Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-06-02 23:14:09
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tôi chỉ vẽ ra suy nghĩ mà thôi, không phải bản thiết kế, không cần chuyên nghiệp như vậy đâu."

"Tôi biết, chỉ là dùng bảng vẽ sẽ tiện hơn thôi."

"Được!"

Hai người vừa nói vừa đi lên lầu, mà Tống Thư Ngạn thì bị bỏ lại ở phía dưới.

Nhóm người bước vào phòng hội nghị, Phó Gia Thụ bảo người ta pha một ấm trà mới đến, kỹ sư Trương cũng cầm bảng vẽ tới.

Tần Du nhận lấy bút chì và gôm, bắt đầu vẽ hình lập thể.

Kết cấu này được biến đổi từ dây an toàn của xe hơi, đương nhiên sẽ không phức tạp như dây an toàn ở kiếp trước, dù sao để thực hiện yêu cầu bảo vệ an toàn cho người lái xe khi gặp va đập ở thời đại này có rất nhiều chức năng.

Hiện tại thứ họ cần không nhiều như vậy, chỉ cần có thể khóa c.h.ặ.t đ.ầ.u dây, cái này phải nói đến lò xo...

Josh và Phó Gia Thụ đứng ở hai bên Tần Du, cô dùng tiếng Đức giải thích với Josh, rồi lại giải thích một lần nữa với Phó Gia Thụ. Nói từ suy nghĩ đến những thiết bị nhỏ này sẽ có tác dụng tránh được rối dây giữa hai bên.

Phó lão gia gọi điện xong, đi từ cửa sau vào ngồi ở bên mép, những thứ họ nói ông ấy không hiểu được, nên cũng chẳng phải đó nghe làm gì.

Nhìn thấy Tần Du nói tiếng Đức với người Tây, Phó lão gia cảm thấy khó hiểu, cô nhóc này đã mất ba từ lâu, mẹ cũng xem như một người phụ nữ tháo vát. Tại sao cô có thể xuất sắc như vậy? Ông ấy rất dốc sức bồi dưỡng con trai mình đó? Còn đưa ra nước ngoài học bao nhiêu năm lận.

Nghe thấy con trai cũng đang cảm thán: "Tần Du, tại sao cô có thể nghĩ ra được những cách đáng ngạc nhiên như vậy? Cô như vậy làm tôi cho rằng ngành máy móc mình học bao nhiêu năm nay là công cốc rồi đấy."

Nhìn xem, khác biệt giữa người với người sao lại lớn đến vậy?

Tần Du lại không thể nói cho Phó Gia Thụ biết cô hack được. Đây là trải qua một trăm năm, cô lại ở vào thời kỳ ngành xe hơi máy móc phát triển vượt bậc, vả lại cả một con đường làm việc từ thiết kế đến quản lý, không ngừng cải tiến đã khắc sâu vào xương tủy của cô.

"Có khi nào kiếp trước tôi chính là một kỹ sư tuyệt vời không?" Tần Du dùng giọng điệu trêu đùa để nói sự thật.

Josh không biết bọn họ đang bàn luận về chuyện gì, anh ấy nhìn sang Tần Du, cô phiên dịch lại cho anh nghe.

"Chắc là thiên phú nhỉ? Mấy người nghĩ đến Einstein đi, quả thực giống như một thần thoại vậy." Josh nói, là một người Do Thái của hậu duệ Đức, Einstein chính là vị thần trong lòng bọn họ.

Tần Du phiên dịch quan điểm của Josh, mà quan điểm này rất có sức thuyết phục. Huống hồ thời đại của Einstein chỉ mới trôi qua chưa tới năm sáu mươi năm.

Đây là thời đại xuất hiện rất nhiều thiên tài, chẳng hạn như Einstein, bà Curie, Russel, Von Neumann, Chanel... Họ đều là những nhân vật đỉnh cao trong các lĩnh vực. Cho nên năng lực của Tần Du khiến người khác ngạc nhiên, nhưng cũng không hẳn là đặc biệt kỳ lạ.

Kỹ sư Trương thấy vấn đề này chắc có thể giải quyết được, còn có một vấn đề nhỏ gây ảnh hưởng đến máy may của bọn họ, ông ấy hỏi: "Tiểu thư Tần, có cách nào giải quyết chuyện đứt dây không? Máy may của Nhật Bản, có bản quyền về vấn đề đứt dây ngừng máy. Chúng tôi đã sao chép, nhưng có thay đổi một số chỗ, tránh việc bị đánh bản quyền. Vì vậy hiệu quả kém hơn so với máy móc của Nhật."

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-103.html.]

Đối với người trong ngành xe hơi mà nói, xe hơi Toyota là một xí nghiệp tiêu chuẩn. Mô hình quản lý của Toyota là xưởng sản xuất xe hơi trên toàn thế giới, đó là mô hình mà các ngành nghề chế tạo trên thế giới đều đang học tập. Tần Du đã tìm hiểu chuyên sâu về xí nghiệp này, bao gồm lịch sử của nó, khởi nghiệp từ máy máy, và máy máy kiểu G của thời đại mới.

Josh hiểu rõ về kỹ thuật mới này, anh ấy lấy một tờ giấy mới, vừa vẽ vừa giải thích đặc điểm trên máy may của Nhật Bản với Tần Du.

