Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 69: Phu Nhân Cục Trưởng Sắp Đến
Cập nhật lúc: 2025-09-24 05:15:44
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe xong, mặt Vương Tố Phân tái nhợt, run rẩy :
“Bác sĩ Thịnh, tin cô. Nếu do em dâu , chẳng lẽ… chẳng lẽ là gặp ma quỷ ?”
Thịnh Ý bất lực liếc bà một cái:
“Thím từng nghĩ thể là do em trai thím ?”
Vương Tố Phân nhíu mày. Quả thật, bà từng nghĩ đến khả năng đó.
Người phụ nữ bên cạnh lo lắng liếc Thịnh Ý. Cô gái tuổi còn trẻ mà dám con trai nhà họ Vương , chẳng lẽ cô sức chiến đấu của Vương Tố Phân ghê gớm thế nào? Dám , e là cô gái xong đời .
Trong lòng phụ nữ âm thầm mặc niệm vài giây cho Thịnh Ý, nghĩ bụng lát nữa nếu Vương Tố Phân tay đánh thì sẽ giúp cô ngăn .
Không ngờ Vương Tố Phân chỉ mở miệng hỏi:
“Bác sĩ Thịnh, ? Hay là gọi em trai đến, cô khám cho nó xem, ?”
Thịnh Ý mỉm :
“Tốt nhất là cả hai vợ chồng cùng đến, như sẽ dễ tìm nguyên nhân hơn.”
Vương Tố Phân đập tay lên đùi đánh một cái bốp:
“Chuyện nhỏ thôi! Bác sĩ Thịnh, cô đợi ở đây, lập tức gọi nó đến.”
Nói xong, bà vội vã chạy biến.
Người phụ nữ đó vẫn ngẩn ngơ, dám tin mắt . Cô nhầm chăng? Tại Vương Tố Phân những cãi , mà còn thật sự gọi chồng tới khám? Đây thật sự là Vương Tố Phân ?
Người phụ nữ dụi dụi mắt. Chẳng lẽ hôm nay cô gặp ma thật ?
…
Bên , vợ chồng Lục Kiến Nghiệp cũng vội vã bệnh viện huyện.
Khi đến phòng bệnh, quần áo và quần bông của cả hai đều rách tả tơi, mặt mũi cũng lấm lem.
Lục Yến Yến vội nhảy xuống giường:
“Ba, , hai thế ?”
lúc đó, Mạnh Cẩn Chu tới thăm Lục Yến Yến. Thấy tình cảnh của hai , vội bước lên hỏi:
“Cô, chú, hai gặp chuyện gì ?”
Lục Kiến Nghiệp nhận lấy cốc nước Yến Yến đưa, uống một ngụm cạch một tiếng đặt mạnh xuống bàn:
“Không còn vì con bé Thịnh Ý bất hiếu ! Ba bụng đến thăm nó, ai ngờ nó chẳng điều, những xúi giục dân làng chửi bới chúng , còn đuổi đánh, suýt nữa về nổi!”
Chu Tú Văn giờ vẫn còn hoảng hồn, lau nước mắt :
“Tiểu Ý nó vẫn hận chúng , hận chúng bắt nó Yến Yến xuống nông thôn.”
Mạnh Cẩn Chu cau mày. Thảo nào Thịnh Ý luôn bắt nạt Yến Yến, thì vì chuyện , nhưng những việc như thế, cô thể bàn bạc với gia đình, chứ ngang nhiên ức h.i.ế.p khác thì thật chấp nhận .
Yến Yến vốn yếu đuối, chịu nổi hết đến khác?
dù cũng là bạn bè, vẫn nên giúp cô một câu.
“Cô, chú, chuyện để Thịnh Ý Yến Yến nông thôn… đúng là hai đúng.”
Chu Tú Văn , động tác lau nước mắt khựng . Lục Kiến Nghiệp cũng sa sầm mặt, lời nào.
Thấy tình thế bất , Lục Yến Yến liền cúi đầu tỏ vẻ hổ thẹn:
“Anh Cẩn Chu, là do em . Nếu vì em sức khỏe kém, ba cũng . Thật ba nghĩ rằng, em và chị hoán đổi phận hơn mười năm, nhà chị nghèo, nên mới thương em chịu khổ , mới bắt chị nông thôn.”
Nói đến đây, ánh mắt Lục Yến Yến càng lúc càng buồn bã:
“Người của chị đều mất hết, còn em thì từng chút một tìm đến nhận gia đình , đường còn gặp bao nguy hiểm. Ba thấy chị mồ côi, đuổi , vẫn coi như con, thậm chí đối xử với chị còn hơn em, nhưng chị ơn, còn giận dỗi bỏ nhà .”
Mạnh Cẩn Chu mà sắc mặt ngày càng đen kịt, ngờ Thịnh Ý là loại như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-69-phu-nhan-cuc-truong-sap-den.html.]
