Trong vòng nửa phút ngắn ngủi, sắc mặt của Trịnh tổng  đổi liên tục, cuối cùng cố gắng nuốt hết sự bực bội và sợ hãi, gượng gạo nở nụ .
“À ha ha,  thật sự chúc mừng nhé.” Trịnh tổng  mà như khổ sở.
Lời ông   , chắc là Hạ Tam Thiếu   thấy chứ? Anh  sẽ  tính sổ với  chứ?
Hạ Tư Tự giọng điệu thản nhiên: “Trịnh tổng khách khí , dù  cũng là đối tác của Tập đoàn Nam Thị,   kết hôn,  nhất định sẽ mời ông đến uống một chén mừng.”
Trịnh tổng: !!!
Cái gì thế ?
Hạ Tư Tự còn  kết hôn ?!
Chẳng lẽ vài ngày nữa  chia tay…
Dù , nụ   mặt Trịnh tổng vẫn sáng rực hơn một chút, liên tục gật đầu: “Được, , !  thấy hai vị là đôi trai tài gái sắc, thật sự là trời sinh một đôi, chia tay thật tiếc,   một cặp mới đúng!”
Tang Ninh cong môi: “Cảm ơn Trịnh tổng  chúc phúc.”
“Ôi, tiểu Nam Tổng khách khí !” Trịnh tổng lúc   bắt đầu toát mồ hôi lạnh.
Cô gái  sẽ  nhân cơ hội  mà tính sổ với ông  chứ?
Tang Ninh  lên tiếng: “    Tập đoàn Nam Thị, công ty hiện đang gặp chút rắc rối, nhưng   bắt đầu xử lý, và kỹ sư  đây  cũng  mời , về lô hàng của Hạo Vĩnh,  chắc chắn  thể   đúng chất lượng và  lượng, chỉ mong Trịnh tổng  thể gia hạn thêm một tuần nữa cho thời gian thi công.”
Trịnh tổng vội vàng : “Được, ! Tiểu Nam Tổng từ  đến nay luôn là     ,  chắc chắn tin tưởng cô! Chỉ là gia hạn thời gian thi công thôi,   chuyện lớn gì!”
Tang Ninh mỉm : “Vậy thì cảm ơn Trịnh tổng.”
Trịnh tổng  gượng: “Vậy…    phiền nữa.”
Ông   sắc mặt của Hạ Tư Tự, thấy Hạ Tư Tự   vẻ gì là  tính sổ với , lập tức  , nhanh chóng lên xe rời .
Đợi đến khi cửa xe đóng , Trịnh tổng mới lau mồ hôi lạnh  trán.
Trợ lý lập tức đưa khăn tay cho ông  lau mồ hôi:
“Trịnh tổng,  ngài  coi trọng tiểu Nam Tổng như ? Chuyện chia tay  tái hợp rõ ràng  thể kết hôn thật sự .”
“Cậu hiểu cái quái gì! Kết hôn    gì quan trọng? Quan trọng là Hạ Tam Thiếu  hỗ trợ cô   ! Dù chỉ là tái hợp ba ngày, ba ngày đó cũng đủ để Hạ Tam Thiếu   c.h.ế.t ba trăm  !” Trịnh tổng chửi rủa.
Trợ lý ngượng ngùng gật đầu.
Trịnh tổng hít một  thật sâu,   họ  chia tay, ông  cũng nhất định  dám trêu chọc Tang Ninh nữa.
Chẳng ai  họ      , cái  già   chịu nổi những kích thích như .
Tang Ninh  theo chiếc xe của Trịnh tổng rời , Hạ Tư Tự vòng tay ôm lấy eo cô, cô mới    .
“Bao giờ thì tan ca?” Giọng  vui vẻ.
Tang Ninh lắc đầu: “Chắc  muộn một chút,  về  , bây giờ công ty nhiều việc quá.”
Những đống công việc rối rắm, cô  âm thầm tính toán  rối loạn công ty của Nam Chấn Minh, nhưng  ngờ  hỗn loạn đến mức , Nam Chấn Minh   gì mà  chuyện cũng  rối tung.
