Trần Thu thấy mèo con hỏi, “Thu Thu, nếu hôn một cái chạy trốn, thể cảm giác chán ghét với ?”
Thiếu niên hiểu , đột nhiên nghĩ đến giấc mộng vất vả quên buổi sáng hôm nay.
Không thể phủ nhận rằng, giấc mộng khiến cảm thấy như trải qua nhiều trong cùng một ngày.
Hắn thể kiểm soát ánh mắt, cứ mãi dừng nàng —
Trong giấc mộng, đôi môi nàng mềm mại như hoa đào mùa xuân.
Hiện tại, tiểu thần minh đáng thương và dễ thương như , cái má mềm mại, khác gì trong giấc mộng.
Tóc dài của thiếu niên gió đêm hè thổi bay, ánh nến phía ánh sáng vàng chiếu sáng khuôn mặt thiếu niên với đôi mắt phượng xinh , lông mi dài bóng bẩy, sắc mặt mang theo một chút mơ hồ khó hiểu. Một lúc lâu , từ bầu trời đêm, mới một câu trả lời vang lên, thanh âm trầm thấp dễ :
“Nếu là nàng, sẽ tức giận.”
Khương Tiểu Viên suy nghĩ một lát, hỏi nếu nàng, mà là một nữ nhân xa lạ quen thì ?
nghĩ nghĩ , nàng bỗng dưng nhớ đến nguyên tác nhắc đến hình ảnh “Đường hồ lô” treo tường thành, nàng khỏi rụt cổ , tự nhủ rằng câu hỏi vẻ quá ngớ ngẩn……
Nàng ủ rũ cụp đuôi xuống, nghĩ thầm để tránh treo tường thành, thì thấy thiếu niên xe lăn tiến tới án thư, mở sách bắt đầu chép.
“Thu Thu, giờ còn chép sách ?” Khương Tiểu Viên chỉ sách, để ý đến động tác trong quá khứ thiếu niên từng , mà giờ đây khi bàn tay mềm mại của nàng chạm , khẽ rụt tay , lệch nét chữ.
Mặt đổi sắc, “Thừa dịp hiện tại việc gì, chép sách cho nhớ bài.”
Khương Tiểu Viên ngẩng đầu thiếu niên, trong lòng thầm nhủ, cảm thấy thiếu niên bạo quân dường như đủ hiểu về Đại Khánh ——
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-156.html.]
Đừng tưởng nàng , vẫn đang lo lắng về 《Tĩnh Tâm Chú》.
Dù phần lo lắng cho sự việc sắp tới, nhưng nàng vốn là tấm lòng nhân hậu, Khương Tiểu Viên quyết định vạch trần . Hừ, để tự lo lắng, nàng vẫn cứ tiếp tục vẽ danh sách của .
DTV
Trong gió đêm, ở đáy mắt của thiếu niên hiện lên ý .
Dưới ánh trăng yên tĩnh của đêm, trong ánh sáng mờ ảo, hai đều nhận rằng, họ còn lo lắng về những mối nguy hại ngoài nữa.
Tất cả chỉ là hoa sen ánh trăng, loạn lòng mà thôi.
Trong lòng Khương Tiểu Viên cảm thấy vô cùng lo lắng, sợ rằng khi tiến giấc mộng, sẽ bạo quân Trần Thu xử lý như tám khối treo tường thành. Nàng vốn nghĩ rằng sẽ thể nào ngủ , nhưng nàng quá đánh giá cao chính . Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt chẳng thể nào chống sự mê hoặc của gối, nên chạm gối nàng ngủ say như chết.
Thế nhưng, , cảnh tượng nàng lo lắng xuất hiện, thậm chí thấy Trần Thu trong giấc mộng, mà chỉ ngủ đến lúc bình minh.
Vừa tờ mờ sáng, nàng tỉnh dậy sớm, mơ mơ màng màng bò dậy từ giường, và nhận thấy mặt là gian mênh mông, thể như gì đổi.
Nàng dụi mắt, cuối cùng tỉnh hẳn.
Ủa? Sao hôm qua nàng đến chỗ bạo quân Thu?
Khương Tiểu Viên vội vàng mở giao diện hệ thống , quả nhiên đố vẫn ghi là đang chữa trị.
Nàng gãi đầu, cảm thấy hiểu chuyện gì đang xảy . Phải chăng hệ thống vứt nàng đó theo quy luật nhất định? Có lẽ thời gian nàng vứt đến bạo quân Trần Thu là tùy theo cơ duyên?
Dù chút buồn rầu, Khương Tiểu Viên cũng quá bận tâm. Hệ thống vứt nàng đến đó theo quy luật, lẽ đợi nhiều hơn, nàng mới thể tìm quy luật chính xác.
Khi nàng định tắt giao diện hệ thống, chuẩn đối chiếu danh sách ngày hôm qua và thu thập đồ vật, hệ thống đột nhiên phát một tiếng leng keng, thông báo nhiệm vụ mới: 【Trợ giúp bạo quân kết giao với Tạ Tuấn (0/1)】.