Nghĩ tới đây, Nhậm Dương  khỏi  về phía cửa  phòng bếp,   bé gầy yếu   bậc thềm.
Nhân vật chính nổi loạn Long Ngạo Thiên trong sách lúc  chỉ là một  bé năm tuổi  suy dinh dưỡng.
Mà  thời gian phần đầu cuốn sách Long Ngạo Thiên  mười tám tuổi , mười ba năm nữa mới xuất hiện tình tiết đó, ngay cả  Long Ngạo Thiên là Nhậm Vãn Vãn vẫn còn sống,   bi kịch nào xảy .
Tình tiết đó trong nguyên tác thật sự quá xa xôi, Nhậm Dương  hồi tưởng cũng  lo lắng về mấy chuyện đó nữa, tiếp tục  việc đồng áng, nhổ cỏ ở sân .
Cho đến  sáu giờ tối, Nhậm Dương  thấy tiếng động lớn ở sân  truyền đến, là bố của nguyên chủ  về.
“Thằng Ba nhà bọn họ   tổ chức tiệc nữa ? Lần   đưa một nghìn ,     đưa nữa.” Bố Nhậm lớn giọng hét lên, giọng điệu  vẻ  hài lòng.
Bên cạnh bố Nhậm là một  phụ nữ trung niên cũng đang lẩm bẩm: “Lần  là tiệc đầy tháng của cháu trai họ,    là tiệc đầy hai tháng!”
“Làm thêm  nữa   tốn thêm một nghìn tệ lì xì!” Bố Nhậm tất nhiên  cam tâm,   phòng khách  lên sofa, cầm lấy ấm nước  bàn lắc lắc, phát hiện bên trong   gì,  bắt đầu la lối: “Nước ! Không  nước!”
Người phụ nữ cầm bình nước  dậy,  định  rót nước  thấy Nhậm Dương đang   phòng, tiện tay đưa bình nước  : “Tiểu Dương , hết nước , con  rót cho bố con một bình .”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Nhậm Dương  mới  xong công việc đồng áng,   chảy mồ hôi đầm đìa, đến ghế cũng   mà , chỉ  thể chấp nhận  phận cầm lấy   bếp đun một bình nước.
Sau khi đổ nước  bình, Nhậm Dương mới   phòng, thấy bố Nhậm   sofa với tâm trạng  ,  cũng   qua đó  công cụ trút giận cho ông, liền đưa ấm nước cho  phụ nữ trung niên: “Dì ơi.”
Người phụ nữ trung niên  mắt là  kế của nguyên chủ,  ở Nhậm gia  hơn mười năm nay . Mẹ Nhậm  khi sinh nguyên chủ,  lâu   c.h.ế.t vì bệnh tật, bố nguyên chủ tái hôn với  phụ nữ mới , là con gái của Trang gia làng bên cạnh.
“Nhà chúng  cũng  thể tổ chức tiệc nhiều  như !” Bố Nhậm lo lắng về tiền nong trong gia đình: “Lúc Vãn Vãn sinh con còn  mở tiệc như !”
“Chuyện   khác, thằng Ba nhà họ đăng kí kết hôn  mới sinh con, còn Vãn Vãn nhà  chả  là cùng ai nữa…” Bà Trang   một nửa thì thấy Vãn Vãn đang bưng bát đũa  , bèn lập tức im lặng,   nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-cha-ke-cua-nhoc-con-long-ngao-thien/chuong-2.html.]
Bữa tối  bốn món mặn và một món canh, Nhậm Vãn Vãn bày bát đũa ,  bé  cũng  tới, ngoan ngoãn   ghế.
Cách đó  xa, bố Nhậm vẫn còn đang suy nghĩ chuyện tiền bạc, cau mày  dậy  tới bàn ăn.
Mà lúc bố Nhậm ngẩng đầu lên, đúng lúc đứa bé đang dùng đũa gắp đồ ăn,  lẽ là cầm đũa  chắc nên một miếng rau xanh rớt xuống, rơi  mặt bàn.
Bố Nhậm lập tức nổi giận đùng đùng, cứ thế trút giận: “Cháu  gì đấy! Ăn cơm cũng  nên hồn!”
Cậu bé ngây ,  bát của    mặt bàn   bẩn.
Thực  thức ăn rơi  bẩn bàn là chuyện  bình thường, dù  ngày nào cũng  lau sạch, nhưng hôm nay bố Nhậm  cố chấp chuyện  mãi  thôi.
Nhậm Vãn Vãn bên cạnh là  phản ứng đầu tiên, cô nhanh chóng bảo vệ con trai, xin  bố Nhậm: “Xin  bố, Tiểu Thiêm  cố ý   .”
Bố Nhậm trong lòng buồn bực,  nghĩ tới cháu trai nhà thằng Ba  tổ chức hai cái tiệc , mà nhà  một cái cũng  tổ chức , bèn chỉ  Nhậm Vãn Vãn trút giận: “Con xem con    cái trò gì! Ra ngoài chơi bời lêu lổng! Không  qua  với ai  sinh  đứa con hoang !”
Nhậm Vãn Vãn  phản bác,  lẽ  quen với việc bố Nhậm trút giận, im lặng cầm lấy bát của con trai, gắp một chút thức ăn  đó,  đó thì thầm với  bé: “Tiểu Thiêm, con về phòng ăn  ,  ?”
Nhậm Áo Thiêm bưng bát  ,  đó  ông ngoại, cuối cùng vẫn  dậy, bưng bát  phòng một  ăn cơm.
Không   bé  bàn ăn, tâm trạng bố Nhậm  đỡ hơn chút, bà Trang bên cạnh cũng bước  giảng hoà: “Được ,  , bớt  mấy câu .”
Nói xong, bà Trang   sang  với Nhậm Vãn Vãn: “Vãn Vãn , con xem một  con chăm sóc Tiểu Thiêm cũng  tiện,  là đưa tới trường mẫu giáo , năm  cũng  học cấp một .”
Nhậm Vãn Vãn trầm mặc, cũng  chuyện Nhậm Áo Thiêm sẽ  học.
Bà Trang nhân cơ hội : “Như , con  nhớ bác Trang ? Con trai của bác  năm ngoái  ly hôn, hiện tại đang độc , dì  với   tình hình của con ,   chấp nhận ,  là hai đứa…”