Phòng ngủ mới trang trí tinh xảo, qua rực rỡ muôn màu. Rèm cửa màu sắc nhẹ nhàng, Khương Tiểu Viên quanh, còn thấy bàn những bông hoa nhỏ xinh xắn.
Có lẽ tiếng động khi nàng xuống giường đánh thức khác, cửa lớn kẽo kẹt mở , một cung nữ nhỏ cầm quần áo .
Khương Tiểu Viên bối rối, nhưng nghĩ , hẳn là do bạo quân Thu nhờ chuẩn .
DTV
Mùa đông ở Biện Kinh thật sự lạnh lẽo, khi nàng khoác lên áo choàng nhung trắng, nàng bỗng thấy Trương Đức Nghĩa đang ở bên .
Khác hẳn với dáng vẻ cảnh giác và phòng khi gặp nàng, Trương Đức Nghĩa thấy nàng, mặt mày rạng rỡ như hoa, tiến lên ân cần chào hỏi,
“Cô nương, tòa cung điện là bệ hạ chuẩn cho ngài. Ngài hài lòng ?”
Khương Tiểu Viên đầu quanh cung điện, mới nhận —
, bạo quân Thu vốn phong cách như . Tẩm cung của chẳng gì ngoài chăn, thể chuẩn nhiều vật trang trí ấm áp như ?
Áo lông chồn quấn quanh nàng, gió lạnh mũi nàng đỏ, nhưng nghĩ đến đây, nàng nhịn mỉm đến mức mắt thành hình trăng non.
Trương Đức Nghĩa thấy nàng như , cũng vui mừng mặt.
Hắn còn lo lắng bệ hạ giữ ở , nhưng khi bộ dáng của tiểu cô nương , thể thấy nàng cũng để bệ hạ trong lòng.
Khương Tiểu Viên sợ đánh thức nam tử đang ở bên trong, bèn lôi ngoài, xổm bên cản gió ở hành lang phía , hỏi về tình trạng của Trần Thu,
“Phương thuốc mà đưa cho bệ hạ, uống bao nhiêu ?”
“Đã uống hai , hai tấm.”
Khương Tiểu Viên thì cảm thấy buồn bực.
“Vậy…… bệ hạ chuyển biến ? Đã gọi thái y xem qua, thuốc hiệu quả gì ?”
Theo lý lẽ, thuốc dù thể lập tức thấy hiệu quả, nhưng ít nhất cũng thể vô dụng, bạo quân Thu vẫn đau đầu đến mức thể ngủ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-218.html.]
Trương Đức Nghĩa lắc lắc đầu, , “Bệ hạ chịu gặp thái y.”
Hắn thở dài ,
“Bệ hạ chịu đựng khổ sở sống chung với ấm đun thuốc trong nhiều năm. Năm ngoái, bệ hạ uống thuốc suốt ba trăm ngày, mà bệnh vẫn khỏi, đau đầu càng thêm trầm trọng.”
“Sau đó, Thái Y Viện khuyên thử bệ hạ dùng châm cứu, bệ hạ thử qua nhiều , nhưng nay bệ hạ còn triệu thái y nữa. Thái Y Viện mới kê thuốc mấy ngày , bệ hạ uống một ngụm nào.”
Khương Tiểu Viên nhăn mặt như khổ qua, may mắn Trương Đức Nghĩa lập tức an ủi cho bệ hạ nhà
“ cô nương, bệ hạ phân phó để đúng hạn đun thuốc cho bệ hạ uống. Những ngày gần đây, thời gian bệ hạ tỉnh táo quả thật kéo dài một chút.”
Khương Tiểu Viên thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ một lát hỏi,
“Có thể đưa đến Thái Y Viện xem ?”
Trương Đức Nghĩa do dự một chút, nhớ tới lệnh của bệ hạ, lập tức gọi thái giám đến.
Khương Tiểu Viên nghĩ nghĩ , đó Trương Đức Nghĩa:
“Chờ khi ngài tỉnh ngươi rằng……”
Mũi nàng đỏ ửng vì gió, trông giống như một chú thỏ nhỏ, nhưng khi nàng , vẻ như một tiểu quỷ lén lút. Nàng nở nụ đầy vẻ tinh nghịch, lộ hai chiếc răng nanh,
“Nói cho ngài , nếu chốc nữa ngài cho gọi thái y, lập tức tìm Thu Thu.”
Thu Thu? Vị nào đây ?
MẶt già của Trương Đức Nghĩa ngẩn , Khương Tiểu Viên với ánh mắt như một dũng sĩ. Tuy nhiên, Khương cô nương dám như , nhưng thì dám ! Sống ở trong cung cả đời , cũng xem xét tình huống đó nha. Hắn lập tức ho nhẹ một tiếng,
“Tiểu Đặng Tử, ngươi giúp Khương cô nương truyền lời, còn sẽ dẫn đường.”
Tiểu Đặng Tử - cả đèn lồng dẫn đường lấy từ lâu:……