Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-06-02 23:14:04
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão Trương ở ghế sau nói: "Tiểu thiếu gia, từ lúc cậu về đến giờ mỗi ngày đều trong nhà máy, nếu không phải nhờ cậu, cỗ máy này cũng không xuất hiện."

"Đúng vậy! Con cũng đừng nghĩ nhiều về chuyện này nữa. Cha thấy con rất thông minh, có thời gian liền tìm một người con dâu cho cha đi?" Phó lão gia quan sát biểu cảm của Phó Gia Thụ với thái độ xem trò đùa

"Tiểu thiếu gia, lão gia đang nóng lòng muốn bế cháu trai rồi."

"Cũng không phải không được, nếu thiếu gia không đi nước ngoài, bây giờ có lẽ đứa trẻ đã chạy nhảy gọi ông nội rồi!"

"Không phải vậy sao, thiếu gia hai mươi hai tuổi đúng không? Nếu không đi nước ngoài, thì chàng trai trẻ mười bảy mười tám tuổi đã kết hôn rồi. Đứa trẻ chắc cũng đã được bốn năm tuổi. Lão gia chỉ có ngài là con trai duy nhất, không phải là chờ bế cháu hay sao?"

Xe đã đến trước cửa nhà hàng tổ chức tiệc, hai kỹ sư xuống xe trước.

Phó Gia Thụ nhìn Phó lão gia nói: "Cha, người đoán ra rồi?"

Phó lão gia nghiêm mặt nhìn anh: "Giành vợ đính hôn của bạn?"

"Con muốn có một cơ hội cạnh tranh công bằng."

"Con không nói tình huống này với cậu ấy có phải là làm chuyện bất chính với bạn bè không?"

"Tần Du cũng là bạn. Thư Ngạn nhờ con sắp xếp chỗ ở cho vợ anh ấy, con cũng đã sắp xếp rồi, dặn con nói chuyện với vợ anh ấy, một câu con cũng không bỏ quên. Tần Du không cho con nói ra thân phận của cô ấy con cũng đã thực hiện rồi. Cả hai đều muốn cùng đối phương ly hôn, con chẳng qua chỉ là đang tác thành mong muốn của họ, bất chính ở đâu?"

Phó lão gia nhìn bên ngoài Tần Du đã xuống xe từ lâu, khóe miệng nhếch lên, rồi lập tức nghiêm túc trở lại: "Đi xuống thôi!"

"Cha..."

DTV

Phó lão gia từ trên xe xuống, Phó Gia Thụ không còn cách nào khác ngoài việc lo lắng mà đuổi theo. Bất luận lão đầu có đồng ý hay không, dù sao thì anh cũng đã nhận định là người này rồi.

Hai cha con bước xuống xe, Phó Gia Thụ thấy Tần Du đang hào hứng bàn luận với Josh, không biết họ đang nói về việc gì mà mặt mày cô hớn hở thế kia.

Tống Thư Ngạn đứng ở một bên nói: "Có người có thể giúp cậu giải quyết vấn đề kia rồi, đợi bọn họ ăn xong cơm rồi về nhà máy."

"Chuyện gì thế?"

"Đợi lát về nhà máy rồi tôi nói anh nghe, chỉ là cách nghĩ của tôi mà thôi. Buổi chiều bàn luận kĩ một chút, xem thử có thi hành được không." Tần Du nói với Phó Gia Thụ: "Tôi đã nói với Josh rồi, anh ấy cho rằng có thể thử được."

"Thật ư?" Đây quả là một tin tốt, Phó Gia Thụ nở nụ cười tươi rói.

Tần Du thấy anh vui mừng, nói: "Chỉ là cách nghĩ thôi, có thể thực thi hay không còn cần phải phân tích cụ thể nữa! Anh đừng vui mừng quá sớm!"

"Đừng đứng đó nói nữa, ăn cơm đi." Phó Gia Thụ dẫn bọn họ cùng đi vào.

Ở thời đại này, có thể nhìn thấy một hàng xe hơi vào giờ trưa, đủ để thấy địa vị của Hối Yến Lầu trong lòng những người phàm ăn ở Thượng Hải.

Phó Gia Thụ đi theo cha mình, Tống Thư Ngạn đi bên cạnh Tần Du: "Vừa hay là trước sau Thanh Minh, Hối Yến Lầu ngày xuân ăn hải sản, cá cháy, cá thác lác, cá nóc đều là món ăn sở trường của bọn họ."

"Tiên sinh Tống, cầu thang chật hẹp, mời anh đi trước." Tần Du duỗi tay mời Tống Thư Ngạn lên lầu trước.

Tống Thư Ngạn bị cô nói vậy, phát giác cô không muốn nói chuyện phiếm với mình thì xấu hổ đi lên lầu.

Dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, nhóm người bước vào một căn phòng riêng biệt, hệt như căn phòng bao ở kiếp trước của Tần Du.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-101.html.]

Mấy hôm nay Tần Du đã phát hiện ở thời đại này có rất nhiều thủ đoạn thương trường, cách thức kinh doanh đều đã bị mấy thương gia này sử dụng hết từ lâu rồi.

Căn phòng này cũng không nhỏ, nhưng bàn tròn lại không lớn lắm, phía trên cũng không có bàn xoay.

Phó lão gia mời Josh và Tống Thư Ngạn ở hai bên trái phải của ông, Tống Thư Ngạn không chịu: "Bác trai, cháu ngồi đối diện được rồi ạ, chúng ta cũng được xem là người một nhà."

