Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 14: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:05:10
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đi trấn
Nói đến việc trấn , ánh mắt Đại Nha và Nhị Nha lộ ánh sáng khao khát, nhưng dường như nghĩ đến điều gì đó, hai tiểu cô nương co rụt phía cha .
Ôn Lạc Chỉ thầm thở dài, nàng vì .
Lần nguyên chủ trấn bán Nhị Nha để lấy bạc cho Lâm Hoài Chi thi viện, lúc đó Đại Nha còn liều mạng bảo vệ , nguyên chủ đạp chuồng gà.
Cuối cùng Lý Xuân Hạnh lấy cây trâm bạc trong của hồi môn của đưa cho nguyên chủ, Nhị Nha mới thoát một kiếp.
Ôn Lạc Chỉ vô cùng cạn lời, con đường tẩy trắng cho nàng thật sự còn xa tít tắp mà…
“Ai trong các con cùng tiểu cô trấn ?” Nàng tới, đưa một bàn tay dịu dàng hỏi hai tiểu cô nương.
Nhị Nha sợ hãi run rẩy, nép lòng Lý Xuân Hạnh, dù hôm nay nhờ tiểu cô mà ăn thịt ngon, nhưng chuyện tiểu cô bán nàng thì nàng vẫn nhớ rõ, nàng sợ!
Tạ Hòa thấy nàng như thì khỏi tức giận, nàng bước lên mắng: “Tiểu cô của các con hỏi các con đó! Bị câm ?! Cứ như thể ăn thịt các con !”
Chuyện chắc chắn là do hai kẻ c.h.ế.t tiệt nhà họ Lâm xúi giục con gái ! Nàng mới tin con gái nàng, một tiểu cô nương thể nghĩ cách độc ác như .
Ôn Lạc Chỉ khóe miệng giật giật, chút ngượng ngùng : “Thôi nương, các con đều sợ , cũng .” Nói xong, nàng đang định rút tay về, thì Đại Nha đưa bàn tay nhỏ đầy chai sạn của : “Tiểu cô, con với .”
Đại Nha mím môi, ánh mắt kiên định, nàng thấy sự thất vọng trong mắt tiểu cô, trực giác mách bảo nàng đó là giả vờ.
Nàng lớn, một chuyện nàng hiểu, thực hôm nay ở ruộng thể để A Nãi mang đồ về, nhưng tiểu cô bảo nàng và Nhị Nha mang về.
Mèo Dịch Truyện
Lúc đó mặt trời gay gắt như , rõ ràng là các nàng đừng phơi nắng ở bên ngoài nữa.
Kết hợp với những chuyện xảy hai ngày nay, nàng bằng lòng tin tưởng tiểu cô một .
Lý Xuân Hạnh kéo nàng , Ôn Tử Minh kéo vạt áo nàng lắc đầu.
Ôn Lạc Chỉ mắt sáng lên vui vẻ : “Vậy tiểu cô sẽ mua trâm cài tóc cho con và Nhị Nha!”
Nàng vốn thử công phá từ những đứa trẻ, ngờ Đại Nha bằng lòng tin tưởng nàng.
Nghĩ đến việc thuận tiện việc, khi rửa mặt xong nàng kéo Tạ Hòa phòng .
“Nương, con chuyện nghiêm trọng với .” Nàng ngay ngắn giường, mắt chớp Tạ Hòa.
Tạ Hòa nàng đến rợn gáy, căng thẳng hỏi: “Chuyện gì gái ngoan?”
Ôn Lạc Chỉ vỗ vỗ tay nàng : “Con , nương đừng sợ nhé.”
Tạ Hòa gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: “Sóng gió gì mà nương từng trải qua, khuê nữ con mau .”
“Nương, hôm đó con vốn dĩ c.h.ế.t , nhưng một lão thần tiên thương con lừa gạt, cho con trở về để chuộc tội thật .”
“Ông chỉ cần con nhiều việc , sửa đổi những thói hư tật , để nhà sống cuộc sống thì con sẽ bình an thuận toại cả đời.”
Ôn Lạc Chỉ mặt đỏ tim đập thình thịch mà bịa chuyện, cổ đại tin quỷ thần, nàng như độ tin cậy cũng cao hơn.
Quả nhiên lời nàng , hô hấp của Tạ Hòa gấp gáp hơn mấy phần, trong mắt nàng ánh lệ chảy dài, đau lòng ôm lấy Ôn Lạc Chỉ: “Gái ngoan của nương ơi, may mà con trở về, may mà con trở về!”
“Lão thần tiên phù hộ, lão thần tiên phù hộ !” Nàng bắt đầu hướng ngoài cửa sổ vái chào.
Ôn Lạc Chỉ kéo nàng tiếp tục : “Nương, lão thần tiên còn cho con một bảo bối nữa!”
Nàng nháy mắt với Tạ Hòa, từ hệ thống đổi lấy một gói sô cô la, giây tiếp theo thứ đó liền xuất hiện trong tay nàng.
Tạ Hòa kinh ngạc, há miệng chỉ thứ trong tay nàng kinh ngạc : “Đây… đây…”
Khuê nữ của nàng mà thể biến đồ vật từ hư !
Ôn Lạc Chỉ bóc sô cô la, đặt một viên miệng nàng: “Nương, đây là kẹo thần tiên ban cho đó!”
Tạ Hòa ngây gật đầu, ngậm miệng thưởng thức tỉ mỉ thứ trong miệng.
Thứ thần tiên ban cho giống với loại kẹo nàng từng ăn đây, trong miệng chút đắng nhưng trơn tuột, một hương vị đậm đà, ngọt ngào vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-14.html.]
