Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 18: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:05:14
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Món Ăn Mới
Vì mai trấn bán đồ, Ôn Lạc Chỉ tìm khắp nhà một vòng, giặt sạch những thứ cần dùng phơi khô . Lần đầu thử bán, gì khác ngoài giỏ rổ và những thứ tương tự.
Nghĩ đến Ôn Tử Câm đang học ở trấn, Ôn Lạc Chỉ chạy phòng Tạ Hòa hỏi: "Mẫu , ngũ ca khi nào thì nghỉ tuần ạ?"
Tạ Hòa sững sờ, nữ nhi nhắc thì thôi, nhắc đến thấy hình như tiểu ngũ nhà gần một tháng về nhà .
Bà nhớ hai Ôn Tử Câm nhờ ở trấn gửi bạc về, tính còn bốn năm ngày nữa mới về.
"Còn mấy ngày nữa cơ, ? Nhớ ngũ ca con ?" Tạ Hòa trêu chọc hỏi.
Bởi vì Lâm Hoài Chi, Ôn Lạc Chỉ kính trọng nhất là Ôn Tử Câm, sách , nhưng cũng sợ nhất.
Nguyên nhân là Ôn Tử Câm giống những ca ca khác mà dung túng nguyên chủ vô điều kiện.
Ôn Lạc Chỉ bĩu môi nhỏ, chút tủi : "Không , mẫu cũng con sợ ngũ ca nhất mà, cứ trưng cái bản mặt nghiêm nghị."
Tạ Hòa mà , tiểu nữ nhi nhà bà mà loạn lên thì chỉ ngũ ca của nàng mới thể kiềm chế .
Mèo Dịch Truyện
"Mẫu , ngũ ca sắp thi viện , chắc chắn ăn uống đầy đủ. Hay là ngày mai chúng đưa đồ ăn cho ."
, làng Suối Núi chỉ một Lâm Hoài Chi là Đồng Sinh, hai năm khi Lâm Hoài Chi thi đậu Đồng Sinh thì Ôn Tử Câm là Đồng Sinh .
Chuyện Ôn Tử Câm dặn nhà đừng cho ai , tránh việc đại phòng và tam phòng tới gây chuyện.
Sau nguyên chủ điên cuồng mê luyến Lâm Hoài Chi, lẽ sợ trong lòng đả kích mất tập trung nên nàng cho Lâm Hoài Chi chuyện .
Sau đó hai năm , nguyên chủ cứ chằm chằm đem bạc và đồ đạc trong nhà sang nhà họ Lâm, nghiêm trọng nhất là trộm mất tiền học phí một năm của Ôn Tử Câm.
Năm đó Ôn Tử Câm thể đến học đường, đương nhiên bỏ lỡ hai kỳ viện thí trong ba năm.
Sau Tạ Hòa và Ôn Mộc Xuyên dứt khoát bán hết những thứ thể bán trong nhà, mấy thời gian thì lên trấn thuê, bán cả nồi niêu xoong chảo để gom đủ tiền học phí.
Tạ Hòa dù cưng chiều nữ nhi đến mấy cũng việc Ôn Tử Câm sách là quan trọng, nên bạc liền đưa thẳng cho Ôn Tử Câm, tuyệt đối giữ ở nhà.
Bằng bây giờ Ôn Tử Câm còn ở học đường, e rằng hiện tại đang ở núi đào khoai tây cũng chừng!
Tạ Hòa Ôn Lạc Chỉ ngược chút an ủi, bọn họ đều trách nàng, chỉ coi như đứa trẻ còn nhỏ hiểu chuyện.
May mà ông trời mắt, bây giờ nữ nhi tỉnh táo còn lão thần tiên chiếu cố.
"Nữ nhi cứ chủ là , trong nhà gì con thế nào thì thế đó."
"Ngũ ca con con đưa đồ ăn cho chắc chắn sẽ vui lắm."
Ôn Lạc Chỉ đảo mắt gì, bây giờ trong nhà chỉ thịt mua hôm nay, nếu đồ ăn thì vẫn đổi trong hệ thống thôi!
Nhìn điểm tích lũy dần giảm , khao khát tiền bạc của Ôn Lạc Chỉ càng sâu sắc hơn.
Ngày mai!
Nàng nhất định kiếm bạc!
Lúc chạng vạng tối, ba cha con Ôn Mộc Xuyên cuối cùng cũng vác mấy gùi khoai tây trở về.
Mọi đem lên cân, ba gùi khoai tây nặng xấp xỉ bốn trăm cân!
Ôn Lạc Chỉ chút kinh ngạc, còn nhiều hơn nàng dự tính nhiều.
Dạy mấy cách chọn hạt giống xong, Ôn Lạc Chỉ kéo Tạ Hòa bếp.
Món đầu tiên là bánh bao chiên. Ôn Lạc Chỉ đổ một chút dầu còn thừa khi nấu cơm hôm qua tráng chảo, đó xếp từng cái bánh bao .
Đợi khi dầu đáy bánh bao chiên vàng giòn, nàng đổ thêm một quả trứng đậy nắp vung , đun nhỏ lửa một lát.
Lúc mở vung nữa, mùi thịt nồng nàn quyện với mùi trứng chiên xộc thẳng ngoài.
Nàng một tay cầm cái sàng nhỏ, một tay cầm xẻng xào, chỉ trong chốc lát xoay cổ tay, một chảo bánh bao chiên vàng óng chỉnh rơi cái sàng nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-18.html.]