"Thư Ngạn, hôm nay cháu dẫn tiểu thư Tần và tiên sinh Cohen qua đây đã giúp chúng ta một việc lớn rồi, sao có thể để cháu ngồi phía dưới được. Nào, lại ngồi cạnh bác."

Họ của Josh là Cohen.

Tống Thư Ngạn bị Phó lão gia sắp xếp chỗ ngồi, chỉ đành trơ mắt nhìn Phó Gia Thụ và Tần Du ngồi ở bên kia.

Phó Gia Thụ hỏi Tần Du: "Tiểu thư Tần vẫn là Coca?"

"Ở đây có ư?"

"Có thể bảo bọn họ đi mua?"

"Đừng phiền phức thế, uống nước lọc vậy? Pha một ấm trà là được rồi."

Phó Gia Thụ gọi một ấm trà, vừa được bưng lên, anh bèn nhận lấy rót cho Tần Du một tách.

Những người khác đều uống rượu vàng, Tần Du thấy Phó Gia Thụ cũng muốn rót rượu vàng, nhưng là một người làm trong ngành xe hơi, cô không thể chấp nhận được việc người lái xe uống rượu. Cô muốn nói với Phó Gia Thụ lái xe thì không uống rượu, mà đã uống rượu thì không lái xe. Nhưng quy định này được lập sau thế kỷ mới của kiếp trước. Lúc này căn bản không ai ý được chuyện này.

Tần Du viện cớ: "Tiên sinh Phó, chẳng phải chiều anh còn phải về xưởng sao. Để duy trì đầu óc tỉnh táo, tôi khuyên anh đừng nên uống rượu thì hơn."

Phó Gia Thụ ngoan ngoãn nghe lời: "Được, tôi cũng uống trà."

Rồi anh rót cho mình một tách trà.

Tống Thư Ngạn thấy được cảnh này thì mày nhăn lại, tay nắm chặt ly rượu. Tuy nói là bàn luận, nhưng cũng là Josh bàn luận với hai sư phụ kia, Tần Du chỉ căn dặn Phó Gia Thụ mà thôi. Mà cùng lúc đó, hai vị sư phụ của xưởng Hưng Hoa đang nháy mắt với nhau.

Phó lão gia nâng ly: "Bác cảm ơn Thư Ngạn đã giúp bọn bác mời được tiểu thư Tần và tiên sinh Cohen!"

Thấy ông nói vậy, Tống Thư Ngạn nâng ly uống hết ly rượu đầu tiên. Phó lão gia lại cảm ơn sự giúp đỡ, nỗ lực trong những tháng ngày qua của Tần Du, Josh và hai vị sư phụ.

Uống hết hai ly rượu, Tống Thư Ngạn nói: "Bác trai không phải cũng nên cảm ơn sự vất vả của Gia Thụ sao? Có thể nói bữa giờ cậu ấy đã dốc hết sức mình vào thiết bị đó."

"Đây là chuyện của nó, nó còn chưa cảm ơn bác hết lòng ủng hộ nữa cơ!"

Phó Gia Thu nâng tách trà, đứng dậy: "Cha, con cảm ơn cha luôn tín nhiệm và ủng hộ con. Con lấy trà thay rượu."

Nhác thấy hai cha con cụng ly, trong nháy mắt Tống Thư Ngạn cảm thấy hối hận vì những lời nói ban nãy của mình. Quan hệ cha con nhà họ Phó và cha con nhà anh ấy hoàn toàn không giống nhau. Phó Gia Thụ cứ mở miệng là "cha tôi", mà bản thân anh ấy lại gọi "phụ thân" vừa tôn kính vừa xa lạ.

Tống Thư Ngạn lại nhìn Josh đang nói chuyện với Tần Du, nếu anh ấy có thể ở bên Tần Du, sau này anh ấy nhất định sẽ làm một người chống, người cha tốt giống bác Phó, sống với vợ mình đến già, hòa hợp với con cái.

Tần Du cảm nhận được có người đang nhìn mình, bèn ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra là Tống Thư Ngạn. Anh ấy nở nụ cười với cô, anh ấy thật sự là một người rất ích kỷ. Bởi vì ghét bỏ cuộc hôn nhân được định sẵn này, mà bỏ chạy ngay đêm tân hôn. Mà hiện giờ anh ấy vì thích cô, cũng chẳng quan tâm đến lời từ chối của cô, tự mình ra vẻ nịnh nọt cô.

Giọng nói của Phó Gia Thụ ở bên cạnh: "Tiểu thư Tần, tôi đã không đợi được nữa rồi, rốt cuộc là cách gì thế? Có thể nói đơn giản cho tôi biết không?"

Tần Du có thể hiểu được tâm trạng của Phó Gia Thụ khi nhìn được thấy hy vọng sau khi thấy tâm huyết của mình bị cuốn trôi. Cô nghiêng đầu giải thích cách nghĩ của bản thân cho anh nghe.

Đừng nói đến việc chức năng dây an toàn ở thời đại là gì, mà ngay cả dây an toàn còn chưa được phổ cập. Tần Du chỉ đành nói nguyên lý với anh, không có bản đồ kết cấu, tất nhiên Phó Gia Thụ nghe rất mơ hồ, làm sao mà hiểu rõ từng câu từng chữ được.

Loading...