Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 25: Đánh Đập Người Nhà Cũ ---

Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:05:21
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả nhà còn kịp dọn bàn, Ngô Hồng nhà thấy xương bàn, thoang thoảng còn ngửi thấy mùi thịt.

 

Nàng đỡ Lão Chu thị, giọng mỉa mai: " nương, hôm nay con ở trấn thấy con nha đầu c.h.ế.t tiệt mua bao nhiêu đồ ăn! Không ngờ một chút cũng mang về hiếu kính nãi nãi ."

 

Lão Chu thị lập tức nổi trận lôi đình, chỉ mũi Ôn Mộc Xuyên mắng: "Lão nương thật là uổng công sinh thứ vô dụng như ngươi! Ngươi cái đồ trời đánh!" Rồi bà nâng gậy chỉ Ôn Lạc Chỉ: "Còn ngươi cái con tiện nha đầu ! Có ngân lượng mà đưa cho lão nãi nãi ngươi, cứ thích mang cho ngoài! Không con tiện nhân sinh ngươi gì! Lại còn ngày nào cũng quý như báu vật!"

 

Lão Chu thị thích con trai thứ hai , lời bà như lão đại, cũng lanh lợi như lão tam.

 

thích , bà ghét lây cả Tạ Hòa, nhất định cưới về, càng ghét mấy đứa con do phụ nữ đó sinh ! Bao nhiêu năm nay, mấy đứa ranh con đó bao giờ coi lão nãi nãi gì!

 

Đặc biệt là cái con tiện nha đầu , dám động thủ với đứa cháu ngoan của bà , đó là đại đường của nó đấy, thật là loạn hết ! Đều là do nhà Ôn lão nhị chiều hư!

 

Hôm nay tiểu nhi tức từ trấn về thấy con tiện nha đầu mua túi lớn túi bé, bà còn ở nhà đợi Ôn lão nhị mang đến hiếu kính , kết quả đợi đến tối trời bà thật sự yên mới từ nhà cũ sang.

 

Vốn tưởng còn thể mang chút đồ về, ngờ cả cái nhà mấy thứ đồ bực ăn tối sớm đến thế!

 

Tạ Hòa mụ lão yêu bà mắng bảo bối nữ nhi của thì là đầu tiên đồng ý, nàng tiến lên giằng lấy cây gậy của bà , đẩy mạnh , ghét bỏ : "Cái gì mà lão nương lão nãi? Chu lão thẩm sợ là quên phụ của mấy đứa nhỏ sớm đoạn tuyệt quan hệ với các chứ!"

 

Khi nàng ở nhà cũ, mỗi ngày việc nặng nhọc dơ bẩn đều đổ dồn lên nàng, ngay cả khi ở cữ cũng xuống đất cơm giặt quần áo cho cả nhà bọn họ.

 

Sau , khi m.a.n.g t.h.a.i Ôn Lạc Chỉ tròn tám tháng, nàng đẩy xuống sông lạnh lẽo suýt c.h.ế.t! Không ông trời thấy nàng đáng thương nên để nàng sống sót, chỉ là đó đứa bé sinh non, nàng cũng một chuyến qua quỷ môn quan.

 

Bởi vì lúc đó đủ ăn sinh non hai tháng, Ôn Lạc Chỉ sinh yếu ớt hơn, nhỏ hơn trẻ bình thường một vòng. Bọn họ đối với đứa con gái nhỏ khó khăn lắm mới liền thiên vị hơn một chút, mấy trưởng cũng yêu thương .

 

Khi nàng ở cữ, Lão Chu thị hành hạ nàng, con dâu thứ hai . Trong cơn tức giận, phụ của lũ trẻ trực tiếp dẫn theo các con và nàng chuyển đến cái căn nhà tranh nát ai thèm ở trong thôn, cho đến tận bây giờ.

 

Lão Chu thị vẫn ngừng nghỉ, ba ngày hai bữa đến bắt nạt cả nhà. Cuối cùng, trực tiếp loạn đến mặt thôn trưởng để đoạn tuyệt quan hệ.

 

Lúc đó nàng thể việc, mấy đứa trẻ cũng đang tuổi ăn nhiều. Vợ lão đại nhà Ôn còn dám trộm ngân lượng mà bọn họ vất vả lắm mới dành dụm ! Vì ai nhân chứng nên cuối cùng ngân lượng đó thể đòi .

 

Năm đó mùa đông, cả nhà bọn họ sống khó khăn, ngay cả rễ cây cũng ăn. Mấy đứa trẻ hiểu chuyện, đương nhiên vô cùng căm ghét những ở nhà cũ .

 

Ngày tháng khó khăn lắm mới qua , nàng cũng vững. Những bên nhà cũ cũng dám tùy tiện đến đây nữa.

 

Bây giờ chỉ là cả nhà nàng ăn chút đồ ngon, bọn họ đến nhòm ngó! Lại còn đến bắt nạt cả nhà nàng, nàng tuyệt đối cho phép!

 

Lão Chu thị suýt ngã, Tiền Chiêu Đệ với hình mập mạp tiến lên trách cứ: "Nhị xem lời của kìa, xưa câu 'đánh gãy xương vẫn liền gân' mà."

 

"Cho dù đoạn tuyệt quan hệ, nương chẳng vẫn là nương !"

 

"Ta khinh! Mụ lão yêu bà mới là nương của phụ !" Ôn Tử Tầm kéo Tạ Hòa lưng , chắn ba .

