Hắn thở dài:
“Con , hiện giờ đường phố loạn, các thương hộ ở Biện Kinh đều dám ngoài.”
“Thật việc cho con cũng . Bên ngoài đang náo loạn gặp bệ hạ, mấy vị Vương gia đó vài ngày trở về Biện Kinh, gần đây lời đồn đại về bệ hạ…”
“Trong triều mỗi ngày đều gặp bệ hạ, các vương gia hiện tại kiêu ngạo đến cực điểm. Bên ngoài loạn như , còn con chính là mà bệ hạ coi trọng. Nếu kẻ ôm ý đồ bắt con , bệ hạ khẳng định sẽ lo lắng.”
Các Vương gia đều là dòng dõi hoàng thất Trần gia. Vào những năm cuối của Vĩnh Gia Đế, thiên hạ đại loạn, tứ phương cát cứ, một vương gia ở đất phong tự lập quân đội. Mãi cho đến khi Trọng Quang Đế thống nhất , mới đem thái bình cho thiên hạ.
vẫn kịp tước bỏ quyền lực của các Phiên vương và giải quyết những tai họa ngầm, thì lâm bệnh nặng.
Vì một thời gian dài thượng triều khiến mấy kẻ đó bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Vào dịp cuối năm nay, bọn chúng đến Biện Kinh danh nghĩa bái hạ, mong gặp hoàng đế. với tình hình hiện tại, Trọng Quang Đế thể lộ diện?
Chỉ còn mười ngày nữa thôi là kết thúc thời gian hai tháng. Nếu hôm nay Khương Tiểu Viên đạt năm điểm khỏe mạnh…
May mắn nàng đòi đến Ôn Tuyền Sơn Trang sớm để dưỡng bệnh. Nếu ở trong hoàng cung, e rằng thể yên tĩnh như .
Từ viện phán thấy tiểu cô nương trầm tư, thở dài, bàn tay già nua vỗ nhẹ lên đầu nàng,
“Bên ngoài hiện nay loạn lạc khôn cùng, sổ sách gửi từng quyển một. Nếu con thời gian, hãy thăm bệ hạ .”
“Việc cứ để lão phu lo liệu. Con cứ yên tâm, chúng ở đây, chúng sẽ tận lực.”
Khương Tiểu Viên ngẩng đầu lên.
Những đến Ôn Tuyền Sơn Trang đều là tâm phúc của Trọng Quang. Trong hai tháng qua, thực tế ai yêu cầu họ, ngay cả bạo quân Thu lúc đầu cũng tỏ thụ động, nhưng họ vẫn chăm chỉ việc đến tối muộn, sáng thì dậy sớm hơn gà nghiên cứu thuốc thang.
Đôi mắt của tiểu cô nương trở nên sáng lấp lánh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-268.html.]
“Vậy mong sư phụ giúp đỡ.”
Sau đó, trong sự ngạc nhiên của Từ viện phán và những khác, tiểu cô nương cúi chào họ.
Từ viện phán và các thái y đang nghiên cứu phương thuốc đều ngẩng đầu . Họ là thái y, cứu mạng , nhưng địa vị trong triều đại Đại Khánh vẫn thể sánh bằng văn sĩ. Dù là khi Trọng Quang Đế còn tỉnh táo, địa vị của họ cũng chỉ tăng lên một chút, so với các quan chức cấp cao bên ngoài vẫn còn thua xa, khó mà tôn trọng.
Giờ đây, thấy tiểu cô nương cúi chào họ một cách tôn trọng như , họ khỏi chút bối rối.
Thời gian họ rõ quan hệ giữ tiểu cô nương và bệ hạ.
qua thời gian ở sơn trang . Ai ai cũng hy vọng kết cục của tiểu cô nương và bệ hạ sẽ nở hoa.
*
Tiểu cô nương đến suối nước nóng, qua Lan Quế Điện, trong lòng suy nghĩ điều gì, bước bước , suýt nữa va một gốc cây.
Trương Đức Nghĩa tinh mắt thấy nàng, vội vàng dậy, còn đang bận đốt tấu chương còn buông xuống, kêu hai tiểu thái giám ở phía tiến lên, còn thì chạy chỗ cô nãi nãi , thấy nàng việc gì mới thở dài nhẹ nhõm.
“Cô nãi nãi , cuối cùng cũng tới , nhưng đang nghĩ việc gì ?”
Lại thấy tiểu cô nương đột nhiên ngẩng đầu lên hô to:
DTV
“Ta nghĩ !”
Nhìn thấy tiểu cô nương chạy về phía Lan Quế Điện, Trương Đức Nghĩa vội vàng ,
“Cô nãi nãi, đêm qua bệ hạ phát bệnh, hiện tại còn đỡ hơn, nhưng đừng……”
Hắn còn xong, thì chạy biệt tăm biệt tích.
Trương Đức Nghĩa lắc đầu, thầm nghĩ, đây bệ hạ phát bệnh, tiểu cô nương cũng chạy , mà bệ hạ còn ôm nàng ngủ. Có thể thấy bệ hạ sẽ tổn thương cô nãi nãi , vì thế ngăn cản nữa.