"Không về." Một câu đầy bực bội.
Thẩm Ngưng Sơ giả vờ như thấy, hỏi: "Vì ? Cũng muộn mà, về?"
Cố Khiếu Hành một thoáng chẳng đôi co với ai, bưng bát đũa về phía chum nước múc nước rửa.
Thẩm Ngưng Sơ bám theo từng bước, ngừng hỏi: "Cố Khiếu Hành, gì?"
Cố Khiếu Hành thấy đôi mắt long lanh của Thẩm Ngưng Sơ đang , dáng vẻ dường như đoán nguyên nhân cố ý đến đây.
, nha đầu vốn thông minh, thể , hại còn ở đây diễn trò như kẻ ngốc.
Cố Khiếu Hành bực lấy tay ướt sũng hất nước mặt Thẩm Ngưng Sơ.
Thẩm Ngưng Sơ kịp đề phòng "á" một tiếng, đó bĩu môi trừng mắt Cố Khiếu Hành.
Dáng vẻ của cô buồn , nếu là thường chắc chắn sẽ kỳ quái, nhưng cô xinh , cô đáng yêu.
Đáng yêu đến mức Cố Khiếu Hành cũng tức giận nữa, cất bát đũa rửa xong sang một bên bàn, kéo lòng, dùng tay áo lau khô nước mặt cô mới hỏi: "Sao rõ còn cố hỏi?"
Thẩm Ngưng Sơ chống cằm lên n.g.ự.c , ngẩng đầu hỏi: "Vậy chủ động cho em ?"
"Sợ em sợ." Lúc ở Tây Thành Cố Khiếu Hành phối hợp với công an địa phương bắt một tên tội phạm quấy rối.
Lúc đó bởi vì tên còn g.i.ế.c nên bên đồn mới cử đến hỗ trợ bắt .
Sau khi bắt tên đó, Cố Khiếu Hành còn cố ý tìm hiểu một chút, nhiều ngôi làng thưa thớt dân cư chính là nơi loại phạm tội.
Bên Thông Giang mấy dặm xung quanh dân cư cũng tính là nhiều, hiện tại khu vực ngoại trừ đến sửa cầu thì ít .
Hơn nữa lán trại dựng tạm thời tính an cũng cao, tuy cũng chú ý bảo vệ nữ đồng chí, cố ý phân chỗ ở của nữ đồng chí ở vị trí chính giữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-con-gai-cung-cua-dai-gia/chuong-162.html.]
Cố Khiếu Hành vẫn yên tâm, dù lái xe đến đây cũng mất quá nhiều thời gian, cùng lắm là dậy sớm hơn nửa tiếng, thể dậy sớm, dù so với sự an của Thẩm Ngưng Sơ thì những thứ đều kém xa.
Nghe Cố Khiếu Hành , Thẩm Ngưng Sơ cảm động là giả, lời ngon tiếng ngọt ai cũng thể , nhưng âm thầm việc nhiều.
Thẩm Ngưng Sơ cũng là kiểu yếu đuối gì, tự tin nếu thật sự gặp chuyện gì, cô nhất định năng lực tự bảo vệ , nhưng sự che chở đầy cảm giác an của Cố Khiếu Hành khiến cô cảm thấy ấm áp lạ thường.
Thẩm Ngưng Sơ tự nhận là trần tục, đối với kiểu che chở cũng sẽ vô thức hấp dẫn, huống chi đây là bạn trai của .
Cố Khiếu Hành đang rúc lòng , đưa tay xoa xoa đầu cô, cô nhóc là e lệ, dám yêu dám hận, cho dù là đầu tiên hôn là gì, nhưng cứ dính lấy nũng thế thật sự là đầu tiên.
"Sao thế?" Anh hỏi.
Đột nhiên Thẩm Ngưng Sơ ngẩng đầu khỏi lòng Cố Khiếu Hành, : "Sao như ? Tốt đến mức em lập tức gả cho ."
Nghe , tay Cố Khiếu Hành khựng , thậm chí còn nghi ngờ nhầm, chắc chắn hỏi một câu: "Vậy bây giờ đăng ký kết hôn luôn?"
Cố Khiếu Hành cứ tưởng Thẩm Ngưng Sơ thật sự kết hôn với , kết quả cuối cùng là mừng hụt, bất quá cũng coi như lời con gái lúc cảm động phần lớn là thể tin.
điều cũng ảnh hưởng đến việc bận rộn suy nghĩ cho Thẩm Ngưng Sơ, chỉ cần Thẩm Ngưng Sơ còn ở đây một ngày, sẽ báo cáo một ngày.
Ban đầu chỉ Đồng Giai Nguyệt hai đang yêu đương, kết quả lâu cả lớp cầu đường đều .
Lúc Thẩm Ngưng Sơ trở về trường học, nhiều mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đặc biệt là Vạn Xuân Vân, ở trong ký túc xá liên tục vỗ đầu mấy cái: "Bảo lúc Cố đội trưởng dạy b.ắ.n s.ú.n.g đặc biệt quan tâm Tiểu Sơ, thì là vì nguyên nhân , lúc chứ."
Vạn Xuân Vân chỉ là trung tâm buôn chuyện của phòng ngủ, mà cả lớp cũng , cả ngày cứ như trung tâm tình báo, tin tức gì cũng thoát khỏi tai cô nàng.
Kết quả là ở ngay bên cạnh là cuối cùng , thật với danh hiệu chủ nhiệm hội buôn chuyện của cô nàng.
Đồng Giai Nguyệt từ ngoài cửa bước thấy giọng của Vạn Xuân Vân liền : “Còn nhiều chuyện lắm .”
Vạn Xuân Vân lập tức tò mò: “Mau , còn chuyện gì nữa?”