Phó Gia Thụ cũng giải thích cách kiểm tra đứt dây như thế nào ở máy may: "Khi sợi dây đứt, sẽ đột nhiên mất đi lực căng dây. Lúc này, nếu như bị kẹt cứng ngắc, máy móc sẽ tạm dừng..."

Josh nhìn Phó Gia Thụ vừa nói vừa giải thích, cái đầu lắc lia lịa: "Không đúng, anh nhìn đi, máy may kiểu G là như thế này, nếu anh xử lý như vậy, có khả năng dây đứt sẽ bị bỏ sót."

"Tôi biết, nhưng đó là kỹ thuật độc quyền của họ."

"Tôi đã từng nghĩ đến điều này, tôi là một nhà thiết kế, còn từng xin bản quyền ở nước Đức, tôi nói với anh..." Josh nhanh chóng vẽ ra kết cấu rồi giải thích, tại sao thiết kế của anh ấy lại không xung đột với máy may của Nhật Bản, vẫn có thể thực hiện chức năng y hệt: "Đương nhiên, dù thế nào đi chăng nữa đều là máy may kiểu G gợi ý cho tôi, bọn họ mới là kiệt tác của thời đại mới."

Phó Gia Thụ nghe xong, hỏi ngay Josh: "Tiên sinh Josh, chúng tôi có thể được anh trao quyền bản quyền không?"

"Tôi nói cái này chính là muốn trao quyền cho anh sử dụng. Dù sao tôi cũng không làm sản phẩm này, các anh có thể sử dụng nó."

Trong chốc lát, Phó Gia Thụ giải quyết được hai vấn đề, anh vô cùng hưng phấn: "Chúng ta bàn về phí chuyển nhượng bản quyền đi?"

Josh cau mày giây lát, quay đầu nói với Tần Du: "Yolanda, phí bản quyền này tôi tặng cho cô. Cô đã đưa ra ý kiến ở máy in hoa, từ chối tôi trả tiền, nên tôi dùng bản quyền này đổi nhé?"

"Josh, anh tùy ý quá rồi, anh có biết giá trị của quà tặng này không?"

"Tôi biết giá trị của ý kiến mà cô đưa ra, tôi không có nhiều vốn như vậy để làm máy may. Nếu có thể dùng ở chỗ họ, đồng thời giúp cô thu được lợi ích, vậy đây chính là giá trị của nó." Josh vô cùng tùy ý nói.

Phó Gia Thụ chờ Tần Du phiên dịch cho anh, nhưng dường như Tần Du đang tranh chấp với Josh, Phó Gia Thụ hỏi: "Tiểu thư Tần, ý của Josh là sao?"

"Anh ấy muốn tặng lợi ích của bản quyền này cho tôi. Để cảm ơn tôi đã đưa ra ý kiến cải tiến máy in hoa của anh ấy."

Nhà máy Hưng Hoa vẫn luôn mắc kẹt ở vấn đề này, không thể đột phá được, hiện giờ đã có cách giải quyết, Phó Gia Thụ có thể không vui mừng được sao? Nghe thấy Josh muốn đưa lợi ích cho Tần Du, vậy chuyện này sẽ do Tần Du toàn quyền làm chủ rồi, anh cổ động cô: "Cứ làm như vậy đi! Cả thiết bị ban nãy chúng ta bàn bạc nữa, hai cái cộng lại, cô thấy bao nhiêu tiền thì được?"

Tống Thư Ngạn vẫn luôn đứng ở phía sau bèn đi đến sau người Tần Du, dùng tư thế bảo vệ Tần Du, giọng điệu đùa cợt: "Gia Thụ, cậu để tiểu thư Tần tự đưa giá, chẳng phải là bắt nạt cô ấy không hiểu về ngành nghề này sao? Bản thân cậu là một người trong ngành, nên biết rằng bản quyền nước ngoài này rất đắt đỏ. Chi bằng cậu đưa giá đi?"

Vừa nãy Phó lão gia đã phát hiện con trai mình còn quá non nớt, bản quyền mà bàn bạc như vậy sao? Hiện giờ bị Tống Thư Ngạn bắt được cơ hội rồi đó? Ông muốn xem con trai hóa giải như thế nào. Phó lão gia uống ngụm trà, nhìn vẻ mặt quẫn bách của con trai.

Lời nói này hệt như một chậu nước lạnh dội thẳng lên đầu Phó Gia Thụ, anh chỉ nghĩ làm sao giải quyết vấn đề mà quên mất bản quyền nước ngoài đắt đỏ. Bây giờ bị Tống Thư Ngạn nhắc nhở, anh cũng cảm thấy không được thỏa đáng, vội nói: "Anh Thư Ngạn nói rất đúng, là tôi suy nghĩ đơn giản quá rồi."

Tuy rằng Phó Gia Thụ không hề cố ý chiếm lợi với Tần Du, nhưng được Tống Thư Ngạn nhắc nhở, anh cũng lo lắng Tần Du có hiểu nhầm mình bắt nạt cô không hiểu hay không?

Phó Gia Thụ nhìn sang Phó lão gia: "Cha, cha nghĩ bao nhiêu thì phù hợp ạ?"

"Nhà máy này cha giao toàn quyền cho con rồi, bao nhiêu thì để con làm chủ." Phó lão gia tỏ ý ông ấy sẽ không có ý kiến.

Loading...