Trong chốc lát, những trong phòng khách đều bảo vệ Thẩm Ngưng Sơ, trong lòng Trần Uyển Trân chua xót đau lòng, bây giờ bọn họ trở về nhà của , bà cha yêu thương, con gái cũng ông bà ngoại nhân từ, còn và trai quan tâm bảo vệ.
nghĩ đến sự tiếc nuối kiếp , bà vẫn đau lòng, nhất thời hốc mắt đỏ hoe.
Thẩm Ngưng Sơ thấy như , trong nháy mắt sự hối hận bao trùm, cô nghĩ đến ở Đại Hà thôn, phản ứng như thế nào khi bà cho rằng ngã xuống nước, đó kể cho cô chuyện trong mơ của bà.
Cô vội vàng tiến lên nắm lấy cánh tay : "Mẹ, con xin , thật con quên mất với là con bơi giỏi, chỉ bơi mà con còn thể nín thở nước lâu, hơn nữa khi nhảy xuống con cũng xác định thể mới nhảy, đừng lo lắng ?"
Trần Uyển Trân con gái còn gì đó nhưng thấy mặt con gái mang theo vẻ tự tin, cuối cùng bà cũng gì nữa, mà thở dài, đưa tay xoa đầu con gái: "Tiểu Sơ, con lập công lớn nhưng vẫn đừng như nữa."
Bà vĩ đại như , chồng hy sinh, con gái của bà, bà bất kỳ chuyện ngoài ý nào, nghĩ đến những chuyện kiếp , thỉnh thoảng bà tỉnh giấc vẫn đau lòng đến mất ngủ.
Là một , bà thể lo lắng, trong mắt bà, vinh quang nào cũng quan trọng bằng sự an của con gái.
"Được, , con tuyệt đối để lo lắng nữa."
"Mau ăn sáng , Tiểu Sơ, còn học ?" Tống Cúc Phân đúng lúc phá vỡ sự im lặng.
" đúng, ăn nhanh , đừng học muộn." Trần Quý Uyên cũng ở bên cạnh .
Cùng với việc bữa sáng bưng lên bàn, nhà họ Trần khôi phục vẻ vui vẻ hòa thuận.
Ăn xong, Thẩm Ngưng Sơ và Cố Khiếu Hành khỏi nhà , Trần Quý Uyên cũng đến đơn vị, chuyện của Đào Nhất Bình còn nhiều vấn đề, ông vẫn rảnh rỗi .
khi , ông nhỏ giọng với vợ: "A Vân, chuyện đó em cũng đừng quá lo lắng, nếu nó tin chúng thì tự nhiên sẽ với chúng ."
Chu Vân Thanh gật đầu: "Em ."
Sáng nay phản ứng của con gái khiến vợ chồng luôn cảm thấy con gái chuyện gì đó giấu họ và chuyện bình thường nhưng họ chủ động hỏi, nếu con gái tin họ thì nhất định sẽ với họ.
Trần Uyển Trân thực sự giấu bố , về nhà lâu như bà thấy ai trong nhà cũng đều thật lòng thương yêu họ, mặc dù chuyện vẻ vô lý nhưng đúng là sự thật.
Vì , khi trong nhà yên tĩnh , Trần Uyển Trân với Chu Vân Thanh: "Mẹ, con với một chuyện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-con-gai-cung-cua-dai-gia/chuong-139.html.]
———
Cố Khiếu Hành đưa Thẩm Ngưng Sơ đến trường trực tiếp đến đơn vị, chuyện Thẩm Ngưng Sơ nhặt vàng công khai nên trong trường vẫn chuyện , đến trường cũng gì đổi.
Vạn Xuân Vân bắt đầu vô cùng phấn khích, gặp Thẩm Ngưng Sơ kích động nắm lấy cánh tay cô : "Tiểu Sơ, ? Lớp huấn luyện quân sự năm nhất của chúng đẩy lên , chiều nay bắt đầu học."
Trong trường chỉ Thẩm Ngưng Sơ thích môn , mà hầu hết đều thích, đặc biệt là môn b.ắ.n súng.
Cô phát hiện rằng bất cứ lúc nào môn b.ắ.n s.ú.n.g cũng thể thu hút nhiều .
"Thật ?"
"Tất nhiên là thật , tối qua trường thông báo." Vạn Xuân Vân ở ký túc xá, thông báo giờ học tự nhiên rõ hơn Thẩm Ngưng Sơ.
Thẩm Ngưng Sơ gật đầu, nghĩ rằng thông báo thì chuyện định nhưng nghĩ đến việc trai sẽ về dạy , xem hy vọng .
Thực Thẩm Ngưng Sơ thích trai dạy , mà là cô thể hiện mặt trai, đây cô cũng từng đến trường bắn, chắc chắn thể so sánh với từng chiến trường nhưng cô vẫn cảm thấy chút năng khiếu.
Vạn Xuân Vân thấy phản ứng của Thẩm Ngưng Sơ quá gay gắt, tưởng cô thích nên kéo bạn học khác chia sẻ.
"Kiều Kiều, chiều nay luyện b.ắ.n s.ú.n.g thể hiện cho nhé."
"Ôi, tớ , tớ chỉ học với chú tớ hai ngày thôi."
Hứa Phỉ liền nhiệt tình nịnh nọt: "Kiều Kiều, đừng khiêm tốn nữa, nếu thì chúng tớ còn cầm nổi súng, hơn nữa đây thường xuyên theo ông ngoại đến đơn vị ? Chắc cũng học ít nhỉ?"
" , Kiều Kiều, chắc chắn lợi hại."
"..."
Kể từ hôm Tống Kiều Trần Tố Quyên đánh một trận ở cổng trường, ngược trong trường tiếng tăm hơn so với lúc mới nhập học.
Thẩm Ngưng Sơ liên quan đến Tống Kiều, thậm chí còn quen , vì học chuyên ngành khác , bình thường ít cơ hội gặp nhưng ngờ hôm nay gặp ở cùng một tòa nhà.
Hai bên gặp , sắc mặt Tống Kiều lập tức đổi, cô Thẩm Ngưng Sơ thấy những lời Hứa Phỉ , nghĩ đến lời cảnh cáo của Trần Luật, nếu Thẩm Ngưng Sơ về mách tội, Trần Luật sẽ gì.