“Nghe gì , con trai nhà Lưu trưởng thôn, Hải Quân đó, tối qua uống rượu say,    bắt gặp đang ở cùng cái cô Chu Hồng ở thôn bên, hai … haizz.”
 
“Chu Hồng     nhà họ Lưu? Không  mấy hôm   của Hải Quân còn sang nhà họ Chu để hủy hôn ?”
 
“Chắc là Hải Quân vẫn thích chứ còn gì nữa, chuyện tình cảm ai mà  chắc .”
 
“Cái thằng Hải Quân, dáng  to khỏe, tướng tá cũng  tệ,   dính  cái loại như Chu Hồng nhỉ.”
 
“ đó, hôm  còn  vợ thôn trưởng bảo  sang nhà họ Chu trả sính lễ ,  còn tính giới thiệu con cháu  cho. Cháu gái  phúc hậu, tướng sinh con , thế mà tiếc quá.”
 
Trên đường , Thịnh Ý   ít  bàn tán chuyện .
 
Vốn định ghé nhà bác Hoa ăn cơm, nhưng nghĩ , chắc giờ bác  đang rối bời vì chuyện , thôi để trưa sang xem tình hình.
 
Đến phòng khám, Thịnh Ý tìm Tiểu Thuý. Vừa bước    mấy cô gái trong nhóm bàn tán chuyện Hải Quân.
 
“Anh Hải Quân ở trấn Kỷ An cũng coi như tử tế, tướng mạo đường hoàng,  chịu khó. Mẹ   còn định giới thiệu  cho   cơ.”
 
“Thôi  bà nội, soi gương  xem, cô  xinh  bằng Chu Hồng ? Hải Quân mà thèm để mắt tới cô chắc.”
 
“ thì , ít   ngoan hiền,  giữ lễ,    cái chuyện mất mặt . Nông thôn  chọn vợ ai chẳng  tìm  thật thà,   lụng. Đẹp  ăn  ? Chưa cưới mà  thế , chẳng  là loại đàn bà lẳng lơ, dụ dỗ đàn ông ?”
 
“Suỵt, đừng  nữa, bác sĩ Thịnh tới .”
 
Nghe , cả bọn lập tức ngẩng đầu   cửa.
 
Thịnh Ý   gì, chỉ gọi:
“Tiểu Thuý, em  ngoài một chút.”
 
Những công nhân nữ đang xì xào liền hoảng hồn, hối hận  chết. Họ vốn là  trong nhóm của Tiểu Thuý, giờ bác sĩ Thịnh gọi riêng cô  ngoài, chẳng lẽ sắp  đuổi hết?
 
Tiểu Thuý theo  cửa,  xoa đôi tay đỏ ửng vì lạnh  hỏi:
“Bác sĩ Thịnh, chị tìm em  việc gì ?”
 
Thịnh Ý mỉm :
“Đáng lẽ em mới cưới, chị  nên phiền, nhưng phòng khám giờ thật sự thiếu . Chị định tuyển thêm mười , chuyên phụ trách t.h.u.ố.c của bốn thôn khác. Đã   mới thì cần  quản lý, đến lúc đó e là em  vất vả thêm .”
 
Tiểu Thuý sững , một lúc  mới hiểu ý chị, đây chẳng  là để cô quản riêng mười  đó ?
 
Cô lúng túng,  xoa tay:
“Em… em   nổi ? Những mười  lận, em sợ  quản .”
 
Thịnh Ý lắc đầu:
Tửu Lâu Của Dạ
“Không  mười mà là mười sáu, sáu  em đang quản cũng sẽ  theo em qua bên đó. Thuốc của thôn   cần nhiều  , ngay từ đầu chị chọn thêm là để rèn cho họ quen việc.”
 
Tiểu Thuý  mà mặt đỏ bừng.
 
Trời ạ, mười sáu , cô  thể quản nổi ?
 
 thật sự cô   thử. Nghĩ ngợi một lát, cô run run nhưng đầy quyết tâm:
“Bác sĩ Thịnh, em… em đồng ý thử!”
 
