Thu Sơn gắn từng chữ: “Tứ Phương Tượng thể bắt chước năng lực di hình đổi ảnh chi thuật của Thiên Thu Tuế, đồng thời thể dịch chuyển gian.”
Kỳ Niệm Nhất kinh ngạc.
Sợ hãi mức độ dám nghĩ dám của vị sư tỷ .
“ là sáng tạo.” Không từ khi nào, Phi Bạch đột nhiên hiện .
Kỳ Niệm Nhất chợt nhớ đến thứ mà từng trong bút ký, khi là một chú kiếm sư thì là một luyện khí sư giỏi nhất cái .
Cố Diệp Phi
Lúc , nàng mới ý thức Phi Bạch, ngoại trừ việc đúc kiếm, còn một đầu óc nghệ thuật luyện khí tương đối cao.
Nàng thầm hỏi trong lòng: “Cái nào thể thành công ?”
Phi Bạch bay khỏi chiếc kiềm, xoay vòng quanh chiếc Tứ Phương Trượng, bất ngờ :
“ là giống với những ý tưởng thông thường, khả năng di hình đổi ảnh là thứ khi đạt đến Thiên Thu Tuế, đến một mức độ nhất định, con thể mượn sức mạnh của trời đất để sử dụng di hình đổi ảnh, thực chất, đó chính là việc kết nối hai nơi khác bằng cách sức mạnh gian.”
“Dưới thiên thu tuế, linh lực và nguyên thần vẫn đủ mạnh, thể điều động năng lực gian, nàng thế mà thể nghĩ đến việc tạo một loại linh khí thể hấp thụ sức mạnh trời đất chung quanh, chuyển hóa thành sức mạnh gian, dù cho là một Thiên Thu Tuế giả đó cũng thể di hình đổi ảnh đến một nơi khác trong một thời gian ngắn.”
Phi Bạch thở dài: “Giang sơn nhiều tài đấy, đúng là một ý tưởng khiến kinh diễm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-342.html.]
Thu Sơn : “Trước mắt, phiền toái duy nhất chính là tìm một thích hợp để tiến hành thực nghiệm Tứ Phương Trượng, nào cảm thụ về gian thì chắc chắn thể , may mà còn ngươi.”
Nàng tha thiết bắt lấy tay Kỳ Niệm Nhất, ánh mắt tự như nhanh chóng nuốt nàng bụng: “Tiểu sư , thể rời đấy, việc chút nguy hiểm, nhưng thù lao thế nào, chỉ cần trong tầm năng lực của , đều thể dâng lên hết, cứ việc .”
Kỳ Niệm Nhất: “Không , , thù lao thì cần .” Nàng chăm chú Tứ Phương Tượng, nhớ đến việc đây Thiên Cơ Tử đem trải nghiệm thế nào là “Nửa bước”, mấy ngày qua còn Linh Hư Tử cho cảm nhận sự huyền diệu của của “Di Hình đổi ảnh”.
Nàng nghiêm túc : “Thật , hứng thú đối với gian.”
Sau khi đạt thỏa thuận, hai nhanh chóng bắt tay việc, hiệu suất cao đến mức khiến Phi Bạch há hốc mồm.
Hắn còn kịp phản ứng, hai nữ nhân xổm Tứ Phương Tượng, suy nghĩ xem nên để địa điểm tới là nơi nào.
“Tứ Phương Tượng thể cho chúng di chuyển đến bất cứ nơi nào ? Nơi từng đến cũng ư?” Kỳ Niệm Nhất hỏi.
Thu Sơn gật đầu: “Theo lý thuyết thì , nhưng nếu là địa điểm ngươi từng qua, cần tọa độ và địa chỉ cụ thể, nếu khó để tìm , chỉ là, bản đồ của cả đại lúc, nó thật sự khó tìm, tu hành như chúng để ý đến, thế tục càng chẳng quan tâm, lẽ nó chỉ tồn tại trong hoàng cung thôi.”
“Trước mắt, khi Tứ Phương Tượng tính trữ năng lượng của trời đất chuyển hóa thành sức mạnh gian, thì chỉ đủ để thực hiện hai thôi, nghĩ đầu tiên, ngươi vẫn nên hướng đến những nơi mà ngươi từng qua , đảm bảo thể tính toán chuẩn xác.”
Kỳ Niệm Nhất gật đầu liên tục.
Vài phút , một gương mặt xa lạ đối với dân Nam Cảnh bỗng xuất hiện ở một góc khuất.
Kỳ Niệm Nhất đeo Tinh Trần Sa lâu, bây giờ đột nhiên kéo xuống, thẳng thứ mà bất kỳ trở ngại nào, ánh mặt trời chói mắt khiến nàng chút thích ứng .