"Căn hộ là di sản duy nhất mà lưu khi chết, cô đừng mơ tưởng đến nó nữa!"
"......"
Nguyễn Thu Thu bà tấu giống như kể tình huống chân thật để đòi công đạo, rốt cuộc cũng hiểu vì Trình Tuyển cưới nguyên chủ.
"Tóm ! Cô rõ ràng tình huống cho , đừng chuyện ngu ngốc nữa."
Nguyễn Thu Thu chỉ ừ một tiếng qua loa.
Khúc Vi oán hận trừng mắt với cô một cái. Vì cổ phần trong tay Trình Tuyển, bà mưu tính nhiều năm như chính là chờ đợi ngày , thể Nguyễn Thu Thu hỏng.
Cổ tay đau âm ỷ Nguyễn Thu Thu thật mệt tâm.
Cô ý thức , một nữ phụ an an phận phận dường như cũng dễ dàng như .
Trước sói hổ, đều cần giải quyết hết mới thể sống cuộc sống bình bình đạm đạm, hạnh phúc.
Một bữa cơm hổ kết thúc, Nguyễn Thu Thu cùng Trình Tuyển theo thường lệ trở về nhà. Cơn gió trong trẻo nhưng lạnh lẽo thổi nhẹ qua mái tóc dài của cô, hai dọc theo đường trầm mặc tiến tiểu khu. Cho đến khi Nguyễn Thu Thu dẫm lên bậc thang, cô bỗng nhiên xoay , thẳng mắt Trình Tuyển.
Hai yên.
Nguyễn Thu Thu đề cập những gì ba Trình hôm nay. Đang lúc Trình Tuyển chút nghi hoặc chăm chú cô, Nguyễn Thu Thu bực bội mà gãi gãi đầu. Loại tính cách như Trình Tuyển khẳng định tranh đoạt gia sản, chừng ngày nào đó kế hãm hại một phen, trở thành kẻ nghèo hèn.
Nguyễn Thu Thu bỗng nhiên cảm thấy áp lực lớn. Đã đến lúc cô khơi mào gánh nặng của gia đình .
Trình Tuyển đối xử với cô tồi, cô lòng lang sói.
"Không việc gì, cũng tiền, tuy rằng nhiều." Cho nên mắng thì cứ mắng , đừng nén giận.
.
Trong tư tưởng của Nguyễn Thu Thu, Trình Tuyển là vì đảm bảo nguồn kinh tế của bản mới bộ chẳng hề để ý.
Mẹ mất, ba yêu thương, kế thời thời khắc khắc chằm chằm tiền của , tính tình trầm mới là lạ. Nguyễn Thu Thu thể lý giải lý do trốn tránh hiện thực.
Trình Tuyển: "......"
Hắn một tay đút túi, biểu tình nghiêm túc mà chăm chú Nguyễn Thu Thu. Dưới ánh đèn m.ô.n.g lung, đường cong gò má của nhu hòa tinh tế, cặp mắt thon dài thật xinh , tròng mắt nhiễm một vầng sáng ấm áp.
Nguyễn Thu Thu chằm chằm đến chút tự nhiên: "Được , thực cảm động nhưng là......"
"Từ từ."
Thân thể về phía nghiêng, cách giữa hai kéo gần một ít.
Nguyễn Thu Thu cảnh giác hỏi: "Anh gì? cũng lương thiện!" mà nam nhân chó c.h.ế.t hôn cô thì là một sai lầm lớn! Cô chỉ là một tí xíu tâm tình bảo vệ gà con thôi mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-16-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Không chuyện tình cảm, cảm ơn!
"Em......"
"Hả?"
"Gỉ mắt của em, sáng lên?" Ánh mắt Trình Tuyển tràn ngập tìm tòi nghiên cứu, vô cùng nghiêm túc.
Nguyễn Thu Thu: "......"
......
......
......
Lâu dài, tĩnh mịch trầm mặc.
Một giọng phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi vang lên:
"Cái , gọi, là, PHẤN, MẮT."
Nguyễn Thu Thu thèm để ý Trình Tuyển nữa.
Đối với hành vi tìm c.h.ế.t thức thời của , Nguyễn Thu Thu mặt mũi tràn ngập hai chữ mang thù, thế cho nên quên mất chuyện chơi game, trở về ngã đầu ngủ mất.
Ngày hôm lúc Nguyễn Thu Thu mở game , một loạt các bản cập nhập cho bối rốt, điều vui mừng nhất chính là mỗi phá bàn chơi! Suôn sẻ! Hả hê! Dứt điểm!
Xem lập trình viên vẫn còn chút tác dụng đó.
Ngay khi game mở , cùng với âm nhạc vui vẻ là một mục thông báo chữ đậm to đùng b*n r* giống như mấy cái quảng cáo nhỏ bên đường cực to và bắt mắt, chỉ là thẩm mỹ đến mức Nguyễn Thu Thu nỡ thẳng.
Thông báo chỉ mấy chữ to dứt khoát lưu loát: "Cảm động rơi nước mắt, gì hơn. Cảm tạ cao nhân!" [ ôm quyền / ôm quyền / ôm quyền ]
Nguyễn Thu Thu: “……”
Nhà sản xuất game càng ngày càng mơ hồ. Ai sẽ phát một thông báo đầu đuôi như chứ, đây rốt cuộc là ý gì ???
Nguyễn Thu Thu vẻ mặt cạn lời online, phát hiện chờ cô một hồi lâu, đang ở vui vẻ thoải mái mà thành từng động tác nhảy lầu —— lên lầu —— nhảy lầu. Chỉ đội trưởng Yakult bình tĩnh mà ở tại chỗ vẫn nhúc nhích, phảng phất như đang xem mấy tên đần độn trò.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu: “……”
Thu Thu Thu: "Này. Thật xin đến muộn."
Yakult giật : "Đi thôi."
Vừa onl game liền bắt đầu nhiệm vụ tổ đội , việc trở thành thú vui tiêu khiển hằng ngày của Nguyễn Thu Thu. Mọi chơi game tương đối tùy ý, chỉ là đôi khi ngữ khí chút ái , Nguyễn Thu Thu đoán ý tứ chân chính của bọn họ.