Nàng đột nhiên kéo Ôn Lạc Chỉ , nghiêm mặt : “Chuyện con giữ kín trong lòng, cho khác!”
Chuyện nếu kẻ ý đồ , chừng sẽ đồn đãi khuê nữ của nàng là yêu quái, nghĩ thôi thấy đáng sợ !
“Vâng , con chỉ với nương thôi.”
Ôn Lạc Chỉ cũng học theo dáng vẻ nghiêm túc của nàng mà gật đầu, đó nhét sô cô la còn lòng nàng: “Nương là vất vả nhất trong nhà, để nương ăn.”
“Thần tiên cho con thì con cứ cầm lấy, nương nếm thử .” Nàng đẩy đồ vật trở .
Hai con đẩy qua đẩy mấy , Tạ Hòa từ chối nữa mới lau nước mắt nhận lấy, trong lòng ấm áp, khuê nữ của nàng thật sự đối với nàng.
…
Ngày hôm cả nhà đều dậy thật sớm, Ôn Lạc Chỉ nắm tay Đại Nha theo Tạ Hòa về phía đầu làng.
Xe bò của Triệu lão hán đợi gốc cây từ sớm, thấy ba liền chào hỏi: “Mau lên, các cô lên xe là đủ .”
Các phụ nữ xe bò thấy Ôn Lạc Chỉ đều tự động im lặng, nhưng ai sẽ nhích sang một bên.
“Tạ đại tỷ, Lạc nha đầu! Lại đây cạnh !” Vương đại nương nhiệt tình xê dịch trong, chừa một chỗ đủ cho hai .
Lên xe, Ôn Lạc Chỉ ôm Đại Nha lòng, cái gùi đựng gà rừng và thỏ rừng đặt chân Tạ Hòa.
Trương Xuân Hoa thấy hai con liền tặc lưỡi một tiếng: “Lạc nha đầu , ngươi định lên trấn bán cháu gái ngươi đấy ?”
“Cái gùi đựng con bé nhỏ ?” Vừa bà rướn cổ trong gùi.
“Chát!” Tạ Hòa còn kịp mở miệng mắng, Ôn Lạc Chỉ giáng một cái tát mặt bà .
“Miệng ch.ó đúng là thể nhả ngà voi .” Nàng khẩy.
Mới sáng sớm một con bé ranh con đánh, Trương Xuân Hoa tức đến cực độ, nhe nanh múa vuốt định lao tới đ.á.n.h trả thì Tạ Hòa một cước đá tim bà , khiến bà văng cuối xe.
“Nhà hạng bán con bán cái. Chuyện , nếu ngươi thấy con gái còn nhỏ, hiểu chuyện mà xúi giục, một đứa trẻ như nó thể chuyện đó?”
Tạ Hòa lạnh lùng Trương Xuân Hoa. Còn nợ nhà nhiều bạc như mà vẫn thành thật chút nào, dạy dỗ thì đúng là ngứa đòn.
“Hừ! Lão nương xúi giục nó ?” Trương Xuân Hoa chỉ mũi : “Một đồ bỏ chỉ ngươi mới coi trọng! Đồ cái thứ lòng độc ác!”
Chuyện đó đúng là bà xúi giục, nhưng thì chứ? Bà chính là thừa nhận!
Bà mới bò dậy, Đại Nha bỗng nhiên từ đùi Ôn Lạc Chỉ nhảy xuống, lao tới húc một cái đầu khiến bà ngã ngửa thêm nữa, cả xe bò cũng lắc lư theo.
“Tiểu cô nhà mới sẽ bán ! Ngươi mới là đồ lòng độc ác! Cả cái thằng con trai bạch diện tiểu sinh của ngươi cũng !” Đại Nha tức giận gào lên với bà .
“Ái chà cái con thỏ con nhà ngươi!”
Trương Xuân Hoa khó nhọc bò dậy, giơ tay lên định đ.á.n.h Đại Nha thì hai con Tạ Hòa đồng loạt phắt dậy.
Ôn Lạc Chỉ túm lấy tay bà đẩy mạnh . Trương Xuân Hoa còn lao tới thì giọng mất kiên nhẫn của Triệu lão hán truyền đến: “Trương Xuân Hoa! Nếu còn gây sự thì cút xuống xe cho !”
Sáng nay ông vốn dĩ chở bà , cái đồ mặt dày mày dạn đòi lên xe!
Giờ thì ! Xe bò mới bắt đầu gây sự!
Trương Xuân Hoa khựng , bĩu môi che mặt, tình nguyện trở về chỗ cũ.
Chỉ là ánh mắt hằn học vẫn luôn khóa chặt Ôn Lạc Chỉ.
Ôn Lạc Chỉ nhướng mày, thờ ơ ngoáy ngoáy ngón tay : “Trương đại thẩm đừng quên nhà còn nợ hai mươi sáu lượng bạc đó nha.” Nàng híp mắt .
Trương Xuân Hoa xì , đó là hai mươi sáu lượng bạc đó! Giấy trắng mực đen ghi rõ ràng, nếu trả thì Hoài Chi nhà bà sẽ đại lao mất! Bà cũng thể tiếp tục của Tú tài nữa!
Bà mặt mày ủ dột đó, cũng chẳng còn tâm trí mà gây sự nữa. Ôn Lạc Chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc khô xơ vàng úa của Đại Nha.
Hừm, ngờ nha đầu còn khá che chở nhà đó nha! Nàng thích!