Bản buồn bực trong chốc lát, đó cầm lấy một tờ giấy ở bên cạnh bắt đầu chép, khi chép xong thì hai mắt sáng lên, dùng hai tay nhỏ chọc vào Trần Thu,
"Cậu xem này, chiếu theo chữ của cậu để , là thể giúp cậu được rồi ?”
DTV
Trần Thu cúi đầu nhìn:……
Không thể là đẹp, thậm chí còn thể nàng đã nghiêm túc bắt chước.
chữ viết này quá đặc sắc, một dòng chữ thì đủ các thể loại chữ nào tròn nào vuông, hơn nữa bởi vì tay nhỏ, chỉ thể cách qua khí , cho nên thể tránh được việc sẽ bị bắn mực lung tung, thoạt giống như một con mèo con đang điểm tay lên vậy.
Chữ của Trần Thu cùng nàng chính là hai thái cực khác , một bên thì nét mảnh nét đậm rõ rệt lại lần lượt, dù cố ý viết cho giống , nhưng từ nét đã thấy được khí thế đoan chính, còn nhìn những nét chữ tròn trịa của nàng, thể giống như đúc, chỉ thể là có chút can hệ nào.
Khương Tiểu Viên chút chột , hậm hực ,
“Không phải cậu muốn duy trì trạng thái thất học ?”
“Bản phạt này chép xong sẽ đưa cho hoàng đế kiểm tra, nếu chữ tinh tế, chút xóa sửa nào, đều tính là coi rẻ hoàng đế, nếu giao một bản như vậy lên, sẽ c.h.é.m đầu.”
"Vậy đợi luyện chữ xong…… Lần cậu bị phạt thì chép hộ cậu tiếp!”
Cái miệng quạ đen nhỏ này....
Hắn lấy một tờ giấy trắng từ chồng giấy, suy tư một lát, chính tả hai trang 《 Thiên Tự Văn 》, đặt ở mặt nàng, “Nếu muốn luyện chữ, thể chiếu theo bản này để luyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-92.html.]
Trần Thu vì chiếu cố cho tiểu gia hỏa tròn tròn, cố ý đổi bút pháp khác —— những chữ tờ giấy đều mượt mà, nếu là luyện một thời gian theo tờ giấy này, thể sửa được kiểu chữ như bò của Khương Tiểu Viên , ít nhất thể khiến chữ của nàng đẹp hơn nhiều.
Vứt mặt khác , Trần Thu là thực sự nghiêm khắc, mặc kệ đối với chính là đối với khác.
Hắn thích gọn gàng ngăn nắp, văn ti loạn, năm đó thư đồng của phải thận trọng từ lời đến việc , sách cũng phải vô cùng dụng công, bên cạnh đều có phong cách học tập đều rất đoan chính, bất đồng với hồ bằng cẩu hữu của Ngũ hoàng tử .
Tuy rằng tới hoàn cảnh hiện ̣i, vẫn thể kiên trì canh năm liền dậy đọc sách, việc và nghỉ ngơi mãi cho đến đêm khuya, thời điểm đói no, thì tiêu chuẩn nghiêm khắc với bản này bao giờ đổi.
Dù trong nguyên tác, là bạo quân hơn kém, là một bạo quân có hiệu suất làm việc vô cùng cao, bằng cũng thể ngồi ngôi vị hoàng đế một cách an ổn như vậy.
Nếu tiểu gia hỏa là học sinh của hắn, đại khái mỗi ngày sẽ bị luyện tập tra tấn.
Trần Thu dường như ngay vào khoảng khắc tiểu cô nương nói muốn luyện chữ, đã nghĩ kỹ bảng chữ mẫu cho nàng rồi, liệu trình luyện tập như thế nào, nên dạy như thế nào để chữ của nàng có khí phái hơn……
Hắn có thói quen sẽ an bài chuyện đến gọn gàng ngăn nắp, chỉ là còn kịp nói với tiểu cô nương, liền thấy hai mắt của Tiểu Viên tử chỉ to bằng bàn tay thấy bảng chữ mẫu trong nháy mắt đã sáng ngời, thu bảng chữ mẫu lại.
Trần Thu hỏi nàng cái gì, đôi mắt của nàng vẫn sáng lấp lánh , “Đẹp như , thể lấy để truyền đời cho con cháu.”
Về khi làm hoàng đế, nhất ̣nh bảng chữ này sẽ vô cùng đáng giá!
Trần Thu hàng loạt động tác của nàng cho sửng sốt, kế hoạch trong đầu lời nàng làm gián đoạn, nhấc lên suy nghĩ nữa.
Trần Thu cúi đầu tiếp tục chép sách, tiểu cô nương bên vẫn còn ríu rít, ngây thơ hỏi thể viết thêm cho nàng mấy tờ nữa được .