Thịnh Ý gật đầu:
“Vậy em chuẩn  , vài hôm nữa bắt đầu.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-84-xay-ra-chuyen-roi.html.]
…
 
Thịnh Ý vốn định bàn với Lưu trưởng thôn chuyện tuyển thêm , nhưng nghĩ đến rắc rối của Hải Quân, chắc giờ ông  chẳng còn tâm trí. Đành tìm dịp khác .
 
Còn chuyện xây phòng khám mới,  khi  bốn gian, vì nếu thêm công nữ thì sẽ chật. Nghĩ tới đây, Thịnh Ý càng chắc   sớm với Lưu trưởng thôn, chứ xây móng  thì muộn.
 
Tới trưa, Thịnh Ý sang nhà bác Hoa thăm dò tình hình.
 
Trong sân yên ắng khác thường, tưởng   ai, nhưng cửa chính mở, chắc hẳn   ở nhà.
 
Cô thử gọi:
“Bác Hoa, bác  nhà  ạ?”
 
Bác Hoa bước , sắc mặt nặng nề, miễn cưỡng nở nụ :
“Tiểu Ý, con tới .”
 
Tim Thịnh Ý khẽ lỡ một nhịp,  thì lời đồn là thật .
 
“Bác, trong nhà  cả chứ?”
 
Bác Hoa hiểu ngay cô  hỏi gì, sắc mặt càng khó coi:
“Bổ sung sính lễ , giờ bác Lưu dẫn theo hai    giấy kết hôn.”
 
Nói xong, bà nghẹn ngào bật :
“Tiểu Ý, con bảo bác   bác  khổ thế ,  vớ  đứa con dâu như thế.”
 
Thịnh Ý bước lên, ôm lấy bác Hoa an ủi.
 
Trong lòng cô, qua những gì  , rõ ràng Hải Quân cũng  trách nhiệm. Cô nhớ từng xem khoa học phổ biến  mạng ở kiếp , đàn ông uống rượu say thì  thể   chuyện  . Nói cách khác, Hải Quân ít nhiều cũng là nửa tình nguyện, nhưng điều  cô tuyệt đối  thể   lúc .
 
Đỡ bác Hoa   ghế, bà    kể:
 
“Chiều hôm qua nó uống rượu về  ngủ, bác chẳng để ý. Tối  vẫn   ăn cơm, bác mới  gọi. Ai dè  mở cửa, thấy trong chăn  hai , bác sợ đến hồn vía bay mất.”
 
“ lúc bà Lý sang tìm bác,  cháu ngoại bà ốm,  mượn ít tiền mua đồ bồi bổ. Bác   ngay cửa phòng nó, quên đóng cửa, thế là  bà  thấy hết. Chuyện thế là ầm làng.”
 
“Bác cũng  hiểu  con Chu Hồng chui  . Ban đầu bác tưởng Hải Quân vẫn còn vương vấn nó, nhân lúc vợ chồng bác   nhà mà dẫn nó .”
 
Thịnh Ý thử hỏi:
“Vậy…    Hải Quân thật sự  quên  Chu Hồng nên mới…”
 
Bác Hoa vội lắc đầu:
“Sao  thể chứ,  vẻ nó  đó, rõ ràng chẳng còn thích gì cô .”
 
Trong lòng Thịnh Ý chùng xuống. Hoá  là , rõ ràng Chu Hồng và bà Lý  cố ý bày  một ván cờ, ép nhà họ Lưu nuốt cục tức .
 
Cho dù    là cố tình thì cũng  ích gì? Đàn bà con gái lột sạch mà  cùng giường thì miệng đời tự nhiên sẽ nghiêng về phía nữ. Nhà họ Lưu dù  cam lòng cũng buộc  cưới.
 
Bác Hoa đập bàn đầy căm tức:
“Cưới thì cưới, nhưng đám cưới thì bác  ! Để bác Lưu con dẫn theo hai   xã lấy tờ giấy chứng nhận, ăn bát mì thế là xong!”
 
Thịnh Ý cũng   an ủi gì, chỉ nhắc:
“Bác , chuyện bà Lý cũng  đáng ngờ, bà   đến sớm  đến muộn,  đúng lúc  chạy sang.”
 
Bác Hoa  xong mới sững , từ tối qua đến giờ chỉ nghĩ Chu Hồng    nhà mà quên mất mấu chốt là bà Lý.