Cát đầy tự tin, nhưng đại đương gia đối với cái gọi là “ mưu thần tri phủ” nảy sinh hoài nghi.
“Ta thấy bọn Hắc giáp vệ quả thật dũng mãnh, ngươi thể hành động lỗ mãng như ? Nếu chết, sẽ xử lý ngươi !”
“Ngươi mấy ngàn , mà chỉ vài trăm. Dù Yến Tấn lợi hại đến , mười đánh một, khó mà tránh khỏi cái chết.” Thấy đại đương gia còn do dự, Cát lạnh, “Không còn tiểu thiếu gia Yến gia và Quân sư ? Nếu đánh , chỉ cần đẩy hai đó là thể thoát , chẳng liên lụy gì đến các ngươi.”
Cát đúng là chút tài năng, một đám giặc phản loạn ngu nếu thể g.i.ế.c đại tướng quân Đại Khánh, thì quả thực là điều buồn . Hắn cân nhắc kỹ lưỡng sự chênh lệch giữa hai bên, nên mới chế định một kế sách như .
Trong núi, mấy ngàn giặc phản loạn chuẩn sẵn sàng, ẩn nấp giữa sườn núi.
Chỉ cần thấy mục tiêu, bọn họ sẽ hô lên một tiếng, tinh thần phấn chấn mà lao xuống, cầm đao c.h.é.m giết, bất chấp cả kỵ binh lợi hại, trận hình chắc chắn sẽ chia rẽ.
Đến lúc đó, với lượng đông đảo, giặc phản loạn sẽ lợi dụng sự hoảng loạn của Hắc giáp vệ mà xông tới, như lưỡi d.a.o c.h.é.m trái cây, sẽ tiêu diệt Yến Tấn cùng Hắc giáp vệ!
Cát và Đại đương gia đang quan sát chân núi, lão thái quân và Yến Linh Nhi ở xa cũng đang chờ đợi chiến sự, nhưng vẫn thấy bóng dáng Hắc giáp vệ xuất hiện.
Cát tuy kế sách , nhưng rằng kẻ khác cũng đang mưu đồ.
Bọn chúng rằng những canh gác âm thầm tiêu diệt. Trong sự lặng lẽ, một bóng đen khổng lồ gần kề phía họ.
Khi giặc phản loạn sôi sục động thủ, phía , từ lúc nào, đội kỵ binh màu đen xuất hiện, so với giặc phản loạn đang nóng lòng, thì hắc giáp vệ như quỷ thần từ địa ngục hiện lên.
Cát tách hắc giáp vệ khỏi Yến Tấn, tưởng rằng đó là kế , nhưng khi ngẩng đầu lên, thấy một đội quân đông đảo, đáng sợ đang tiến về phía bọn .
Biến cố bất ngờ ập đến, Cát kinh hãi, lạnh toát cả sống lưng, lông tóc dựng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-287.html.]
Hắn lập tức hô lớn:
“Lui ! Lui ! Đem con tin mang đây!”
DTV
âm thanh của thể truyền đến giữa sườn núi, mà bên cạnh, đám giặc phản loạn vì lời của mà hỗn loạn, ai nấy đều hoảng hốt. Có vội vàng chạy tới báo:
“Con tin biến mất !”
Cát kinh hãi thất sắc, từ sườn núi vọng xuống tiếng vó ngựa rầm rập, như tiếng sấm vang dội, lao xuống như vũ bão!
Tiếng gầm thét vang trời, Yến Linh Nhi hiểu rõ tình hình, chỉ cho rằng đó là quân đội của phe đang tiến tới, bất chợt trong lòng trào dâng niềm vui sướng.
Lão tổ tông cũng rõ, chỉ thấy Yến Linh Nhi , khỏi cảm thấy đại hỉ.
Chẳng qua, quan sát chiến cuộc, chỉ tòa đình nhỏ .
Khi ánh kim thu binh tàn, hắc mã dừng ở một nơi màn che rũ xuống, giữa núi rừng tĩnh mịch.
Nơi là điểm quan sát nhất, thể thấy bộ tình hình chân núi. Dù rằng lúc chỉ còn những mảnh tàn dư, còn thấy cuộc chiến kịch liệt, nhưng đây vẫn là một trường hợp quân sự quý giá để học tập.
Phu tử kiên nhẫn tỉ mỉ giảng giải cho học trò về cách mà trận chiến diễn , cách thức công kích, loại địa hình nên dùng chiến thuật gì, đều dần dần phân tích rõ ràng.
Giỏ trái cây đặt bên cạnh, vị phu tử tính cách , đặc biệt yêu thích những loại trái cây mới lạ, giảng bài thong thả lột trái cây hỏi học trò.
Hôm nay, vẻ như buông tha cho trái đào, chỉ cảm thấy hứng thú với hai trái đào nhỏ.