Trong nhà họ Lưu, Lưu trưởng thôn vội vã chạy về, thấy con trai là Lưu Hải Quân đang uống nước trong phòng khách liền hỏi ngay:
“Chuyện cái máy kéo hỏi thế nào ?”
Lưu Hải Quân đặt cái ca xuống:
“Ba đừng vội, con hỏi xong hết , chiều nay là thể kéo máy về. con , con mua loại đang thịnh nhất bây giờ, Đông Phương Hồng, giá tận 9975 tệ một chiếc.”
Lưu trưởng thôn bình thản gật đầu, con cũng khác lắm so với ông dự đoán.
Ngược , Lưu Hải Quân thấy ngạc nhiên:
“Ba , làng dạo phát tài hả? Một vạn tệ mà chẳng thèm chớp mắt luôn ?”
Không đợi chồng trả lời, bác Hoa đáp :
“Nói cũng nhờ ý kiến của Tiểu Ý đó. Làng mua một lô d.ư.ợ.c liệu ở nơi khác, lời hơn chín ngàn tệ, gần đây còn muối măng chua, phơi bồ công bán nữa, cộng cũng kha khá, một vạn tệ giờ lấy đấy.”
Lưu Hải Quân mà sững sờ, ngờ chỉ trong thời gian ngắn trong thôn đổi đến .
Lưu trưởng thôn thì chỉ nghĩ đến chuyện máy kéo, m.ô.n.g còn kịp nóng chạy tìm Thịnh Ý và Lưu kế toán.
Nghe việc mua máy kéo lo xong, Thịnh Ý mừng rỡ theo.
Sau nhà, Chu Hồng đang lén lút núp ở góc tường trộm, ba từ cổng lớn, nên ai thấy cô .
Trong nhà, ba chuyện mấy câu cùng ngoài.
Chu Hồng còn động tĩnh, thấy lạ, ló đầu xem, liền thấy bọn họ về hướng đầu làng.
Chu Hồng tức đến giậm chân. Tên Lưu Hải Quân c.h.ế.t tiệt !
cô cũng nản. Cô tính kỹ, chiều nay sẽ lén phòng Lưu Hải Quân, đợi về thì cởi sạch quần áo, đẩy bẫy. Chỉ cần để khác bắt gặp, dù thế nào cũng cưới cô !
Chu Hồng hí hửng toan tính xong, liền về nhà bà Lý.
Trên đường, Thịnh Ý, Lưu trưởng thôn, Lưu kế toán và Lưu Hải Quân cùng đến trạm nông cơ.
Lưu Hải Quân chỉ một chiếc máy kéo đỏ chói :
“Chính là chiếc , con xoay nó . Giá vẫn là giá gốc, nhưng chắc còn thể mặc cả.”
Lưu trưởng thôn và Lưu kế toán đều dáng vẻ bóng loáng của chiếc máy kéo cho choáng ngợp, mắt rời nổi. Chỉ Thịnh Ý là tỉnh táo mà bàn giá.
Một hồi , hai ông mới hồn, cùng gặp lãnh đạo để thương lượng.
Nhờ Lưu trưởng thôn than nghèo kể khổ, thêm Thịnh Ý ép giá liên tục, cuối cùng họ cũng mua chiếc máy kéo với giá rẻ hơn 500 tệ.
Lãnh đạo chỉ lắc đầu thở dài, họ tiền thì họ lóc mặc cả, họ nghèo thì mua cả máy kéo… đúng là làng lạ thật.
Chiều hôm đó, ba lái chiếc máy kéo mới tinh chạy về làng, oai phong lẫm liệt.
Người cầm lái dĩ nhiên là Lưu trưởng thôn. Ông học thao tác ở trạm nông cơ suốt ba bốn tiếng, giờ mới coi như thành thạo.
Những đang gặt lúa ngoài đồng thấy cảnh thì trố mắt:
Trời đất ơi, trưởng thôn thật sự mua máy kéo về !
Cái thứ to như thế, sáng loáng như thế, thôi cũng thấy nở mày nở mặt. Thế là ai nấy quên cả gặt lúa, ùa đến xem.
Lưu trưởng thôn những mắng, còn vui vẻ để xem thoải mái.
