Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 83: Thoái Hôn

Cập nhật lúc: 2025-10-01 04:32:15
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Thịnh Ý kinh ngạc, định hỏi thêm thì bác Hoa :

 

“Tiểu Ý , thật bác , con bé Chu Hồng vốn lành gì, nhưng mà thời buổi , nhà nào cũng khó khăn chuyện kiếm tiền. Bác Lưu với Hải Quân nhà thì cứ xót của, nghĩ tiền bỏ nếu chủ động thôi cưới thì chắc chắn đòi .”

 

Nói đến đây, bác Hoa khoát tay:

 

“Ngày mai, ngày mai bác sẽ lén bác Lưu trả sính lễ, chuyện hôn sự dứt khoát bỏ . Con dâu như thế, nhà thật sự gánh nổi, gì khác, chỉ đến con thôi, quãng thời gian theo nhà chịu bao nhiêu tủi , trong lòng bác vẫn luôn thấy với con.”

 

Thịnh Ý thật loại yếu đuối dễ tổn thương, nhưng tình cảm chân thành mà bác Hoa dành cho , cô đương nhiên cảm nhận .

 

Trong lòng bỗng thấy ấm áp, Thịnh Ý đón lấy bát cơm, ăn :

 

“Bác Hoa, bác đừng nghĩ nhiều thế, con thật sự để bụng .”

 

bác Hoa nghĩ khác. Ở trong mắt bà, việc Thịnh Ý so đo chẳng thấy khổ sở, mà là vì trải qua nhiều chuyện, thành chai sạn. Nghĩ đến đây, trong lòng bà càng thêm xót xa.

 

Càng nghĩ đến khoản tiền sính lễ đưa e rằng thể lấy , bác Hoa càng thấy khó chịu, nhưng bà để lộ điều đó mặt Thịnh Ý.

 

“Thôi, bác về đây. Con nghỉ sớm .”

 

Nói xong, bác Hoa cũng thêm, bưng bát về.

 

---

 

Sáng hôm , Chu Hồng như thường lệ vẫn dậy sớm sang nhà họ Lưu. Giờ thì cô quen thuộc ngóc ngách trong nhà, rõ đồ đạc đặt chỗ nào, thói quen của từng trong nhà .

 

Nhìn thấy Chu Hồng đến, bác Hoa gì. Đợi đến trưa, trời quang đãng, bà mới dẫn cô về nhà họ Chu.

 

Nhà họ Chu vốn còn tưởng bác Hoa đến bàn chuyện hôn sự, nào ngờ là đến để dứt khoát hủy bỏ.

 

“Cái gì? Nhà chị cần con gái nữa ? Sao thế ! Tiểu Hồng nhà dạo ngày nào cũng ở bên nhà chị, ngoài khéo bàn tán lung tung.”

 

Bác Hoa liếc bà một cái, giọng dứt khoát:

 

“Hải Quân ban ngày nhà, tối đến thì Tiểu Hồng về, chẳng ai cái gì .”

 

Nói xong, Chu Hồng nghẹn họng, im lặng một lát.

 

Ngay đó càn:

 

đó bên chị đưa sính lễ , tiền bạc cũng đưa , mấy thứ đó trả .”

 

Chuyện bác Hoa sớm lường , nên dứt khoát đáp:

 

“Coi như cho nhà chị hết, cần lấy , chỉ cần chuyện hôn nhân chấm dứt tại đây.”

 

Nói dứt lời, bà dậy bỏ . Bước chân của bà dứt khoát, bên nhà họ Chu vốn định giữ , nhưng cản nổi. Nhìn bóng lưng bác Hoa xa dần, Chu Hồng sốt ruột hỏi:

 

“Mẹ, cứ thế để bác thật ? Con bây giờ?”

 

Mẹ cô trợn mắt: Người đến cả tiền cũng cần, quyết tuyệt đến thế, bà còn gì nữa.

 

“Thì đành chịu chứ .”

 

Trong lòng Chu Hồng chợt lạnh ngắt. Ở nhà họ Lưu tuy rằng nấu cơm, nhưng khí trong nhà hòa thuận, bác Hoa cũng hề khắt khe. Nếu chuyện hỏng, gả nhà khác, chắc chỉ nấu ăn, mà sợ là còn lăn đồng lụng vất vả.

 

Nghĩ đến đó, Chu Hồng liền thấy chấp nhận nổi.

 

Phải đây? Cô thật sự cam tâm mất mối hôn sự , lòng rối bời yên.

 

Còn bác Hoa thì khác. Bà lúc đúng là tinh thần sảng khoái, khi cần tiền nữa, trong lòng chút xót xa, nhưng buông lời miệng, ngược thấy cả nhẹ nhõm, bước cũng phơi phới.

 

Trên đường ngang qua trụ sở đội sản xuất của thôn, tình cờ thấy Thịnh Ý đang bàn chuyện bố trí với Lưu trưởng thôn, bà liền tiện thể .

 

Có lẽ vì thần thái sáng láng, khí sắc hẳn hoi, nên ngay khi bà bước , Lưu trưởng thôn và Thịnh Ý đều đầu .

 

Bác Hoa chẳng lấy lạ, bên họ bàn việc một lúc, thấy cũng chẳng ho, dậy về nhà lo cơm nước.