Anh liếc  dòng xe cộ  qua   cổng công ty, cũng hiểu cô  giải quyết bao nhiêu ,  mất bao nhiêu sức lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-con-gai-nha-giau/chuong-187.html.]
Anh nhíu mày, cuối cùng cũng   gì: “Vậy ,  chờ em.”
Anh nắm lấy tay cô: “Có việc gì thì gọi điện cho .”
Cô gật đầu: “Vậy em sẽ nhanh chóng  xong.”
Anh khẽ ,  cô quan tâm đến , tâm trạng dường như vui vẻ hơn một chút, giọng  tùy ý: “Cũng  thể chậm một chút.”
Suốt nửa tháng , Tang Ninh bận rộn suốt ngày đêm,   thời gian để uống một ngụm nước.
 cô vẫn  quyết tâm, chỉ cần là con đường gian nan, dù  vất vả một chút, cô cũng thấy đáng.
Tê Mộc hội sở.
Cửa phòng bao  mở , âm thanh nhộn nhịp từ bên trong vọng , Cố Tinh Thần đang  hăng say, ngẩng đầu lên  thấy  :
“Ôi, Hạ thiếu đến ! Chúng  đang  về  đấy!”
Hạ Tư Tự bước , kéo một chiếc ghế bên bàn tròn  xuống: “Nói  cái gì?”
“Cái …”
Cố Tinh Thần đột nhiên nhớ  điều gì,    cửa phòng bao  mới   hỏi Hạ Tư Tự:
“Sao Nam tiểu thư   cùng ? Lại  cô  đá  ?”
“……”
Hạ Tư Tự  cầm ly rượu lên, tay  khựng  một chút, ánh mắt trở nên u ám  Cố Tinh Thần: “Cậu  c.h.ế.t ?”
Cố Tinh Thần lập tức  ha hả: “ chỉ đùa thôi mà, ha ha ha! Hạ Tam,   càng ngày càng  đùa  ?”
“Biến .”
Cố Tinh Thần hừ một tiếng, nâng ly rượu đụng nhẹ  ly của : “  , Nam tiểu thư gần đây bận chuyện công ty mà, hôm nay cô   họp để xác nhận dữ liệu sản phẩm của lô hàng Hạo Vĩnh,  đến .”
Hạ Tư Tự đột nhiên ngẩng đầu   : “Cậu  ?”
“Kỷ Nghiên bảo  đấy, ban đầu cô  cũng định đến,   Nam tiểu thư  tới, cô  cũng  tới nữa.  chắc  bận thêm nửa tháng nữa, lúc đó chúng   gặp  cũng  muộn.” Cố Tinh Thần  một cách tùy tiện.
Hạ Tư Tự sắc mặt  căng thẳng: “Ồ.”
Cô  chỉ  với  một câu là hôm nay  tăng ca.
Cố Tinh Thần  sắc mặt , bỗng nhiên trêu đùa: “Không  là    đấy chứ?”
Hạ Tư Tự nhíu mày, ánh mắt u ám quét qua: “Chuyện của   liên quan đến .”
Cố Tinh Thần lập tức  ha hả: “Ha ha ha,  chỉ hỏi cho vui thôi mà, chắc chắn  , hai  tình cảm  như  mà.”
Tình cảm    thì  chắc, nhưng Cố Tinh Thần chỉ chắc chắn rằng hiện tại họ đang yêu đương. Cả ngày chia tay    , đúng là  cách  phiền .
Hạ Tư Tự một  uống cạn ly rượu, trong mắt ẩn chứa một chút bất an.
“Ê,  đùa mà,   cần  để tâm thế , Hạ Tam, kiểu   giống  chút nào.”
Cố Tinh Thần một tay chống lên bàn, tay còn  lắc lư ly rượu, thờ ơ : “Nếu  thật sự  yên tâm, chi bằng kết hôn luôn .”