Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 150: --- Trúng gió
Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:54:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mẹ, các đang cãi gì mà ồn ào mãi thế?"
Ôn Đại Tráng ngủ một ngày một đêm cuối cùng cũng tỉnh, vì uống rượu nên giờ y vẫn còn cảm thấy lơ mơ.
Vốn dĩ y còn ngủ tiếp, nhưng bên ngoài cứ cãi ầm ĩ khiến y bực , đừng là ngủ , lúc y ở cửa, mặt đầy vẻ oán giận.
Tiền Chiêu Đệ thấy y ngoài như thấy cứu tinh, nhanh như chớp chạy đến trốn lưng y kéo kéo áo y: "Chồng ơi, mau với , thật sự trốn việc mà."
"Lần cũng thấy mà, đang việc ở đồng ?"
Nàng véo mạnh eo Ôn Đại Tráng, tuy chuyện gì xảy , Ôn Đại Tráng vẫn với Lão Chu thị: " đó , con đồng tìm Chiêu Đệ nhà con, nàng vẫn đang nhổ cỏ mà."
Lão Chu thị còn cách nào, chuyện xảy bà truy cứu cũng vô ích, ruộng đất cũng thể lập tức mọc lương thực , bà trừng mắt hai vợ chồng hừ lạnh một tiếng.
"Bạc sính lễ của Tài ca nhi ? Đưa cho !"
Bây giờ bà đứa con dâu lười biếng Tiền Chiêu Đệ bằng ánh mắt thuận, ngữ khí cũng hung dữ.
Tiền Chiêu Đệ sợ hãi nuốt nước bọt, rụt về phía lưng Ôn Đại Tráng, thò đầu khẽ : "Bạc vẫn đòi về, tiểu tiện nhân Dương Tú cũng về Liễu Thụ Ao..."
Nàng càng lúc càng nhỏ, nhưng Lão Chu thị vểnh tai rõ mồn một.
"Ngươi gì?! Bạc đòi về? Đó là bạc để tìm vợ cho Tài ca nhi mà!" Lão Chu thị tức đến nỗi hai mắt trợn ngược, ngã phịch xuống đất.
Ôn Đại Tráng sợ hãi cuống quýt chạy xổm xuống đất, véo nhân trung của bà , miệng lớn tiếng kêu: "Mẹ! Mẹ tỉnh !"
Lão Chu thị bất kỳ phản ứng nào, mắt nhắm nghiền, Tiền Chiêu Đệ hoảng hốt, chẳng lẽ nàng chọc tức c.h.ế.t bà bà ? Không ! Chuyện mà truyền ngoài thì hỏng hết!
Nàng vội vàng chạy tới với Ôn Đại Tráng: "Chồng ơi mau đưa đến nhà Hồ lang trung xem !"
Ở trong sân cứ lay lay bà thì ích gì? Đừng lát nữa sống cũng lay cho c.h.ế.t!
Ôn Đại Tráng lúc mới phản ứng kịp, liên tục , vác Lão Chu thị chạy về nhà Hồ lang trung.
Tiền Chiêu Đệ nhà gọi hai vợ chồng Ôn Trụ Tử, hai họ nhanh chậm dậy, Tiền Chiêu Đệ lười bọn họ nên dắt Ôn Hữu Tài đuổi theo Ôn Đại Tráng.
Hồ lang trung ngủ sớm, thấy tiếng đập cửa dồn dập, y khoác áo dậy mở cửa.
"Hồ thúc, thúc mau xem hộ cháu !"
Hồ lang trung còn rõ đến là ai thì Ôn Trụ Tử vọt nhà đặt Lão Chu thị lên ghế .
Sau khi kiểm tra và bắt mạch xong, Hồ lang trung trực tiếp với Ôn Đại Tráng mặt đầy mồ hôi: "Mẹ ngươi đây là tức giận công tâm mà trúng gió , đưa về , chỉ là những ngày đều giường thôi."
Ôn Đại Tráng xong cảm thấy trời đất như sụp đổ, Tiền Chiêu Đệ và mấy cửa cũng thấy, mấy liền lóc gào thét trong nhà, Hồ lang trung chỉ cảm thấy mấy ồn ào đến mức thể chịu nổi.
"Mau đưa bà già nhà các ngươi về , lão già ngủ ."
Y ngáp một cái, trông cực kỳ buồn ngủ, Lão Chu thị tuổi tác cao , y ngày nào cũng lên núi hái t.h.u.ố.c còn thấy bà dắt theo thằng ngốc Ôn Hữu Tài khắp nơi, thế trúng gió cũng c.h.ế.t vì mệt.
Sức lực của đứa ngốc là cực kỳ dồi dào, một bà lão chịu nổi mệt mỏi đến ?
Nhìn cả nhà lũ lười biếng , Lão Chu thị chừng chính là bọn họ chọc tức mà .
Ngô Hồng xong nghĩ là y kiên nhẫn, liền chống nạnh mắng: "Ngươi chẳng qua cũng chỉ là một lang băm trong thôn thôi, ngươi bà bà nhà dậy là dậy ? Chúng sẽ lên trấn tìm đại phu chính quy cho bà !"
Nàng hếch mũi lên trời thêm vài câu, Ôn Trụ Tử còn ở bên cạnh nàng đúng, khiến Hồ lang trung tức đến nỗi thể kiềm chế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-150-trung-gio.html.]
