".... Là em ?"
Sau lưng đáp .
Lúc , trong hành lang ngoài xem chuyện gì. Tiếng bước chân lộp cộp ngày một nhiều hơn, cả khu đều mất điện, đợi một lát nữa sẽ ngay.
Đang , hành lang bừng sáng.
Trình Tuyển đó thật lâu, tựa như cả thế giới vứt bỏ, ôm một tia hi vọng cuối cùng đầu .
Hành lang trống rỗng, một ai.
Anh nhếch môi, bàn tay lơi lỏng, vịn lấy lan can từ từ xổm xuống, vùi đầu đầu gối.
Đèn hành lang sáng trưng, sáng đến chói mắt.
......
Thời gian giữa hai thế giới khác biệt. Thế giới qua hơn nửa năm mà bên của Nguyễn Thu Thu mới nửa ngày.
Cô ôm hi vọng trong lòng bước quán net.
Một phút .
Nguyễn Thu Thu gặp chuyện gian nan nhất đời .
Đó chính là —— tiền.
Điện thoại dùng chức năng thanh toán, cũng lấy một đồng tiền lẻ, khi cô lục tung khắp mấy , mắt to trừng mắt nhỏ với trai trông quán net hồi lâu, mới bắt đầu nghĩ xem nên đưa khuyên tai . Khuyên tai bằng bạc, ít nhiều gì vẫn đáng chút tiền.
Ngay lúc cô đang do dự, trai sâu xa : ""Mấy cô gái như cô gặp nhiều , bình thường đều là từ chối chút lưu tình, dù tiền lương của cũng nhiều."
Nguyễn Thu Thu: "?"
" loại thẳng thắn bộ tịch như cô, đầu thấy đấy." Anh gãi gãi đầu: "Đừng mượn theo tháng, theo năm cũng ok. chọn cho cô vị trí nhất nhé."
Nguyễn Thu Thu sửng sốt, chợt ngộ hình như coi cô là nữ sinh đến đây chơi game lậu .
"Chờ , ý là..."
"Không cần nhiều!"
Đối phương tiêu sái khoát tay: "Đối với mấy cô nàng còn thở như cô, thật sự là cầm lòng ."
Nguyễn Thu Thu: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-265-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Yêu cầu đúng là thấp thật.
Anh trai giúp cô mở máy, máy tính trong góc cũng tệ, cách xa mấy nam sinh chơi game khá xa. Cô đang cảm ơn, bụng bỗng nhiên kêu lên òn ọt, hai rơi cục diện lúng túng lặng như tờ.
Nguyễn Thu Thu: "..." Thực sự của cô mà!
Anh trai sâu kín móc điện thoại trong túi, mở app Mỹ Đoàn*: "Nói, cô ăn gì, tôm hùm hấp bia cũng móc ."
*Ứng dụng gọi đồ ăn.
"Thật cần ạ." Cô định ăn nhờ ở đậu !
Cho dù mệt đói, Nguyễn Thu Thu vẫn cự tuyệt.
Cô thật sự mặt mũi nào mà đòi ăn đòi uống, vốn định khi tìm hiểu rõ ràng sẽ rời khỏi đây. Anh gì, đến lúc cô khởi động máy xong, bắt đầu tìm quyển tiểu thuyết , mang đồ ăn tới.
"Cơm của quán đối diện, hương vị cũng tệ lắm."
"A, cái ..."
"Không gì, mất bao nhiêu tiền ."
Nguyễn Thu Thu ngượng ngùng đỡ lấy phần cơm chiên và đồ uống, trai rời , cô vội vàng mở hộp , nhét hết miếng đến miếng khác mồm cứ như bỏ đói lâu lắm .
Đồ trong miệng còn nuốt xuống nhồi thêm mấy muỗng cơm nữa, Nguyễn Thu Thu nghẹn, đang chuẩn vặn chai nước , bỗng nhiên nghĩ đến trong đồ uống khả năng hạ thuốc . Lập tức cô liên tưởng đến, chừng cơm c*̃ng sạch sẽ. Nghĩ , dày Nguyễn Thu Thu cuộn trào, vọt tới nhà vệ sinh nôn bộ.
Cô nôn khan, nước mắt sinh lý khống chế ào ào chảy .
Ở cạnh Trình Tuyển lâu , tính cảnh giác vốn cũng mất, thế mà thể dễ dàng nhận đồ ăn lạ cho như . Nguyễn Thu Thu thầm mắng đầu óc mụ mị quá , dù cho vô hại cỡ nào thì cũng Trình Tuyển, thể dễ dàng tin tưởng?
Cô vốc một nắm nước lạnh đập lên mặt, tỉnh táo Nguyễn Thu Thu!
Mê Truyện Dịch
Thiếu ăn thiếu uống là cái thá gì, chỉ cần cô tìm cách trở về thì mấy thứ chỉ là một sự tra tấn nhỏ thôi.
Nguyễn Thu Thu thẳng , khuôn mặt cô gái trong gương tiều tụy, hốc mắt phiếm hồng, tóc mai nước lạnh thấm ướt, chật vật. Cô dùng khăn giấy lau sạch mặt, hít một thật sâu, bấy giờ mới bước khỏi toilet.
Trình Tuyển lúc chắc bắt đầu luống cuống , chừng còn đang tìm cô giữa đêm đấy, thừa dịp thời gian còn kịp, cô nhất định nhanh chóng tìm cách trở về!
Nguyễn Thu Thu trở chỗ , đẩy tất cả đồ ăn thức uống qua một bên. Cô tháo khuyên tai xuống nhét túi để giống kẻ tiền.
Chờ cô tìm xong tư liệu sẽ để khuyên tai xem như thù lao cho . Cho dù là lòng mưu đồ gì, ít nhất cô cũng cảm ơn mang cho một bữa cơm ngon.
Nguyễn Thu Thu mở trang web lâu , đăng nhập tài khoản của , ấn mục mua.