Từ xuống Vẫn Tinh Phong sớm thói quen Ôn Hoài Du đưa khỏi sơn môn, lúc trở về vẫn thấy hình bóng quen thuộc ở chỗ sơn môn chờ đón bọn họ ở đây.
Quanh năm như thế, từng đổi.
Nhìn bóng lưng vội vàng rời của Yến Hoài Phong, hai mắt của Ôn Hoài Du khẽ buông xuống, lông mi mảnh dài tạo thành một đạo bóng ma ở mắt.
Khi Yến Hoài Phong đuổi tới Thần Cơ thì ngạc nhiên phát hiện Linh Hư Tử, Kiếm Tôn, Đạo Tôn, lão thái gia của Minh gia đều ở đây.
Ngoại trừ Ngọc Hoa Thanh , mấy đại năng Thiên Thu Tuế đại lục nữa đến đông đủ.
Linh Hư Tử đảo mắt qua âm dương : “Thật là kỳ lạ, đưa tra xét việc chính là Ngọc minh chủ, đến lúc bản từng xuất hiện.”
Trang Quân chút hổ, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ : “Minh chủ tu luyện tới lúc mấu chốt, chậm trễ cho nên phái đến đây, tại hạ cũng một chút chuyện bàn bạc .”
Linh Hư Tử nhạo một tiếng: “Ta xem là vội vàng cướp đoạt cơ duyên đúng .”
Thanh âm của cao thấp, cho tất cả rõ ràng: “Đều là Thiên Thu Tuế, còn đoạt cơ duyên với bọn tiểu bối ở trong bí cảnh, năm gần đây xem Ngọc minh chủ của các ngươi quả thật chút quá tỉnh táo.”
So sánh với Linh Hư Tử nghĩ , thì Đạo Tôn ôn hòa hơn nhiều, mở miệng hoà giải: “Được, chuyện chính .”
Sau khi Minh lão thái gia xuống thì mở một tiểu hồ lô bỏ túi , một linh thể bay từ trong miệng hồ lô, khi Yến Hoài Phong thấy thì ngây một cái chớp mắt: “Đây là linh hồn ngài mang khỏi trận chiến Thâm Uyên .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-724.html.]
Minh lão thái gia thở dài một tiếng: “Không giấu giếm gì các vị, khi mang tổ tiên trong nhà về, dùng nhiều phương pháp ôn dưỡng linh hồn thì mới chậm rãi tỉnh táo .”
“Đây vốn là chuyện , nhưng khi tỉnh táo bao lâu, thì nhanh rơi trạng thái ý thức thể tự khống chế lúc .”
Minh lão thái gia: “Đạo Tôn và Không Đăng đại sư của Cảm Nghiệp Tự giỏi về linh hồn thuật nhất, nhờ bọn họ thi thuật xem xét một mới tuy rằng linh thể của tổ tiên nhà rời khỏi Thâm Uyên, nhưng thật vẫn trong khống chế của Thâm Uyên từng thoát . Chỉ khi linh thể tới gần Cảm Nghiệp Tự thì mới thể khôi phục tỉnh táo.”
“Hôm nay lão gọi chư vị đến đây là nhắc nhở các vị, tình huống như thế chỉ sợ một ngoại lệ, ngày nào đó nếu Thâm Uyên dị động, thì kẻ địch xuất hiện mặt chúng là đạo hữu lúc của chúng , nhân thậm chí sư trưởng, thì chúng nên đối phó thế nào?”
Cố Diệp Phi
Thanh âm của Minh lão thái gia còn tang thương hơn so với hình của lão: “Bị Thâm Uyên hấp thu đều là tiền bối từng vì đại lục tắm m.á.u chiến đấu hăng hái, chúng thể tay ? Cho dù là tay thì chúng thể c.h.é.m g.i.ế.c linh hồn của bọn họ ?”
Chỉ là thể tiêu vong, nếu linh hồn lấy tự do thì ít nhất còn thể chuyển thế .
nếu linh hồn đều tiêu diệt thì bọn họ sẽ biến mất từ đời , còn dấu vết.
Bọn họ thể chuyện đối với những tiền bối chiến đấu hăng hái hy sinh ở Thâm Uyên ?
Lời , cho dù là đại năng Thiên Thu Tuế ở đây cũng đều rơi im lặng.
…
“Thành Vân Trung hổ là bí cảnh do Thần Minh để .”
Tiêu Dao Du tỉnh từ trong tu luyện, khẽ thở dài: “Tu luyện ở chỗ một ngày, thu hoạch còn lớn hơn nhiều so với tu luyện ở Bồng Lai Tiên Trì một tháng.”