Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 116: Chắc Đây Chính Là Gia Phong Nhà Họ Mạnh

Cập nhật lúc: 2025-10-25 11:48:06
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên , thỉnh thoảng giúp việc lên lầu ngóng động tĩnh, thấy thứ âm thanh đó liền vội vàng chạy bẩm báo với bà Giang.

 

Bà Giang cố ý cất giọng thật to:

“Cái gì? Cậu trong phòng một nam một nữ…”

 

Người ngờ bà Giang to như , lúng túng đến cực điểm, đành cứng đầu gật đầu:

thế ạ.”

 

Khách khứa xung quanh lập tức ùa xem náo nhiệt. Nhìn thấy vẻ hóng hớt hiện rõ mặt , trong lòng bà Giang hả hê vô cùng.

 

Chính là như thế , lát nữa còn theo bà lên vạch trần bộ mặt thật của Thịnh Ý. Đến lúc đó, bà sẽ gán cho cô cái danh tư cách bại hoại, bắt cô cải tạo như cha ruột của .

 

Trong lòng đắc ý một hồi, bà Giang mới chậm rãi lên tiếng:

“Cậu rõ là phòng nào ?”

 

“Cái thì kịp rõ.”

 

Cậu thấy thứ âm thanh vội vàng chạy báo, nào dám nán áp tai thêm, cũng kẻ biến thái.

 

Không câu trả lời chắc chắn, bà Giang vui, nhưng bà nổi nóng, chỉ bộ tiếc nuối :

“Vừa nãy con bé Thịnh Ý lên phòng nghỉ , ngờ nó …”

 

Phía tiếp, nhưng ai cũng hiểu ngụ ý là gì.

 

Đặc biệt là mấy từng thấy Thịnh Ý cùng tên thiếu gia hư hỏng nhà họ Vương, lập tức chen :

còn trông thấy cô với con trai nhà họ Vương nữa cơ.”

 

Lời thốt , càng chắc mẩm nhân vật chính là Thịnh Ý. Thế là từng một nhao nhao lên án, cứ như tận mắt chứng kiến cảnh .

 

Thẩm Yến thì hổ chẳng còn chỗ trốn. Con nhỏ Thịnh Ý đúng là giữ , hại bà cũng mất mặt lây.

 

Bà Giang những lời , trong lòng sung sướng khỏi , nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ bụng:

“Mọi đừng thế, còn rốt cuộc thế nào. Hay là chúng lên xem cho rõ .”

 

hiểu rõ, miệng thì chỉ khiến thiên hạ bàn tán đôi ngày, nhưng nếu tận mắt thấy, hiệu quả khác.

 

Mọi liếc , ai dám nhận sẽ đầu. Ai kẻ mũi chịu sào thì thế nào cũng chê là chuyên lén nhà .

 

Đợi mãi mà ai chịu lên tiếng, bà Giang sốt ruột c.h.ế.t.

 

Bà liếc mắt sang Thẩm Yến:

“Tiểu Yến , thì cô cùng nhé. Dù Thịnh Ý cũng ở chung nhà, lỡ như nó thật sự chuyện như thế, cô cũng thể mặt nhà họ Thẩm cho một lời giải thích.”

 

Lời dứt, ánh mắt đều đổ dồn về phía Thẩm Yến.

 

Thẩm Yến cảm thấy bao giờ mất mặt như thế , nhưng bà Giang chỉ đích danh, bà tiện thoái thác.

 

Trong ánh khác thường của , Thẩm Yến đành c.ắ.n răng lên .

 

Vừa bước lên cầu thang, bà thấy thứ âm thanh mị hoặc vọng từ trong phòng.

 

Thẩm Yến suýt chút nữa chịu nổi, hít sâu một . Đang định bước tới gần thì bên trong vọng vài câu gợi tình.

 

Thẩm Yến sụp đổ, bà ngay Thịnh Ý là loại phụ nữ đắn.

 

“Đủ , loại thế liên quan gì tới nhà họ Thẩm chúng . về báo ngay với ba , bảo ông đuổi cô khỏi Thẩm gia.”

 

Nói xong, Thẩm Yến hất đám đông , chạy một mạch về nhà.

 

Bà Giang chẳng hề để tâm, chỉ khẽ thở dài:

“Chúng vẫn nên mở cửa xem cho rõ, lỡ như oan uổng cho con bé Thịnh Ý thì .”

 

nào nghĩ sự oan uổng nào ở đây, ai nấy đều chắc chắn trong phòng chính là Thịnh Ý.

 

Trong đám kẻ bụng xa, vốn nhân cơ hội thấy cảnh Thịnh Ý lõa lồ, bèn xung phong:

“Bà Giang, chuyện thể để bẩn mắt bà, để đá văng cửa cho.”

 

Nói , chẳng đợi bà đồng ý, xông tới đạp mạnh một cú.

 

Không ngờ cửa vốn khóa, dùng lực quá mạnh, thế là mất đà ngã nhào xuống đất, đau đến nỗi hít một lạnh.

 

Những khác thì chẳng ai thương hại , ai mà tâm tư gì. Nếu để vợ , con mụ chằn tinh nhà lén phụ nữ, chắc chắn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t .

 

Cửa mở, khách khứa liền ùa , còn kẻ nhanh nhẹn bật luôn đèn.