 

Lúc nhỏ, suýt chút nữa phụ nữ mập mạp mặt bán , phần của lão yêu bà thì tuyệt đối tin.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-25-danh-dap-nguoi-nha-cu.html.]

Ngô Hồng đảo mắt một vòng, liền nhặt cây gậy lên đưa cho Lão Chu thị. Quả nhiên, Lão Chu thị nhận lấy gậy định vung .

 

Mèo Dịch Truyện

Ôn Lạc Chỉ ở gần Tiền Chiêu Đệ nhất, thấy nàng liền nhấc chân lên, dùng sức đạp mạnh eo nàng .

 

Tiền Chiêu Đệ vốn mập, đạp một cái như liền mất thăng bằng, đổ thẳng về phía đập Lão Chu thị. Cả hai cùng lúc ngã chổng vó.

 

"Ôi da! Ôi da! Lão bà tử sắp đè c.h.ế.t !" Thân hình mập mạp của Tiền Chiêu Đệ đè chặt Lão Chu thị xuống đất, nặng đến mức bà kêu la t.h.ả.m thiết.

 

Ngô Hồng giật , vội vàng tiến lên khó nhọc kéo Tiền Chiêu Đệ dậy. Kéo lên xong, nàng mệt đến thở hổn hển.

 

Lão Chu thị nhặt cây gậy bên cạnh, run rẩy tự dậy. Nhìn Ôn Mộc Xuyên, đôi mắt tam giác xếch của bà lóe lên tia sáng độc ác: "Ôn lão nhị! Ngươi cũng đến đỡ lão nương một tay! Sớm muộn gì lão nương cũng trời đánh!"

 

Ôn Mộc Xuyên lạnh lùng : "Thứ nên cho cho , thứ nên cho cũng các cướp về , còn đến loạn gì nữa?"

 

"Giờ đây, Ôn Mộc Xuyên tự lập thành một nhà, còn là cái kẻ đáng thương mặc cho các đ.á.n.h c.h.ử.i nữa! Mau cút khỏi nhà , nếu chuyện hôm nay các mắng c.h.ử.i thê tử và nhi tử của , sẽ về nhà cũ đ.á.n.h Ôn Đại Tráng và Ôn Trụ Tử!"

 

"Ngươi dám!" Lão Chu thị thét chói tai, vung gậy lên định đ.á.n.h nữa, Ôn Lạc Chỉ nhấc chân đá một cước cổ tay bà , cây gậy cũng bay .

 

Lão Chu thị đau đến nhe răng trợn mắt, Ôn Lạc Chỉ khoanh tay, lông mày nhướng cao chờ bà phát điên.

 

"Ngươi cái con tiểu tiện tì ! Hôm nay dạy dỗ ngươi một bài học tử tế thì !"

 

hét lớn về phía Ngô Hồng và Tiền Chiêu Đệ bên cạnh: "Mau đ.á.n.h c.h.ế.t con nha đầu c.h.ế.t tiệt cho , cho nó tay!"

 

Hai xắn tay áo, hung hăng tiến lên, còn chạm một sợi lông tơ của Ôn Lạc Chỉ mấy cao lớn chặn đường.

 

Tiền Chiêu Đệ thấy Ôn Tử An với hình đặc biệt vạm vỡ liền sợ hãi nuốt nước bọt. Nàng định lùi thì Tạ Hòa tóm chặt cổ áo nàng , dùng sức đẩy mạnh .

 

Nàng ngã. ai đến đỡ nàng , ngược Tạ Hòa trực tiếp lên nàng , tát liên tục mặt: "Còn dám bắt nạt nữ nhi của ! Chuyện ngươi trộm ngân lượng nhà và bán tiểu Lục của , lão nương còn tìm ngươi tính sổ !"

 

Tạ Hòa mỗi một quyền, mỗi một cái tát đều dốc hết sức lực giáng xuống Tiền Chiêu Đệ, dường như trút hết uất ức năm xưa.

 

Tiền Chiêu Đệ bò dậy đ.á.n.h trả, nhưng vùng vẫy thế nào cũng vô ích. Lúc nàng chỉ ước gầy hơn một chút để thể dậy đ.á.n.h trả.

 

Tình cảnh của Ngô Hồng cũng chẳng khá hơn là bao, thậm chí còn thê t.h.ả.m hơn cả Tiền Chiêu Đệ. Nàng đang sấp đất, Dương Quế Lan lúc còn cưỡi nàng .

 

Lý Xuân Hạnh nhát gan chỉ dám giật cây gậy của Lão Chu thị vung . Đại Nha, Nhị Nha chỉ lúc đó phụ nữ bắt nạt tiểu cô cô của các nàng, hai cô bé một trái một ôm chặt lấy chân Ngô Hồng khiến nàng thể nhúc nhích.

 

Dương Quế Lan bẻ ngược tay Ngô Hồng , ghì chặt. Một tay còn thì ngừng véo những phần mềm nhũn lưng và eo nàng .

 

Ngô Hồng đè đất mặc cho bọn họ hành hạ, đau đến mức cha gọi : "Nương! Nương! Mau cứu con với! Con sắp bọn họ đ.á.n.h c.h.ế.t !"

 

"Ô ô ô nương, mau kéo cái mụ đàn bà điên , con cũng sắp nàng đ.á.n.h c.h.ế.t !" Tiền Chiêu Đệ khó khăn lắm mới nhấc một tay lên, hướng về Lão Chu thị xa mà cầu cứu.

 

 

Loading...