“Yến Yến, em đừng nữa. Cô, chú, là cháu sai, là cháu trách nhầm. Những việc đều do Thịnh Ý gây , cháu ngờ cô là như thế.”
Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn xong, trong lòng thầm thở phào một .
Yến Yến vẫn thấy đủ, cố tình rơi vài giọt nước mắt, giọng nghẹn ngào:
Tửu Lâu Của Dạ
“Anh Cẩn Chu, tất cả đều là của em. Nếu vì em trở về, chị cũng chẳng đến mức xung đột gay gắt với ba .”
Mạnh Cẩn Chu đôi mắt ngập tràn tự trách và hoang mang của Yến Yến, trong lòng bỗng đau nhói.
Bản năng thôi thúc, đưa tay khẽ lau nước mắt má cô.
“Yến Yến, em đừng nữa, em đau lòng.”
Lục Yến Yến lùi một bước, dùng tay vụng về lau nước mắt, gắng gượng tỏ kiên cường:
“Anh Cẩn Chu, em buồn . Em là mạnh mẽ nhất, sẽ để ba lo lắng.”
Mạnh Cẩn Chu bộ dạng cố gắng tỏ kiên cường của cô, ánh mắt tràn đầy cưng chiều:
“Được, , Yến Yến là mạnh mẽ nhất.”
Nhìn thấy cảnh hai trẻ tuổi mặt đang tình ý nồng nàn, Chu Tú Văn khẽ bật . Con gái lớn , thể giữ bên mãi .
Mạnh Cẩn Chu chợt ý thức vượt quá giới hạn, đỏ mặt, lùi mấy bước, với Lục Kiến Nghiệp:
“Chú yên tâm, cháu sẽ bảo Thịnh Ý đích đến xin cô chú.”
Vừa thấy cái tên Thịnh Ý, sắc mặt Lục Kiến Nghiệp lập tức sa sầm. Ông hừ lạnh một tiếng:
“Nhà họ Lục đứa con gái như !”
Ổn định tâm trạng, Lục Kiến Nghiệp dịu giọng một chút.
“Tiểu Chu , mấy hôm nữa cục trưởng thành phố sẽ đến huyện. Tối nay chú với cô mời cha cháu một bữa, chuyện cháu nhất định nhắn đó.”
Nói xong, Lục Kiến Nghiệp ha hả hai tiếng.
Mạnh Cẩn Chu hiểu chuyện đời. Ý của Lục Kiến Nghiệp chẳng là thông qua cha để gặp cục trưởng ? Việc cũng chẳng gì to tát, thế là lập tức gật đầu đồng ý.
Vì còn việc, tiện nấn ná lâu, chào hỏi Lục Kiến Nghiệp và Chu Tú Văn xong liền rời .
Lục Yến Yến ở kiếp từng qua cái vị cục trưởng , cô nghi hoặc hỏi:
“Ba, nhất định gặp đó, ông lợi hại lắm ?”
Chu Tú Văn vốn ít nhiều, liền đưa tay khẽ chạm trán con gái.
“Không chỉ ba , đến lúc đó con cũng .”
“Con cũng ạ?” Lục Yến Yến ngạc nhiên.
“Phu nhân cục trưởng quen rộng, trong tay bao nhiêu tư liệu về những thanh niên ưu tú. Đến lúc đó, chỉ cần bà tùy tiện giới thiệu cho con một thôi, cũng đủ để con hưởng vinh hoa phú quý cả đời.”
Mặt Lục Yến Yến đỏ bừng, cô hổ giơ tay đẩy nhẹ một cái.
“Mẹ, gì thế.”
Chu Tú Văn đắc ý:
“Con gái xinh như , phu nhân cục trưởng còn mong quen với con nữa kìa. Đến lúc đó, ba còn nhờ phúc từ con đó.”
Được khen, lòng hư vinh của Lục Yến Yến thỏa mãn đến cực điểm, cô dựa lòng , ba quây quần một chỗ, trông thật hạnh phúc.
Tin tức cục trưởng thành phố sẽ đến huyện chỉ nhà họ Mạnh và nhà họ Lục , mà cục trưởng Dương của huyện cũng nhận .
“Dạo về muộn thế.” Lư phu nhân bực bội oán trách.
Cục trưởng Dương thấy mặt vợ ngày càng bớt mụn, trong lòng hài lòng.
“Cục trưởng thành phố cùng phu nhân sắp đến, gần đây lãnh đạo đều tăng ca lo chuẩn , chỉ riêng hội nghị thôi mở hơn chục .”
Vừa thấy phu nhân cục trưởng sẽ đến, Lư phu nhân lập tức bật dậy.
“Cái gì? Phu nhân cục trưởng đến ? Tốt quá ! Ngày mai sẽ báo cho Tiểu Ý, bảo con bé chuẩn sẵn sàng. Lão Dương, nếu Tiểu Ý thể chữa khỏi mụn cho phu nhân cục trưởng thì mối quan hệ của chúng chắc chắn sẽ càng thêm thiết.”