Ta thu xếp áo choàng: "Được, ngươi  chuẩn  ít điểm tâm cho bổn cung."
 lúc xem  thể    hổ mà ngủ  long sàng của bạo quân , ai bảo giường của  là chiếc giường thoải mái nhất Đại Dực quốc chứ.
"Nương nương, nô tì  ngay." Nhìn bước chân vui vẻ của Mạc Đắc Nhàn, trong đầu hiện lên hai bóng   .
Tể tướng đại nhân Bách Lý Hàng văn , Nhiếp chính vương Mạc Đắc Khổng võ giỏi, ai cũng  hai   là kẻ địch  đội trời chung, mỗi  lo việc của ,  ai ưa ai.
... tại   cứ cảm thấy  gì đó kỳ lạ nhỉ?
Mãi cho đến khi gần tới Càn Thanh cung  vẫn  nghĩ   điều gì, cho đến khi va  hai con kiến khác loài đang nâng đỡ  vì một miếng bánh.
Ta chợt tỉnh ngộ.
Bách Lý Hàng, Mạc Đắc Khổng.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ai  thể ngờ , những  bề ngoài là kẻ thù  đội trời chung  âm thầm là đồng minh? !
Ta nặng trĩu tâm sự bước  tẩm điện của bạo quân,   nặng trĩu tâm sự  xuống  mặt .
Muốn   thôi,  thôi  ...
Bạo quân đang phê tấu chương, lúc    cởi long bào  bằng một bộ cẩm bào màu trăng non, trông  vài phần phong thái quý công tử nhàn nhã.
Ta đẩy bát canh về phía : "Bệ hạ, thần  đến đây là  thỉnh giáo một vấn đề."
Bạo quân  ngẩng đầu lên, lạnh nhạt : "Ừ, ."
"Trong thoại bản, hai  vốn là kẻ thù... vốn là kẻ thù tại  cuối cùng  ở bên ?" Nghĩ  nghĩ   cũng chỉ  thể nghĩ  cách  để nhắc nhở bạo quân.
Bạo quân nheo mắt ,   mở miệng  chuyện, chỉ  , áp lực đầy mười phần.
Ngón tay  gõ nhẹ lên bàn,   đây là động tác vô thức khi  đang suy nghĩ.
Một lúc lâu ,  đặt tấu chương sang một bên, môi mỏng hé mở, như đang  cho   mà cũng như đang  cho chính  : "Phần nhiều là vì lợi ích lớn hơn tình cảm đôi bên."
Ta thở phào nhẹ nhõm, xem    để tâm đến chuyện .
Ta  dậy: "Đa tạ bệ hạ, thần  xin cáo lui ."
"Không cần, ở  thị tẩm."
Chân  trượt,   thể tin  đầu: "Thị... thị... thị tẩm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-cho-con-cua-bao-quan/phan-7.html.]
Còn  chuyện  như  ?
Ta chỉ định đến cọ giường thôi,  ngờ còn  thể cọ...
Khiến   bất ngờ quá.
Bạo quân  bát canh, ý tứ khó đoán: "Ái phi mang canh bổ   vì ý  ?"
Trời ơi, cầm đại mà  là canh ngưu tiên!
Ta  vận may gì đây?
Xem  ngay cả trời cao cũng đang giúp , tục ngữ  ý trời an bài là lớn nhất mà.
Ta thu chân ,  đầu ấn bạo quân xuống long sàng, mặt   vẻ e thẹn: "Bệ hạ, giờ trời   còn sớm, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng."
Bạo quân mặt đen đẩy : "Chú ý hành vi."
?
Quá dịu dàng nên   hài lòng ?
Ta hoạt động móng vuốt một chút, chớp mắt áo choàng rách tả tơi: "Bệ hạ,  thích hành vi kiểu  ?"
Bạo quân giữ chặt lớp vải lót, thẹn quá hóa giận: "Người , ném Bách Lý Tiêu  ngoài cho trẫm!"
"Bệ hạ,  thích kiểu gì cứ , thần  đều  thể   lòng ..." Cánh cửa điện cắt đứt tiếng kêu quái dị của .
Ta  cung nữ nắm cánh tay ném  khỏi Càn Thanh cung.
Ta phủi phủi bụi,    lầm bầm chửi rủa.
7
Ta thảnh thơi uống   trong đình nghỉ mát tiếp tục rình Bắc Mạc Vũ, kể từ  cuối gặp bạo quân  qua hai mươi ngày .
Cũng    mỗi   chuyện  tìm , luôn đúng lúc gặp  bạo quân   trong cung điện.
Ta âm thầm thở dài,   dung nhan tuyệt thế của bạo quân, cuộc đời còn  ý nghĩa gì nữa.
Bóng   núi giả khẽ động,  mỉm , tiếp tục cảm thán, nhớ bạo quân... cơ bụng quá,   còn là tám múi  nhỉ.
Bạo quân nghiến răng ken két: "Bách Lý Tiêu! Trong đầu ngươi ngoài những thứ rác rưởi dâm đãng đó,  còn gì khác để nghĩ ? !"