Y trực tiếp cầm chổi quét nhà đuổi hai vợ chồng ngoài, đầu với Ôn Đại Tráng: "Ngươi mau đưa về , muộn thế ngủ ."
Ôn Đại Tráng vẫn còn ngây ngốc, Tiền Chiêu Đệ đ.á.n.h y một cái y hồn, đưa bà già ghế về nhà.
Ôn Hữu Tài hiểu chuyện gì đang xảy , theo hai đang nặng trĩu tâm sự, dĩ nhiên là vui vẻ vỗ tay.
Mèo Dịch Truyện
Ôn Đại Tráng nghĩ đến việc ở nhà còn chăm sóc một tàn tật vốn phiền c.h.ế.t, y sầu đến mức c.h.ế.t , thế mà thằng con trai ngốc còn ở bên cạnh ồn ào.
Y đá một cước m.ô.n.g Ôn Hữu Tài, lớn tiếng gào: "Đừng ồn mặt lão tử, lão tử cái tát sớm muộn gì cũng giáng xuống ngươi đấy!"
Y khinh thường liếc con trai một cái, y giống bà già nhà y mà kiên nhẫn dỗ dành một thằng ngốc.
Nhìn khuôn mặt Ôn Hữu Tài cực kỳ giống Tiền Chiêu Đệ, trong đầu y đột nhiên lóe lên bóng dáng Tạ Hòa, lập tức càng thêm ghét bỏ Ôn Hữu Tài.
Ôn Hữu Tài y đá ngã sấp mặt, dậy bắt đầu , Tiền Chiêu Đệ kéo lên dỗ dành nhẹ nhàng.
Ôn Đại Tráng quả thực lười biếng đến mức động tay đ.á.n.h nó, thẳng về nhà .
Trở về đặt Lão Chu thị lên giường xong, y phát hiện vai áo nước dãi của Lão Chu thị ướt, y ghê tởm thôi, bà già giường miệng méo xệch nước dãi ngừng chảy xuống, liền với Ôn Trụ Tử: "Tam nhi, múc nước lau mặt cho ."
Ôn Trụ Tử lùi một bước, mặt đầy vẻ kháng cự: "Dựa mà là chứ? Chàng bảo đại tẩu !"
Việc đưa đến Hồ lang trung và đưa về đều do hai vợ chồng Ôn Đại Tráng , Ôn Trụ Tử thoái thác trách nhiệm như , bọn họ còn dám ?
Tiền Chiêu Đệ một tiếng, âm dương quái khí : "Ai kiếm tiền lớn sẽ đưa cho tiêu ? Ối chà, giờ bạc chẳng thấy thì thôi , ngay cả lau mặt cho ruột cũng chịu nha."
Ôn Trụ Tử ngáp một cái, y cảm thấy mí mắt nặng trĩu, chỉ lên giường , những chuyện khác y thèm để ý.
"Mẹ thường khen đại tẩu giỏi giang, lau mặt một chút thôi chắc chắn thành vấn đề, về ngủ đây."
Nói xong, y lảo đảo về phòng , Ngô Hồng liếc xéo hai vợ chồng Tiền Chiêu Đệ một cái cũng ngoáy m.ô.n.g bỏ .
Ôn Đại Tráng tức đến nỗi chịu nổi, dứt khoát cũng chẳng thèm quản nữa, hừ lạnh một tiếng cũng về phòng ngủ.
Ôn Hữu Tài cứ đòi sân chơi, còn cách nào khác, Tiền Chiêu Đệ đành dắt nó ngoài chơi đất sét.
Lão Chu thị giường trợn mắt chằm chằm cửa, miệng há hốc nên lời, bà bây giờ uống một ngụm nước! Cổ họng bà bốc khói ! Lũ vô lương tâm mà một ai chịu ở trông nom bà !
Nếu bà đói thì ? Muốn đại tiểu tiện thì ?
Khi xưa bà nên đồng ý cho Ôn Lão Nhị phân gia, nếu bọn họ vẫn ở căn nhà cũ thì ít nhất còn thể sai tiện nhân Tạ Hòa đến hầu hạ bà , giờ thì , uống một ngụm nước cũng .
hôm nay chắc là các con trai mệt , bà miễn cưỡng thông cảm một chút, đợi nghỉ ngơi xong nhất định sẽ chăm sóc cho bà già .
Điểm bà vẫn lòng tin, dù bình thường chút bạc đều tiêu cho bọn họ .
Ôn Phan Đệ ở trong nhà củi ngóng động tĩnh bên ngoài, khi hiểu rõ chuyện chỉ cảm thấy tâm trạng vô cùng sảng khoái.
Người hành hạ nàng phế bỏ một kẻ, những ngày nàng ở nhà sẽ dễ chịu hơn một chút.
Nhìn hai con chơi đất sét trong sân, Phan Đệ rõ trong lòng là tư vị gì.
Ôn Hữu Tài điên điên khùng khùng mỗi ngày chỉ cần ăn và chơi là , vẫn coi là bảo bối, còn nàng từ sáng đến tối đều việc vẫn đ.á.n.h mắng như một cây cỏ dại.
Nàng nhớ một từ tiểu cô cô từng với nàng, gọi là "mị nam", trái tim thoát khỏi cái hang quỷ càng kiên định hơn.