Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 192: Bám Theo Bọn Họ ---

Cập nhật lúc: 2025-11-05 01:55:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mộc Trang Tử từ phía Hạ Vân Thư vọt , đại tiểu thư vẫn còn ở xe kéo, thể để ngoài thấy chứ? Huống hồ nam nhân còn... khó coi đến .

 

Gã đang định thì Hạ Vân Thư lườm cho một cái: "Đừng gây rối cho , trong lòng rõ." Khi ngang qua gã, Hạ Vân Thư thấp giọng cảnh cáo.

 

Mộc Trang Tử vẫn theo phía , những khác cũng chỉnh tề theo, Hách Liên Việt phía xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần, chờ Cố Vân Khởi về.

 

Đến xe kéo, Hạ Vân Thư đỡ Hạ Vân Sanh dậy, nhẹ giọng an ủi: "Không tỷ tỷ, hai vị công tử sẽ giúp chúng ."

 

Cố Vân Khởi ghé mặt qua , phát hiện Hạ Vân Sanh phản ứng gì.

 

Thật lạ, diện mạo y hiện giờ xí như , cô nương bình thường thấy đều giật hoảng sợ chứ.

 

Đừng thấy cầu cứu, nhưng y rõ mồn một sự kinh hãi của nàng khi vẻ ngoài xí của y dọa sợ.

 

"Vị công tử , tỷ tỷ của ... hai mắt thấy."

 

Hạ Vân Thư c.ắ.n răng một câu, vẻ mặt tự trách mặt càng thêm rõ nét.

 

Sớm như nàng nên đưa tỷ tỷ ngoài, về nhà phụ trừng phạt là chuyện nhỏ, nếu tỷ tỷ thật sự gặp điều may thì nàng đây?

 

Cố Vân Khởi gãi đầu, chút ngại ngùng đưa gói t.h.u.ố.c trong lòng .

 

"Ta cũng bên trong rốt cuộc t.h.u.ố.c gì, ngươi xem loại nào trị mắt ? Ngươi cứ lấy hết ."

 

"Đa tạ công tử, công tử xưng hô thế nào?"

 

Hạ Vân Sanh theo hướng phát tiếng đầu , một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tái nhợt, hàng mi đọng giọt nước, trong mắt vương vấn nỗi sầu muộn.

 

Giọng nàng trong, tựa như nước tuyết tan chảy từ núi tuyết, trong trẻo nhưng toát lên một chút thanh lạnh.

 

Cố Vân Khởi qua đụng đôi mắt trong veo của nàng, nhưng bên trong bóng hình y.

 

Y đột nhiên cảm thấy chút tiếc nuối, đôi mắt đến mà tiếc mù.

 

"Ta họ Vương, cứ gọi là Vương Lục là ."

 

Hạ Vân Sanh khẽ gật đầu, nhẹ nhàng cong khóe môi: "Tiểu nữ tên Hạ Vân Sanh, đây là của , Vân Thư."

 

Mèo Dịch Truyện

"Vừa nhiều điều mạo phạm, mong Vương Lục công tử hải hà."

 

Nàng mặt đầy vẻ áy náy, dậy cúi hành lễ với Cố Vân Khởi, khiến y chút ngượng ngùng.

 

"Không... , chỉ là tiện tay thôi."

 

Hạ Vân Thư đang tìm thuốc, thầm nhủ.

 

Tiện tay thôi ư? Hừ, nàng cầu xin lâu như mà!

 

Quả nhiên những nam nhân chẳng ai là , thấy mỹ nhân liền cái vẻ đạo đức giả !

 

Lúc nàng ngược chút may mắn, may mà mắt tỷ tỷ nàng thấy, nếu thấy dung mạo của vị đại ca chắc hẳn cũng sẽ giật hoảng sợ.

 

Nàng lén lút dịch sang phía Hạ Vân Sanh, che khuất tầm mắt của Cố Vân Khởi, động tác tìm t.h.u.ố.c tay cũng càng lúc càng nhanh.

 

Chỉ thấy nàng lấy từng lọ t.h.u.ố.c viên ngửi ở chóp mũi, chọn lựa mãi cuối cùng lấy ba tiểu bình sứ.

 

"Đa tạ Vương Lục công tử."

 

Nàng thắt chặt gói thuốc, hai tay bưng qua, trông vô cùng chân thành.

 

Mỗi loại t.h.u.ố.c bên trong chất lượng cực , hẳn là tốn nhiều tâm tư, ba bình t.h.u.ố.c chữa ho mà nàng lấy chắc chắn hiệu quả hơn loại dùng, nàng ngửi một cái là .

 

Chỉ tiếc là bên trong t.h.u.ố.c nào thể chữa bệnh mắt, nàng chút thất vọng.

 

Nói cũng , bệnh mắt của tỷ tỷ là mang từ trong bụng , thể dễ dàng chữa khỏi ?

 

Bao nhiêu năm danh y đếm xuể khám qua, chẳng vẫn như cũ ?

 

"Khụ khụ... khụ khụ..."

 

Hạ Vân Sanh bỗng nhiên ho lên, khuôn mặt trắng bệch bệnh tật vì thở nổi mà nghẹn đỏ cả mặt.

 

Cố Vân Khởi tiếng ho đột ngột dọa giật một cái: "Ngươi mau cho tỷ tỷ ngươi uống t.h.u.ố.c chứ!"