 

Bà Giang cũng chen lên phía , ngoài miệng còn giả vờ sốt ruột:

“Đừng nữa, thế sẽ hại con bé Thịnh Ý mất hết danh dự.”

 

Chỉ là bà nhận , xong thì ánh mắt trở nên khác lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-116-chac-day-chinh-la-gia-phong-nha-ho-manh.html.]

 

Đến khi bà chen lên đầu, giường, nụ ẩn giấu nơi khóe miệng lập tức cứng đờ.

 

Bà buột miệng thốt lên:

“Sao là Lục Yến Yến.”

 

Nói xong mới thấy lỡ lời, bà vội vàng chữa:

“Yến Yến vốn ngoan, chắc chắn là hãm hại .”

 

Tuy bà cố gắng giải thích, nhưng những mặt ai ngu ngốc, trong lòng tự tính toán riêng.

 

Hai kẻ giường cảm nhận ánh mắt ở cửa, mơ màng đầu , đến khi thấy rõ thì cuống quýt kéo chăn che .

 

Lục Yến Yến thậm chí còn hét lên một tiếng chói tai, sắc m.á.u gương mặt lập tức rút sạch.

 

Tên lưu manh nhà họ Vương cũng chẳng lòng với Lục Yến Yến. Rõ ràng là một đại mỹ nhân tuyệt sắc như Thịnh Ý, giờ biến thành cái loại tư sắc tầm thường chứ.

 

Sắc mặt bà Giang cũng khó coi, bà dẫn dắt câu chuyện, cố ý hỏi Lục Yến Yến:

“Yến Yến, hại cháu , cháu thành thế ?”

 

Lúc Lục Yến Yến mới hồn, :

“Bà Giang, là Thịnh Ý hại cháu, cháu thế .”

 

Nghe câu trả lời như ý, trong lòng bà Giang thở phào. Xem con bé Lục Yến Yến cũng còn dùng .

 

sầm mặt :

“Không ngờ Thịnh Ý chuyện như . Cháu yên tâm, bà nhất định sẽ bắt nó cho cháu một lời giải thích.”

 

“Xin hỏi, gì cơ?” lúc Thịnh Ý xuất hiện ngay khi bà Giang dứt lời.

 

Khách khứa đồng loạt về phía cô, ánh mắt mỗi mang một sắc thái khác .

 

Thịnh Ý chẳng buồn để ý, bước lên vài bước, nhưng nhớ cảnh tượng trong phòng thì dừng chân, .

“Xin hỏi, gì?”

 

Bà Giang giận dữ:

“Cô còn mặt mũi để hỏi ? Cô xem cô hại Yến Yến thành thế nào, cô còn hổ nữa ?”

 

Thịnh Ý ngờ bà Giang giỏi trò vu oan giá họa đến thế, cô khẽ lạnh:

“Vậy rốt cuộc gì, chính ?”

 

Thấy cô vẫn còn chối, bà Giang hận sắt thành thép, :

“Chính cô hại Yến Yến mất trong trắng. Nếu cô, thành với con trai nhà họ Vương như thế.”

 

Thịnh Ý nhướng mày :

chỉ là một đứa con gái từ nông thôn lên, sai khiến con trai nhà họ Vương?”

Tửu Lâu Của Dạ

 

Khách khứa cũng sực tỉnh: Ờ nhỉ, tên thiếu gia hư hỏng nhà họ Vương, đến cha nó còn chẳng coi gì, lời một đứa con gái như Thịnh Ý .

 

Bà Giang ngờ miệng lưỡi Thịnh Ý sắc bén thế, khiến bà nghẹn lời.

 

Thịnh Ý thấy bà im lặng, liền tiếp:

“Dựa cái gì mà cho rằng ? Nếu đoán lầm, ngay từ đầu bà nghĩ trong phòng chính là , đúng ?”

 

Lời thốt , ánh mắt của bà Giang lập tức đổi.

 

Nghĩ kỹ , quả thật chính bà đầu tiên ám chỉ trong phòng là Thịnh Ý, thế nên mới khiến họ mặc định tin là .

 

Cảm nhận ánh mắt xung quanh, bà Giang vội vàng biện minh:

“Không như thế …”

 

Ông cháu nhà họ Mạnh cũng nhanh chóng phụ họa:

“Thịnh Ý, đừng chối cãi ở đây nữa. Làm cái chuyện trời dung đất tha như , cô còn lương tâm ?”

 

“Thịnh Ý, một cô gái mà nghĩ cái trò , chẳng lẽ cô thường xuyên thế với khác ?”

 

Ông cháu nhà họ Mạnh kẻ tung hứng, cố dồn Thịnh Ý đến nhục nhã.

 

Thịnh Ý khẽ nhướn mày:

cho là hiểu cũng bằng hai ông cháu nhà các . Có lẽ đây chính là gia phong của nhà họ Mạnh nhỉ.”

 

Lời rơi xuống, mặt mũi hai ông cháu nhà họ Mạnh biến sắc, khách khứa xung quanh thì nhịn mà bật .

 

Thấy họ im bặt, Thịnh Ý mới chậm rãi :

“Chuyện rốt cuộc thế nào, hỏi thẳng con trai nhà họ Vương ?”

 

Lúc mới sực nhớ , vội vàng sang chất vấn tên lưu manh họ Vương.

 

 

Loading...