 

Lưu trưởng thôn thì lấy lạ, nhà vì chuyện của Chu Hồng mà mấy hôm nay ai cũng ủ rũ, hôm nay vợ ông vui vẻ đến thế? Chẳng lẽ uống nhầm t.h.u.ố.c ? Nghĩ mãi cũng , ông chỉ bóng lưng bà đầy nghi hoặc.

 

Thịnh Ý thì ngược , trong lòng hiểu ngay, tám chín phần là chuyện Chu Hồng giải quyết xong . Nhìn thấy bác Hoa tự buông bỏ , cô cũng bà mừng thầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-83-thoai-hon.html.]

 

Đến trưa, khi Thịnh Ý cùng Lưu trưởng thôn về nhà, ông cảm thấy khí trong nhà bỗng tươi sáng, giống như ngày thường.

 

Ông đang định hôm nay gì khác lạ, nghĩ một hồi mới nhận , thì thấy Chu Hồng.

 

Ông liền hỏi:

 

“Tiểu Hồng ? Trưa nay nó ở nhà ăn cơm hả?”

 

Bác Hoa vẫn cắm cúi việc, ngẩng đầu:

 

trả sính lễ , hôn sự cũng hủy, fừ nay nó sẽ đến nữa, ông cũng đừng nhắc đến cái tên đó.”

 

Nghe đến đây, Thịnh Ý còn lo Lưu trưởng thôn sẽ nổi nóng, cô chuẩn sẵn để can ngăn, nào ngờ Lưu trưởng thôn vui mừng đến mức suýt bật dậy nhảy lên:

 

“Tốt quá , cuối cùng cũng bỏ !”

 

Một lúc , ông mới chợt nhớ chuyện khác:

 

“Vậy… tiền sính lễ thì ?”

 

Bác Hoa thản nhiên đáp, tay vẫn ngừng việc:

 

“Không lấy nữa.”

 

Lập tức, niềm hân hoan mặt Lưu trưởng thôn biến mất sạch.

 

Ông phịch xuống bậc cửa, rút tẩu t.h.u.ố.c rít lấy rít để:

 

“Không cần thì thôi, chỉ cần giải quyết xong là .”

 

Dẫu ngoài miệng thế, nhưng trong lòng ông vẫn đau. Đó đều là mồ hôi công sức nhiều năm dành dụm, nay coi như mất trắng.

 

Bác Hoa tất nhiên hiểu rõ tâm trạng của ông, nên đến bữa cơm còn rót thêm nửa chai rượu cho chồng.

 

Không bao lâu, Lưu trưởng thôn say khướt, miệng lảm nhảm mấy câu chẳng .

 

Thế là chuyện bàn tính xây nhà hoãn thêm một ngày. Thịnh Ý chỉ dở dở .

 

Buổi chiều, Vương Bá Thiên cùng mấy thôn khác đưa d.ư.ợ.c liệu đến, còn đặc biệt tìm Thịnh Ý.

 

Tửu Lâu Của Dạ

“Đồng chí Thịnh, d.ư.ợ.c liệu bên mấy thôn chúng bao giờ mới bào chế ?”

 

Thịnh Ý nghĩ ngợi một chút:

 

“Vài hôm nữa . Trước mắt, nên mua mật ong sẵn cho cháu.”

 

Trong lòng Vương Bá Thiên sôi sục, hận thể lập tức mua mật ong ngay bây giờ.

 

Chỉ là trời sẩm tối, đợi đến lúc ông chạy tới cửa hàng cung tiêu thì e rằng cũng đóng cửa. Thế nên, ông đành chỉ thể nghĩ trong lòng, tạm gác .

 

Thịnh Ý tiễn mấy họ xong thì về khu tập thể của thanh niên trí thức.

 

Sáng hôm , Thịnh Ý những tiếng ồn ào bên ngoài đ.á.n.h thức.

 

Trong thôn, cưới hỏi vốn coi là chuyện vui trọng đại, hầu như cả nhà cả ngõ đều kéo góp mặt.

 

Thịnh Ý rửa mặt chải đầu xong cũng đến nhà Tiểu Thuý góp vui.

 

Dọc đường , cô thấy ít lời đàm tiếu, xoay quanh mấy chuyện cũ chẳng ho gì của Tiểu Thuý .

 

Trong lòng Thịnh Ý chút khó chịu, nhưng cô cũng thể bắt khác ngừng bàn tán, vì cô chỉ ghé qua một lúc, coi như xuất hiện cho lệ lặng lẽ trở về.

 

Cả ngày hôm , trong thôn rộn ràng ầm ĩ, Thịnh Ý vốn nghỉ ngơi một chút, nào ngờ mấy lượt đến tìm cô khám bệnh.

 

Ngoại trừ bữa trưa ăn vội một bát cơm, còn Thịnh Ý gần như bận rộn suốt đến tận tối mịt. Mệt đến kiệt sức, tối hôm buồn ăn cơm, chỉ lên giường nghỉ.

 

Sáng hôm tỉnh dậy, Thịnh Ý mới đêm qua trong thôn xảy một chuyện lớn.

 

 

 

Loading...