Xuyên Thành Bạo Quân Trong Truyện Tiểu Thuyết Ngôn Tình - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:20:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà kho, ngoài quyển sổ dày, còn ít khế đất, cửa hàng, và ruộng đất. Đặc biệt là cửa hàng, Khương Tiểu Viên xem qua từng cái, lượng lên tới hơn hai mươi. Những cửa hàng đều ở những con đường , chuyên bán son phấn, tơ lụa, và các loại hàng hóa khác, lợi nhuận khả quan, tốn kém ít.

Những thứ đều mua gần đây, chắc hẳn chuẩn từ khi mới đến Hồng Châu phủ.

Dù Trần Thu trong thời gian ở Kiến Chương Cung là một kẻ đáng thương, nhưng với phận chính thống của Tần gia, bên ngoài tuy tài sản lớn, nhưng tài sản ngầm ít. Bằng , thể nuôi nổi đội hắc giáp vệ đông đảo như ?

Trước đây họ luôn bận rộn ngược xuôi, thời gian để định, Khương Tiểu Viên cũng từng rõ ràng về tài sản .

Xem xong những tài sản , nàng vẫn còn ngạc nhiên,

“Sao nhiều như ?”

Tần Thập Nhất đáp,

“Cái còn là tất cả . Khi cô nương trở về Biện Kinh, bên đó còn viện và cửa hàng nữa! Tất cả sẽ giao cho cô nương, chỉ là hiện tại ở đây phương tiện chuyển nhượng, tháng sổ sách sẽ gửi đây.”

Khương Tiểu Viên gật đầu một cách ngoan ngoãn, “Ta sẽ giúp Thu Thu thu xếp thứ!”

DTV

Tần Thập Nhất lo lắng, chủ nhân giao bộ tài sản cho cô nương, mà cô nương vẫn còn ngây ngốc?

“Cô nương, đây đều là của chủ nhân dành cho ngài.” Hắn giải thích, “Ngài cứu vô bá tánh, đây là tâm ý của chủ nhân. Coi như đây là hồi môn tích góp cho cô nương, đó là tài sản riêng của cô nương, cần quản lý cho . Nếu thực sự xử lý, thể nhờ Cát giúp đỡ.”

Khương Tiểu Viên ôm chặt hổ con, tài sản cho choáng ngợp, mắt nàng như hóa thành đồng vàng, đến từ “của hồi môn” mà thể phản ứng.

Trong đầu nàng chỉ một câu: Vậy nàng đột nhiên trở thành phú bà ?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-337.html.]

Phú bà Viên vốn tưởng rằng chuyện kết thúc, ai ngờ sáng nay, gác cổng nhận nhiều mời và lễ vật.

Trước đây họ vẫn ở trong phủ nha, khác thể gửi mời và lễ vật . Lần đầu tiên Khương Tiểu Viên đối diện với những việc , chút luống cuống tay chân.

May bên cạnh nàng giúp đỡ, Cát hỗ trợ. Không lâu , Cát đến,

“Cô nương, những bản ghi chép đều là của ngài.”

Khương Tiểu Viên khó hiểu, ai tặng lễ vật cho nàng? Nàng ở Hồng Châu phủ tạm thời giao thiệp với ai , mà danh sách tặng lễ là quan viên Hồng Châu phủ.

“Họ tặng lễ vật cho ?”

Cát mỉm , “Cô nương, theo lão thấy, lễ vật thực sự nên nhận.”

“Cô nương, hôm qua ngài các đại nhân khen ngợi, nếu nhận bọn họ cho là cô nương kinh kiều, khinh thường bọn họ. Hơn nữa ngài còn quyên góp bao nhiêu tài sản, cứu sống bao nhiêu sinh mạng!”

Phải rằng, nếu Hồng Châu phủ thật sự thương vong lớn, những quan viên chạy trốn tuy mất đầu, nhưng ít nhất sẽ nơi để trở về. Nếu chạy thoát, đầu thể cũng sẽ theo đó mà rơi. Hiện tại nhờ cứu sống vô lưu dân, chính là bảo vệ tài sản và mạng sống của họ ?

Hơn nữa, hôm qua Trần Thu đưa tiểu cô nương đến cùng các đại nhân, những não đều hiểu rõ ai là cần lấy lòng. Lễ vật chỉ là cảm tạ, mà còn thể hiện lòng quy phục.

Khi Cát giải thích rõ ràng, sờ sờ chòm râu ,

“Cô nương, lễ vật ngài cứ thu nhận. Nếu , các đại nhân sẽ khó lòng yên tâm. Ngài cũng cần lo lắng gì , những kinh doanh nhiều năm ở Hồng Châu phủ, đây là điều bình thường.”

Khương Tiểu Viên cũng ngốc, thì gật đầu tỏ vẻ hiểu.

Loading...