 

Y chỉ t.h.u.ố.c trong tay Hạ Vân Thư, tức giận .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-192-bam-theo-bon-ho.html.]

Ôi chao, tiêu đời ! Muội tử cũng quá đáng tin cậy , phổi của tỷ tỷ dường như sắp ho ngoài còn ngu ngốc sững đó chứ?!

 

"A? Ồ! Ồ!"

 

Hạ Vân Thư vội vàng đổ mỗi lọ một viên thuốc, lấy túi nước đeo bên hông xuống, cho Hạ Vân Sanh uống thuốc.

 

Chẳng mấy chốc Hạ Vân Sanh liền ngừng ho, chỉ là cả như rút cạn sức lực, vô lực tựa vai Hạ Vân Thư, trán lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ.

 

"Vương Lục công tử, để tỷ tỷ nghỉ ngơi , ..."

 

Hạ Vân Thư liếc Cố Vân Khởi một cái, tuy đối phương là ân nhân cứu mạng, nàng đuổi lắm, nhưng tỷ tỷ lúc quả thực cần nghỉ ngơi .

 

Cố Vân Khởi thẳng về phía xe ngựa của , một chút cũng dây dưa.

 

Y nhanh như bay, nếu còn lề mề nữa thì cái tên A Việt nhất định sẽ trách mắng y mất!

 

Sương mù dần tan, Hách Liên Việt cũng rõ đội xa .

 

Chỉ một chiếc xe kéo cũ nát, trông chút t.h.ả.m hại, y nhớ khối ngọc bội .

 

Chút ân huệ báo đáp y cũng quan trọng, bọn họ còn lên đường tiếp.

 

Cố Vân Khởi đuổi y trong xe ngựa, khoác thêm một bộ y phục bắt đầu điều khiển xe ngựa.

 

Xe ngựa lao nhanh qua mặt Hạ Vân Thư và những khác, cuốn theo từng đợt bụi trần, Mộc Trang Tử sặc mà ho mấy tiếng.

 

"Nhị tiểu thư, chúng nên bám theo bọn họ ?"

 

Hạ Vân Thư bóp bóp ba bình t.h.u.ố.c trong tay, vốn định cần, nhưng nam nhân văn nhã lịch sự một bước.

 

"Tại bám theo? Bọn họ qua là đường, bám theo bọn họ ít nhất cũng một phương hướng, còn hơn chúng như ruồi đầu đ.â.m loạn xạ nhiều chứ!"

 

Y tát một cái đầu Mộc Trang Tử, thầm nghĩ tiểu tử mang cái tên đó quả thực hề oan uổng chút nào.

 

Mộc Trang Tử chỉ cảm thấy mắt dường như chút hoa mắt ?

 

A! Cái tên Phùng Khiêm ! Trông yếu ớt như ngờ lực tay lớn đến !

 

Hồi nhỏ Trang chủ nên cho gã học võ ! Đảm bảo hai bạt tai thể tát c.h.ế.t nửa .

 

"Nhị tiểu thư, chúng thật sự sẽ bám theo bọn họ ?"

 

Gã xoa đầu hỏi Hạ Vân Thư, nhưng thấy nàng nuốt nước bọt, tránh xa Phùng Khiêm một chút.

 

"Cứ bám theo , lời Phùng Khiêm ... Bám theo bọn họ sẽ lạc đường."

 

Nàng suýt nữa cần theo nữa, liệu giống như cây cọc gỗ tên gia hỏa sức mạnh lớn đó tát thêm một cái nữa ?

 

Khi ngoài, phụ đặc biệt căn dặn , nếu nàng hồ đồ thì cứ lão nhân gia mà tay sửa trị.

 

Phùng Khiêm ho khan một tiếng, lộ vẻ gì hoạt động cổ tay tê dại đẩy xe ngựa gọi những khác: “Cọc gỗ và đẩy xe.”

 

“Lăng Trì chạy nhanh thì đuổi theo xe ngựa của hai vị công tử , nhớ để dấu hiệu cho chúng .”

 

Những khác tản , theo dõi và bảo vệ hai tỷ trong bóng tối.

 

Hạ Vân Thư giúp đẩy xe nhưng Phùng Khiêm đuổi lên xe ngựa.

 

“Nhị tiểu thư chăm sóc cho đại tiểu thư, những việc khác cứ giao cho chúng .”

 

Hạ Vân Thư im lặng gật đầu, vén tấm rèm lay động Hạ Vân Sanh đang .

 

Sắc mặt nàng trở bình thường, thậm chí còn hồng hào hơn mấy phần, lúc đôi mắt như phủ một lớp màng mỏng chứa đầy vẻ áy náy.

 

“Đều tại thể vô dụng của , hại thê t.h.ả.m .”

 

Những ngón tay thon dài của nàng nắm chặt , hàng mày chau thành một cục.

 

Nếu tự đột nhiên phát bệnh thì cũng sẽ tốn nhiều bạc như , còn may gặp một toán lưu khấu khiến đều ly tán.

 

Hạ Vân Thư cúi chui , tấm rèm lay động càng dữ dội hơn.

 

Nàng nhẹ nhàng xuống, đưa tay thăm dò trán Hạ Vân Sanh láng mịn.

 

Cảm thấy giống như trán , nàng khẽ : “Sao thể trách tỷ tỷ ? Đều tại nhớ nhầm đường, nếu cũng sẽ đến cái nơi khỉ ho cò gáy .”

 

 

Loading...