Tạ Thiên Hành lộ một nụ nhàn nhạt: “Ta yếu đuối như . Những ngày tháng khổ sở đều trải qua , nơi chỉ đơn giản là cảnh tệ một chút mà thôi.”
Hắn mặc một chiếc áo dài màu trắng, chỉ dùng một đai lưng đơn giản buộc , mái tóc trắng, càng khiến vẻ mộc mạc vô cùng, má thịt vốn cũng hóp , đường nét khuôn mặt cũng dần hiện , vẻ gầy xuống ít.
Chỉ là còn vẻ u sầu và nôn nóng mà Kỳ Niệm Nhất từng thấy, ngược còn lộ chút hờ hững khi trở về đúng bản chất thực.
Thấy dáng vẻ của nàng, Tạ Thiên Hành khẽ : “Chúng ở trong Ngục Phong, cũng gì để chiêu đãi ngươi, nếu như ngươi chuyện thì cứ thẳng là , thể , thì tuyệt đối sẽ chối từ.”
Kỳ Niệm Nhất suy tư một lát, hỏi: “Phụ của ngươi, của Văn gia ở Nam Cảnh , Thần Tử của Nam Cảnh đời , Văn Thư Ca.”
Tạ Thiên Hành sửng sốt, ánh mắt mang theo chút hoài niệm, thấp giọng : “Đời … hoá Thần Tử của Nam Cảnh đổi hết .”
Kỳ Niệm Nhất: “Thần Tử hiện tại của Nam Cảnh, là .”
Tạ Thiên Hành một chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng nghĩ thông suốt tất cả, bất đắc dĩ : “Sau Nam Hoa luận đạo, ngươi đến Bồng Lai Tiên Trì lấy thứ đồ thể che giấu phận , đúng ?”
Không chỉ , mà thậm chí còn trực tiếp tiến thẳng tới Nam Cảnh.
Nếu thì cũng sẽ trở thành Thần Tử nhiệm kỳ .
Tạ Thiên Hành bất đắc dĩ khẽ : “Thật đúng là chuyện ngươi thể .”
Ánh mắt Kỳ Niệm Nhất chút cảm khái: “Lúc nếu thể dũng cảm như ngươi, thì lẽ chuyện sẽ khác.”
Hắn tạm dừng một lát, gật đầu : “Hắn đúng là phụ của .”
“Phụ trốn khỏi Nam Cảnh, đưa và mẫu trốn tới Trung Châu định cư, nghĩ tới vẫn thể tránh khỏi sự đuổi g.i.ế.c của Văn gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-775.html.]
Cố Diệp Phi
Tạ Thiên Hành: “Sao đột nhiên hỏi chuyện của phụ ?”
Kỳ Niệm Nhất trở nên im lặng, hỏi ngược : “Ngươi phận thật sự của linh hồn trong cơ thể ngươi là gì ?”
Tạ Thiên Hành lắc đầu: “Hắn chỉ bảo gọi là Giang lão, vẻ là của nhiều năm , khi thể tiêu vong thì linh hồn du đãng ở nhân gian. Linh hồn vật dẫn sẽ thể đơn độc tồn tại quá lâu, lúc lão bám một thanh chuỷ thủ, thanh chuỷ thủ đó nhặt , lão liền thuận thế tiến thể của , trở thành vật dẫn linh hồn của lão.”
Tạ Thiên Hành năm đó cùng Giang lão trong miệng , vô cùng tương tự với tình huống hiện tại của Kỳ Niệm Nhất và Bạch Trạch.
Dù là thần minh, vật dẫn cũng thể tồn tại quá lâu.
Cho nên Bạch Trạch phong ấn linh hồn của ở Vân Trung thành, Vân Trung thành du đãng khắp nơi đại lục, tìm kiếm thể giống nó.
Mà hiện tại rời khỏi Vân Trung thành, cơ thể Kỳ Niệm Nhất liền biến thành vật dẫn cho linh hồn của Bạch Trạch.
Cách thức như , gọi là linh hồn ký sinh.
nàng thể chịu linh hồn của Bạch Trạch cũng điều kiện.
Bởi vì bản nàng sẵn lực lượng của Bạch Trạch.
Kỳ Niệm Nhất ngước mắt lên, nghiêm mặt : “Chẳng lẽ ngươi từng tự hỏi, tại lão thể dễ dàng ký sinh ngươi như ? Cho những linh hồn khác ký sinh sẽ nguy cơ đoạt xá.”
Tạ Thiên Hành tĩnh trong chốc lát mới : “Mấy năm nay, cũng từng một vài suy đoán, nhưng lão từng chính diện trả lời, cũng hỏi nhiều.”
Dù gì Giang lão từng chân chính thương, mà cũng thật sự quá cô đơn.
Cô đơn tới mức vứt bỏ cái linh hồn đang ký sinh trong cơ thể , dù nguy cơ đoạt xá.