Thịnh Ý cũng mỉm , bước xuống xe, mời mấy gan thử lên trải nghiệm.
Một bà cô to gan khanh khách leo lên, m.ô.n.g còn yên cả đám trêu.
Tiếng vang khắp làng, ai cũng ngượng , kết thúc trong niềm phấn khích khi ai cũng một phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-212-tu-troi-minh-trong-ken.html.]
Cùng lúc đó, Chu Hồng đang trốn trong phòng Lưu Hải Quân.
Cô ở đầu làng đang náo nhiệt, càng Lưu Hải Quân về.
Núp mãi trong tủ áo, mệt quá, cô dần lim dim ngủ.
Tửu Lâu Của Dạ
Ở nhà bà Lý, cô việc quần quật, ban ngày cày ruộng, ban đêm ép sinh con cho Thặng Oa, cả mệt rã rời, ngủ , đến khi tỉnh dậy thì trời tối.
Cô vô thức dậy, dụi mắt, nhưng quên mất đang trong tủ áo.
Bốp!
Đầu đụng gói đồ nóc tủ, kéo theo cả chồng đồ đổ ầm xuống, tủ bật tung cửa.
Bác Hoa tiếng động, bảo chồng qua xem.
Lưu trưởng thôn mở cửa thì… mắt là Chu Hồng đang giữa đống đồ lộn xộn.
Cả ba , vợ chồng Lưu trưởng thôn và Chu Hồng trố mắt .
Bác Hoa hiểu ngay chuyện gì, mặt đỏ phừng phừng.
Bà sải ba bước thành hai, túm ngay cổ áo Chu Hồng, lôi xềnh xệch sân.
“Hay nhỉ, Chu Hồng! Mày hại con tao một đủ, giờ còn hại hai ? Mày định chơi trò gì hả?”
Giọng bác Hoa vang khắp xóm, hàng xóm láng giềng tiếng liền kéo sang xem.
Bác Hoa giấu giếm, kể hết chuyện cũ, rằng Chu Hồng ép Lưu Hải Quân cưới cũng là do cô tự giăng bẫy. Mọi xong liền Chu Hồng bằng ánh mắt khinh miệt.
Chu Hồng đảo tròng mắt, rưng rưng nước mắt:
“Không ! Là Lưu Hải Quân cưỡng ép ! Bọn họ sợ chuyện vỡ lở nên mới vu oan cho ! hại mà!”
Cô dân làng thích hóng chuyện, càng càng kể lể, dù sai cũng thành đúng, nhưng ngờ, một ai tin.
Một bác gái , cô như con gián:
“Cô còn vu cho Tiểu Quân ? Chiều nay nó lái máy kéo về làng, sáng còn thấy cô ngoài đồng cắt lúa cơ mà. Cô xem, nó ép cô lúc nào?”
Chu Hồng ngẩn , cô hề Hải Quân hề về nhà!
Không thể nào… nhất định về, bọn họ đang dối để bênh !
Cô tự trấn an, nhưng lòng càng rối loạn.
Nghe những khác cũng đồng tình với bác gái , Chu Hồng dần thấy sụp đổ.
Bác gái chịu buông, gằn giọng hỏi :
“ hỏi cô, Tiểu Quân ép cô lúc nào?”
Chu Hồng lắp bắp mãi , cả đám càng cô bằng ánh mắt chán ghét. Ai nấy thì thầm:
“Bảo , thằng Hải Quân giỏi giang như , bao nhiêu cô gái thích, dính loại như thế .”
Hóa đúng là nó gài thật.
Trước đây bác Hoa kể, còn nghi ngờ, giờ thì tin hẳn.
Chu Hồng ánh mắt khinh bỉ của đ.â.m cho nhức nhối, mặt đỏ bừng, hận hổ.
Cô chạy trốn khỏi đám đông, cũng , nhưng bác Hoa túm chặt, thoát nổi.
lúc , Thặng Oa và bà Lý kéo tới.
Bà Lý trợn cặp mắt trắng dã, độc ác cô như ăn tươi nuốt sống.
Còn Thặng Oa thì chẳng năng gì, xông lên tát liên tiếp hai cái, khiến Chu Hồng choáng váng, ngã khuỵu xuống đất, kịp phản kháng.