Những lời Josh nói đều là sự thật, điều này chẳng khác nào tuyên án tử hình cho máy dệt của nhà máy Hưng Hoa. Làm ra thứ không ai cần thì làm làm gì?
Bỏ ra bao nhiêu thời gian và công sức, bây giờ lại phải đối mặt với cách kết thúc như vậy, Phó Gia Thụ nhìn Phó lão gia. Phó lão gia nghĩ tới nghĩ lui: "Trước tiên hãy để Kiều Hi đi hỏi xem chính xác là bao nhiêu tấn một lò, một lò đại khái cần bao nhiêu tiền, phí vận chuyển đến đây khoảng tầm bao nhiêu? Chúng ta hãy tính lại cẩn thận một chút. Xem còn có cơ hội nào không?"
"Được, sau khi về tôi sẽ lập tức đi nhà máy thép để hỏi. Tôi thấy vẫn là tôi nhân tiện mang sản phẩm qua cho mọi người gia công trước, thứ nhất là đối chiếu tỉ mỉ các lĩnh kiện này, năng lực gia công của chúng ta ở đó cũng tốt hơn, thứ hai là tiết kiệm được một số chi phí vận chuyển, như vậy chi phí gia công cộng với vận chuyển coi như là có lợi mọi người."
"Đúng là không tồi, làm phiền cậu rồi!"
"Chỉ là nói ra để thử xem sao. Hi vọng sẽ có ích."
Cũng đã tới giờ ăn tối rồi, Phó lão gia cùng Phó Gia Thụ nói: "Cho dù thế nào thì có thể tìm ra được vấn đề đã là tốt rồi. Chí ít hiện nay đã có phương án để giải quyết. Bây giờ chúng ta vẫn là nên ăn cơm trước, mọi người đã hẹn nhau ăn cơm chưa?"
"Chúng ta đã đặt trước phòng tiệc rồi ạ." Phó Gia Thụ trả lời.
Phó lão gia đứng lên trước và nói: "Đi thôi, chúng ta cùng nhau ăn cơm."
Tâm trạng của người trong nhà máy Hưng Hoa bao gồm cả hai cha con nhà họ Phó cũng không quá tốt, dù sao thì loại vấn đề này rất khó giải quyết, nếu có cơ hội thì sẽ phát triển rất tốt, nhưng giá cả cao đến nỗi không ai muốn, bao nhiêu ngày như vậy, từ nguyên mẫu đến quá trình tiếp thu, đến bản vẽ, đến sản phẩm thử, mất bao nhiêu ngày rồi.
DTV
Tâm trạng của Tống Thư Ngạn có chút bất đồng, nếu nhà họ Phó sản xuất thử chiếc máy này, cho dù chất lượng tốt hay xấu, với tư cách là bạn thân trên thương trường, có bao nhiêu thì họ cũng phải mua một ít, bây giờ nói với bọn họ quả thật không được. Như vậy cũng tránh được phiền não.
Cùng nhau đi xuống lầu, Tống Thư Ngạn mời Tần Du: "Tiểu thư Tần, em cùng Josh ngồi xe tôi đi, bên trong xe bác Phó còn có hai kỹ sư mà đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-100.html.]
"Được."
Tống Thư Ngạn mở cửa xe cho Tần Du: "Tiểu thư Tân, mời!"
Tần Du lên xe ngồi chung với Kiều Hi. Tống Thư Ngạn ngồi ở ghế phụ phía trước: "Đi đến nhà hàng tổ chức tiệc đi."
"Tiểu thư Tần, xem ra Kiều Hi quả thực là chuyên gia trong lĩnh vực này."
"Kể từ lúc tiếp xúc với Kiều Hi tôi đã xác định được rồi, anh ấy có năng lực về phương diện cơ khí, cũng rất nỗ lực."
"Tôi có niềm tin vào sản phẩm của anh ấy, ban đầu tôi đã cho rằng, chúng ta có thể sử dụng sản phẩm của họ, tôi vẫn cần phải nói với ba mình một chút, nghe thử ý kiến của ông ấy."
Tần Vũ nghe Tống Thư Ngạn nói như vậy, nghĩ nếu anh ấy liên lạc với nhà họ Tống, đến lúc đó lão nhị nhà họ Tống hỏi cô thì cô phải làm sao?
Kiều Hi thì bị kích động đến nỗi không nói nên lời: "Mọi người có thể tin tưởng chúng tôi như vậy, tôi đã rất hạnh phúc rồi."
Đây là một đoạn đường sỏi gập ghềnh. Tần Du còn nhớ lần đầu tiên cô đi xe của Phó Gia Thụ, bởi vì không tìm được dây an toàn... Chờ chút...
Trong đầu của Tần Du bỗng nhiên xuất hiện cấu trúc của dây đai an toàn, bên trong có nguyên lý lắp đặt như vậy, cô nghĩ về nguyên lý cuộn dây an toàn, bây giờ lại xuất hiện những suy nghĩ đứt đoạn, Tần Du cẩn thận suy nghĩ về mối liên hệ có thể có giữa hai thứ này.
Lúc này trong một chiếc xe khác, Phó lão gia đưa tay vỗ vai con trai mình: "Gia Thụ, nếu đã như vậy, chúng ta cũng không cần chiến đấu đến c.h.ế.t trên con đường này, mọi người cần thực tế hơn một chút, đúng không? Ngành công nghiệp cơ bản trong nước xác thực không tốt, một số vật liệu không thể có được, con cần nhập khẩu, đó cũng không phải là một giải pháp lâu dài, con nói xem đúng không?"
"Đúng ạ!" Cuối cùng Phó Gia Thụ có chút miễn cưỡng từ bỏ.