Tạ Hòa xoa xoa tay, nóng lòng thử, Ôn Lạc Chỉ hiệu cho bà .
Cuối cùng, tuy lật nguyên vẹn như Ôn Lạc Chỉ, nhưng bánh bao chiên vẫn trông mắt.
Ôn Lạc Chỉ gắp một cái, thổi nguội đưa đến miệng Tạ Hòa: "Mẫu , mau nếm thử xem món ngon ."
Tạ Hòa cũng khách sáo, một miếng nuốt trọn cả cái bánh bao chiên miệng.
Mùi thơm tươi ngon và mùi cháy xém của bánh bao chiên bùng nổ giữa môi răng bà, vỏ bánh giòn tan dai, nhân thịt trộn với hành lá càng thêm đậm đà.
"Ngon! Ngon quá mất!" Một cái bánh bao chiên xuống bụng, Tạ Hòa nhịn l.i.ế.m liếm khóe môi.
Ôn Lạc Chỉ nếm xong một cái cũng thấy hương vị tuyệt, nàng gắp một cái khác đút cho Tạ Hòa và : "Mẫu , bánh bao chiên ăn nóng mới ngon nhất."
"Người cứ mang chỗ cho ăn , sẽ tiếp tục chiên."
Tạ Hòa vui vẻ gật đầu, bà lấy một cái bát gắp mấy cái bánh với Ôn Lạc Chỉ: "Nữ nhi , con cũng đừng mãi lo , chỗ cứ để đây con ăn." Nói xong bà bưng cái sàng nhỏ ngoài, Ôn Lạc Chỉ cái bát trong lòng, trong lòng ấm áp.
Mấy việc bên ngoài sớm ngửi thấy mùi thơm mà phòng ăn, Tạ Hòa bước đều mắt háo hức chằm chằm cái sàng nhỏ trong tay bà.
"Mẫu , hôm nay món gì ngon ạ?" Ôn Tử Tầm mặt đầy mong đợi Tạ Hòa đặt đồ trong tay lên bàn.
"Cái , là món ăn mới con mới đó, ăn xong thì việc cho nhanh nhẹn !" Nói xong bà vẫy mấy ăn.
Dương Quế Lan miệng đang ngậm hai cái, tay cầm thêm mấy cái khác, chạy phòng mặt đầy phấn khích với Ôn Tử Trọng: "Cha của bọn nhỏ, mau nếm thử, món ăn mới của tiểu ngon lắm!"
"Thật sự ngon!" Nàng lặp một nữa trong miệng còn rõ lời.
Ôn Tử Trọng còn chút nghi ngờ, nhưng khi ăn một cái từ tay nàng, gật đầu tán thành: "Quả thật ngon."
Dương Quế Lan nhét nốt hai cái còn miệng , vội vàng lao ngoài.
Đợi nàng đến bàn ăn, trong cái sàng chỉ còn một cái bánh bao chiên cô độc đó.
Tạ Hòa cầm cái sàng đưa cho nàng: "Lần lấy đồ cho lão nhị thì tự ăn nhiều ! Miệng của tiểu lục bằng miệng hai đứa các ngươi cộng đó!" Bà ghét bỏ .
Ôn Tử Tầm gãi gãi gáy ngượng ngùng: "Thứ cho nhị tẩu, đều tại cái bánh bao chiên ngon quá!"
Dương Quế Lan để tâm xua xua tay, dù nàng cũng thấy trong bếp còn nhiều lắm, lát nữa đồ ngon thôi!
Ôn Tử Tầm thích ăn nhất, giờ phút căn bản yên .
Lúc chui bếp thì nồi bánh bao chiên cuối cùng của Ôn Lạc Chỉ cũng lò, nồi bốc lên nghi ngút, bên trong là một lồng bánh bao hấp.
"Lục ca, mau giúp nâng lồng hấp lên." Thấy Ôn Tử Tầm bước , nàng lau mồ hôi trán .
Ôn Tử Tầm vui vẻ đáp một tiếng dễ dàng nâng lồng hấp lên.
Ôn Lạc Chỉ mở nắp vung, từng cái bánh bao hấp tròn vo, mập mạp ngay ngắn trong lồng hấp.
Không giống mùi cháy xém của bánh bao chiên, mùi thơm của bánh bao hấp mạnh bằng nhưng hương vị thịt tươi đậm đà hơn.
Ôn Tử Tầm ngửi là đồ , đợi Ôn Lạc Chỉ lấy đũa, vươn tay gắp một cái bỏ miệng, chẳng màng nóng .
Chàng nhanh chóng nhai vài cái nuốt xuống, trong miệng vẫn còn dư vị thơm ngon.
"Muội , ngon quá!"
"Sau lục ca sẽ theo ... hu hu hu." Chàng ôm chặt lấy lồng hấp, một bộ dáng c.h.ế.t cũng buông tay.
Ôn Lạc Chỉ trong lòng đắc ý, nàng chỉ cần trổ chút tài nấu nướng thu hoạch một tiểu !
Nàng nhấc đũa gắp một miếng, thổi nguội mới thong thả thưởng thức. Bánh bao hấp đủ hương vị cần , nhưng nàng vẫn cảm thấy thiếu chút gì đó.
Đột nhiên mắt nàng sáng bừng. Nàng lấy hành lá, gừng, tỏi và ớt bột.
Nàng pha một chén nước chấm kiểu Quý Châu! Chấm bánh bao hấp bằng thứ nước chấm đó chẳng sẽ thơm đến ngây ngất ?