Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 65: Ký Hợp Đồng

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:19:08
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi tới thị trấn, bụng đói cồn cào, Thịnh Ý liền ghé ăn một bát mì nước thanh đạm.

 

Một bát mì xuống bụng, cô chỉ thấy cả khoan khoái dễ chịu, cái lạnh vì đường ban nãy cũng tan biến hết.

 

Thân thể sức, bước cũng nhẹ nhàng hơn hẳn. Thịnh Ý chỉ mất bốn mươi phút là về tới thôn.

 

lúc giữa trưa, phòng khám chẳng ai. Sáng nay cô dậy sớm quá, thế là tranh thủ về điểm tập trung của trí thức trẻ nghỉ một lát.

 

Chừng hai giờ rưỡi chiều, bên ngoài bắt đầu ồn ào, khiến Thịnh Ý cũng tỉnh giấc.

 

Cô dụi đôi mắt khô mỏi, thêm mấy phút mới dậy quần áo.

 

Vừa khỏi cửa vài bước thì Lưu trưởng thôn tới tìm.

 

“Tiểu Ý, tin vui đây! Đám Vương Bá Thiên tới thôn chúng , còn xách theo quà cáp. Xem họ nghĩ thông suốt, chắc định đồng ý với lời cháu .”

 

Cái đầu mơ màng của Thịnh Ý lập tức tỉnh táo hẳn khi .

 

Đôi mắt cô sáng lên: “Bác Lưu, còn chờ gì nữa, mau thôi.”

 

Lưu trưởng thôn cũng vui mừng, hai cùng tới đội sản xuất của làng.

 

Mấy Vương Bá Thiên chờ gần hai mươi phút, song họ cũng sốt ruột.

 

Thấy Thịnh Ý và Lưu trưởng thôn , gương mặt đầy thịt của Vương Bá Thiên lập tức nở nụ tươi rói.

 

“Đồng chí Thịnh, lâu ngày gặp, cô vẫn khỏe chứ.”

 

Thịnh Ý vốn ưa kiểu vòng vo khách sáo , cô quen thẳng hơn.

 

“Chú Vương, là chú đồng ý với ý kiến của nhỉ?”

 

Đôi mắt Vương Bá Thiên đảo qua: “Chuyện cô , mấy chúng đều suy nghĩ , đúng là tệ. các đào bao nhiêu dược liệu núi, chẳng lẽ nên chút biểu hiện gì ?”

 

Nghe , Thịnh Ý cũng giận, chỉ mỉm nhẹ: “Chú Vương, còn tưởng các chú mang thành ý đến cơ.”

 

Bị , Vương Bá Thiên gãi gãi đầu, trông phần ngượng ngập.

 

Muốn hợp tác cùng , tranh thủ để chính phủ giúp mở rộng đầu , điều kiện đầu tiên là mấy làng đồng lòng.

 

Trong tình cảnh , Thịnh Ý cũng ngại thêm dầu lửa.

 

“Chú Vương, hà tất chỉ chăm chăm dược liệu núi thôi?”

 

Vương Bá Thiên ngớ , gãi đầu: “Ý cô là gì, chẳng hiểu.”

 

Thịnh Ý hắng giọng, bắt đầu vẽ bức tranh lớn: “Chưa đến việc cách chế biến dược liệu chỉ , các chú dù lấy một phần từ làng chúng , nếu chịu giúp chế biến thì chỗ dược liệu đó vĩnh viễn chẳng bán giá.”

 

Ánh mắt Thịnh Ý đảo qua mấy , thấy họ hề tức giận thì trong lòng càng thêm hài lòng.

 

“Hơn nữa, dược liệu núi sớm muộn gì cũng khai thác hết. Đến lúc đó, các chú định ?”

 

Vương Bá Thiên lắc đầu, mớ thịt mặt cũng rung theo. Ông từng nghĩ tới chuyện đó, khai thác hết thì hết, còn .

 

Thịnh Ý cũng chẳng mong họ trả lời, tự tiếp: “Nếu chúng tự trồng dược liệu, thì sẽ bao giờ lo hết nữa.”

 

Lời dứt, mấy Vương Bá Thiên lập tức phấn khởi. Tự trồng, đúng là một cách .

 

chỉ vài giây , họ tỉnh .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-65-ky-hop-dong.html.]

đất ruộng trồng dược liệu gì, chúng .” Họ nêu cùng một vấn đề như Lưu trưởng thôn lúc .

 

Lưu trưởng thôn phía , thấy Thịnh Ý vòng vo mãi chốt ý chính, sốt ruột đến nỗi toát mồ hôi.

 

Không chờ cô lên tiếng, ông vội chen : “Ý của Tiểu Ý là mấy làng chúng thể cùng khai hoang một khu đất núi để trồng dược liệu.”

 

Nghe xong, mấy Vương Bá Thiên như m.á.u sôi trong huyết quản. Nếu mấy làng cùng khai khẩn, nhân lúc mùa đông thì chẳng mấy mà xong, qua tết là thể trồng ngay.

