinh ngạc của ba , mặt bà đỏ bừng vì hổ.
“A Mai , cứ thế mà .” Ông Thẩm khen ngợi.
Thẩm Yến ngoài gõ cửa mãi thấy ai mở, cuối cùng y tá mời khỏi bệnh viện.
Trên đường , càng nghĩ bà càng tức. Ba đúng là bệnh lú lẫn , chọc giận ông Mạnh, vài ngày nữa ai mổ cho ông đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-111-su-bat-man-cua-ba-giang.html.]
Còn ả chị dâu , đúng là kẻ đắc ý thì sinh kiêu, sớm muộn gì cũng để hai bỏ quách chị . nghĩ đến thái độ của ông Thẩm, bà thấy thôi, cũng cần lo ông gì.
Còn ở trong phòng bệnh, Thẩm Yến, bầu khí lập tức hài hòa hơn nhiều.
Đến trưa, vài nhà họ Thẩm ở gần tranh thủ ghé qua thăm ông Thẩm, để ba còn thời gian ăn cơm.
Buổi chiều ông Thẩm bắt đầu kiểm tra, Thịnh Ý giám sát bộ, cô tranh thủ chợp mắt một lúc buổi trưa.
Cùng lúc đó, Phúc quản gia cũng tỉnh , ý tá thấy , lập tức báo tin cho Thẩm Cố Thanh.
Anh vội chạy tới thăm:
“Bác, rốt cuộc là ai đ.á.n.h bác thành thế ?”
Phúc quản gia sợ nếu là do nhà họ Mạnh, Thẩm Cố Thanh sẽ gây chuyện nên sống c.h.ế.t chịu .
Thẩm Cố Thanh hiểu, sa sầm mặt:
“Bác Phúc, bác thì cháu cũng là ai. Đợi ca phẫu thuật của ông nội kết thúc, cháu nhất định sẽ đến nhà họ Mạnh đòi công bằng cho bác.”
Phúc quản gia đầy lo lắng:
“Giờ mâu thuẫn căng thẳng thế , còn ai thể mổ cho ông Thẩm nữa chứ?”
Thẩm Cố Thanh liền kể hết bản lĩnh của Thịnh Ý, khiến Phúc quản gia trợn tròn mắt.
Nếu sớm Thịnh Ý năng lực như thế, ông cần sang nhà họ Mạnh chịu nhục.
Xác định Phúc quản gia , Thẩm Cố Thanh về phòng ông Thẩm, một ngày ròng rã bận rộn, vẫn còn mấy hạng mục kiểm tra xong.
Buổi tối ông Thẩm chỉ tỉnh táo trong lúc ăn cơm, đó ngủ .
Sang ngày hôm , tiếp tục cả ngày kiểm tra cuối cùng cũng xong, tiếp theo chỉ cần chờ kết quả.
Thịnh Ý và Thẩm Cố Thanh ăn cơm tối ở căn tin xong thì phòng bệnh đón một vị khách mời mà đến.
“Bà Giang, bà đến đây?” Thẩm Cố Thanh hỏi.
Tửu Lâu Của Dạ
Bà Giang thấy thì mặt còn mang nụ , nhưng khi ánh mắt lướt sang Thịnh Ý, nụ lập tức nhạt mấy phần.
“ ông nội cháu bệnh, nên đến thăm.”
Từ chuyện , Thẩm Cố Thanh vốn còn chút thiện cảm nào với bà Giang nữa, nhưng nhà họ Giang và nhà họ Thẩm vốn vẫn thiết với , thêm Thẩm Cố Thanh kiểu bất kính với bề .
“Bà Giang, vất vả cho bà ạ.”
Bà Giang đáp : “Có gì mà vất vả, đứa trẻ thật khách sáo quá.”
Ông Thẩm thấy mấy chuyện nửa ngày nhắc đến Thịnh Ý, liền hiệu gọi cô.
“Bên nhà họ Giang , đây là Thịnh Ý. Thịnh Ý, gọi bà Giang .”
Dù trong lòng Thịnh Ý cảm tình với bà Giang lắm, nhưng cô lý do để gây sự với lớn, định đáp lễ thì bất ngờ bà Giang lên, vẻ mặt lạnh nhạt:
“Không cần cô gọi, nhận .”
Ông Thẩm nét mặt bà Giang, giữa hai mâu thuẫn, nhưng ông nghĩ, ở cảnh mà bà Giang nhất quyết chịu cho cô một chút thể diện thì thật quá đáng.
“Ai da, chê thì cháu khỏi cần gọi gì.”
Ông Thẩm là cố ý, bà Giang ngờ ông thế, giận mà dám ầm lên. Bà chuyển sang bắt chuyện với Thẩm Cố Thanh:
“Cố Thanh, bà giới thiệu Yến Yến cho cháu mà cháu ý, cháu còn chê cả cô con gái nhà họ Mạnh mới về nước ? Chắc ý nữa chứ gì?”
Thẩm Cố Thanh khó chịu vì thái độ bà Giang với Thịnh Ý, giờ bà nhắc tới Mạnh gia và Mạnh Gia Tuyết, nghĩ bụng bà Giang cứ thiên vị mấy toan tính.
“Không cần bà Giang, cháu thấy cô Mạnh , cần giới thiệu nữa.”
Bà Giang tức nghẹn nên lời.
Ở phòng bệnh bà ở yên nữa, bịa vài câu cho xong bỏ , ngoài phòng, bà Giang vô cùng tức giận, mặt lạnh về nhà gọi điện cho Lục gia:
“Yến Yến, bà Giang nhớ cháu , tối nay tàu đến Bắc thành ngay nhé.”