 

là một ý kiến tuyệt vời, chúng nghĩ nhỉ!”

 

Vương Bá Thiên lúc càng thêm khâm phục Thịnh Ý, thái độ so với khi mới đến cung kính hẳn.

 

“Đồng chí Thịnh, cô thì chúng . Vài thôn chúng đều theo cô.” Vương Bá Thiên là đầu tiên bày tỏ rõ thái độ.

 

Ba còn cũng đồng thanh phụ họa:

“Chúng đều theo cô.”

 

Thấy thái độ họ thành khẩn, Thịnh Ý cũng vòng vo, liền thẳng kế hoạch của :

 

“Đàn ông khỏe mạnh trong làng đều khai hoang đất, phụ nữ trẻ con thì lên núi hái dược liệu. mỗi thôn quản chặt dân , tuyệt đối xảy chuyện tranh giành dược liệu gây xung đột. Dược liệu hái về sẽ tập trung mang tới thôn Tiểu Ngưu để cân, còn nguyên liệu cần cho khâu chế biến thì các thôn tự mua đem đến. Sau khi chế biến xong, mỗi cân dược liệu, thôn Tiểu Ngưu chúng sẽ thu năm xu phí chế biến.”

 

Mấy Vương Bá Thiên chụm đầu bàn bạc một hồi, thấy cũng hợp lý, bèn đồng ý ngay.

 

“Chiều nay các chú một chuyến, sẽ soạn sẵn hợp đồng. Mỗi ký tên, điểm chỉ . , ai vi phạm điều khoản trong hợp đồng thì bồi thường cho thôn Tiểu Ngưu và các thôn khác, mỗi bên mười vạn đồng.”

 

Thịnh Ý với vẻ mặt nghiêm nghị.

 

“Cái gì! Mười vạn đồng!” Một trưởng thôn hoảng hốt nhảy dựng lên.

 

Trời đất ơi, cả đời ông còn từng thấy một vạn, huống hồ là mười vạn!

 

Ngay cả Vương Bá Thiên cũng thoáng chùn bước, ngập ngừng hỏi:

“Nói cách khác, chỉ cần vi phạm hợp đồng thì sẽ đền tiền, đúng ?”

 

Thịnh Ý thấy mấy đều dọa sợ, lúc mới chợt nhớ , hiện giờ khái niệm hợp đồng với họ còn xa lạ. Cô kiên nhẫn giải thích cặn kẽ một lượt, mấy mới yên tâm trở .

 

“À, thì , thế thì vấn đề gì. Ăn xong cơm chiều chúng sẽ sang ký.”

 

Thịnh Ý mỉm :

“Số tiền bồi thường sẽ đổi tùy theo giá trị giao dịch, mỗi làng thể kiếm mấy chục vạn một năm, đến lúc đó tiền bồi thường khi tính tới mấy trăm vạn chứ.”

 

Nghe cô , mấy trưởng thôn đều lắc lư đầu lưỡi. Cô gái đúng là nghĩ xa quá , với mấy cái thôn nghèo rớt của họ, một năm kiếm dăm ba vạn là thắp hương tạ trời, đừng tới hàng chục vạn.

 

họ cũng nỡ dội gáo nước lạnh hứng khởi của Thịnh Ý, ai nấy đều hớn hở về.

 

Buổi chiều, Thịnh Ý đem hợp đồng soạn sẵn, giải thích tường tận cho mấy Vương Bá Thiên. Sau khi xác nhận vấn đề gì, họ liền ký tên, điểm chỉ bản hợp đồng.

 

Vương Bá Thiên đường về vẫn còn khúc mắc trong lòng, nghĩ mãi thông, cuối cùng nhịn bèn hỏi thẳng:

 

Tửu Lâu Của Dạ

“Tiểu Thịnh, chuyện thế , cô còn chia cho mấy làng chúng ? Một làng cô chẳng càng dễ ?”

 

Thịnh Ý mỉm , giải thích:

“Chú Vương, , hợp tác cùng lợi. mong thôn đều cuộc sống khấm khá hơn, dân làng ít nhất cũng ăn no mỗi bữa. Tất nhiên, còn một lý do khác, nếu kéo các chú cùng tham gia, chẳng lo các chú phá đám ?”

 

Mấy Vương Bá Thiên đoạn đầu còn thấy Thịnh Ý quả là tấm lòng rộng lớn, mũi cay cay. đến khi câu , cả bọn mặt đỏ bừng, đồng loạt phá lên ha hả.

 

Họ nán một lát, đó ai nấy mang hợp đồng về làng .

 

Buổi tối, khi ăn cơm xong, Lưu trưởng thôn triệu tập dân làng đến đội sản xuất để họp.

 

Cùng lúc đó, ở một nơi khác, Chu Tú Văn và Lục Kiến Nghiệp cũng lên chuyến tàu.

Loading...