Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-06-02 23:14:28
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan trọng là Phó Gia Thụ đẹp trai, học thức cũng không tồi, vợ chồng nhà họ Phó tình cảm sâu đậm, trong nhà chỉ có một cô em gái, nhân khẩu đơn giản.

Trước đây Phương thái thái đánh bài cùng Phó thái thái cũng đã nhắc qua, nhưng đã bị Phó thái thái từ chối. Lúc này lại hỏi ở tình cảnh này, sao còn chưa c.h.ế.t tâm vậy chứ? Đừng nói là vợ chồng họ hy vọng con cái có thể nhìn trúng người mình thích, tìm một người bạn đồng hành tâm đầu ý hợp. Chỉ nói mỗi quan hệ lợi ích, không nhắc đến mớ lộn xộn trong giới tài chính, mà chỉ nói đến nhà họ Hồ, người ta bán nhà giúp anh ta, cuối cùng con gái duy nhất lại c.h.ế.t trong tay anh ta, có thể kết thân với một người ác độc vô tình như vậy sao?

Phó lão gia mỉm cười lắc đầu: "Tôi khâm phục con người của tiên sinh Hồ, nhị công tử tiền đồ vô lượng, tứ tiểu thư lại là một cô gái tài sắc vẹn toàn, vốn là chuyện tốt mà chúng tôi cầu còn không được. Nhưng Gia Thủ đã du học mấy năm, tính cách lại cố chấp, chúng tôi cũng đồng ý để thằng bé được tự do hôn nhân. Bản thân vừa ý, sau này đừng đến oán trách chúng tôi."

Lời này ông chủ Niên không thể phản bác được, dù sao chuyện ly hôn của nhị công tử này ai ai cũng biết, ông hơi dừng lại: "Bỏ qua thế nào được? Giờ đây đám trẻ này đều thịnh hành việc tự do yêu đương, tôi tổ chức vũ hội để hai đứa trẻ gặp mặt? Nói không chừng hai người duyên trời định lại nhìn trúng nhau thì sao?"

Phó lão gia còn đang suy nghĩ nên khước từ thế nào, ông chủ Niên đã vô cùng nóng lòng: "Nếu không phải công tử và nhị công tử học chung một trưởng đại học ở Mỹ, nhị công tử hiểu về Gia Thụ, chưa chắc tiên sinh Hồ đã nỡ để con gái cưng của mình lấy chồng đâu! Tài năng của Tứ tiểu thư vang dội, thường xuyên phát biểu trên các bài báo, một người con gái như vậy, đừng để lỡ mất đó!"

Ông chủ Niên này thật là kiên trì, Phó lão gia cũng không tiện phản bác ông ta trước mặt mọi người, nếu không khi truyền đến tai nhà họ Hồ, há chẳng phải trở thành nhà họ xem thường nhà họ Hồ ư. Hiện nay nhị công tử này dựa vào nhà vợ mà lên như diều gặp gió.

Phó lão gia không muốn gây chuyện nhiều, dù sao cũng chỉ gặp mặt mà thôi, đến lúc đó nói với họ rằng giữa đám trẻ không có duyên phận, nên đành thôi.

"Vậy làm phiền anh Niên rồi."

Nghe vậy, tâm trạng Tống Thư Ngạn bỗng chốc trở nên tốt hơn, cuộc hôn nhân này đều có lợi cho hai nhà. Công tử nhà họ Hồ là trợ giúp vô cùng tốt cho nhà họ Phó, mà kinh tế của nhà họ Phó có thể ủng hộ cho công tử nhà họ Hồ. Làm sao nhà họ Phó có thể từ chối cuộc hôn nhân này được. Trên thực tế, Phó lão gia nói vậy để dễ nhận lời, suy cho cùng Phó Gia Thụ và bản thân chẳng phải đều có chung một kết cục sao, làm gì có tự do chứ?

Nhưng bản thân có thể không cần quan tâm đến người phụ nữ trong nhà kia, còn Phó Gia Thụ có thể không quan tâm đến Tứ tiểu thư nhà họ Hồ sao

Sáng chủ nhật, Phó Gia Thụ đến đón Tần Du đùng như giờ đã hẹn, Tần Du giao lại chìa khóa cho tiếp tân, hỏi: "Cho tôi hỏi hồ bơi có mở cho khách không thuê phòng không? Tôi muốn đến đây bơi thì phải làm sao?"

Khoảng thời gian này, mỗi sáng Tần Du đều bơi nửa tiếng đồng hồ, nhớ đến loại hồ bơi hằng nhiệt trong thời đại này, ở bến thượng Hải rất ít chỗ có.

"Đương nhiên cô có thể đến mỗi ngày, nhà tôi là cổ đông lớn của khách sạn này. Cô có đến hay không thì hồ bơi vẫn mở, cũng chẳng hưởng đến ai. Cô thích đến khi nào thì đến." Cần gì nhân viên lễ tân trả lời, Phó Gia Thụ đã trả lời cô rồi.

Nhân viên khách sạn giúp cô xách hành lí ra cửa.

Phó Gia Thụ đưa Tần Du vào trong nhà, Phó Gia Ninh giục anh đi mua khuy cài áo, đã kéo anh chạy đi mất.

Hôm qua trời mưa, hôm nay bầu trời trong xanh, cây Hoàng Mộc đã bắt đầu rụng lạ, hoa Lạc Thạch trên mái che vẫn nở rộ như cũ, những đóa hoa trắng nở um tùm.

Tần Du đi vào trong nhà, muốn mang ga giường và mền gối đi giặt.

Cô đi đến máng xối, mới phát hiện mình chưa mua thùng gỗ, sao lấy nước được đây?

Tần Du đi sang bên cạnh, từ cửa trước vòng qua đi vào nhà họ Phó, cô không đi đường lớn cho xe hơi, mà đi bộ ngang qua vườn hoa. Tấm bạt che mưa hôm qua ở hai bên con đường nhỏ đã được thu lại, một mảnh lớn nở rộ những đóa hoa màu trắng trên cây bụi và màu đỏ của Đỗ Quyên giao thoa với nhau, từng cánh hoa màu vàng màu đỏ dựng thẳng, những đóa hoa cẩm tú cầu to bự, và một mảnh lớn những đóa hoa hồng đủ sắc màu, con đường nhỏ dù có dài hơn nữa cũng chẳng ai chê bai.

Tần Du đi qua con đường nhỏ đến trước cửa nhà họ Phó, người giúp việc thấy cô thì gọi: "Tiểu thư Tần."

Tần Du đi vào, Phó lão gia vẻ mặt nghiêm túc đang đọc báo ở phòng khách, Tần Du chào hỏi: "Bác Phó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-111.html.]

"Ừ!" Phó lão gia chuyền đầu gọi: "Dì Liên, Tần Du đến rồi."

Cô thấy Phó thái thái quấn tạp dề, đi từ trong ra, trên tay còn đang cầm một cái muôi: "Tần Du, có chuyện gì à?"

"Cháu chưa mua thùng gỗ, không múc nước được ạ."

Phó thái thái hỏi người giúp việc: "Văn Tú đâu?"

"Thưa thái thái, dì Văn đi sở giới thiệu rồi."

Phó thái thái quay đầu: "Má Trương."

Một người phụ nữ mập mạp chạc tuổi Văn Tú đi tới: "Thái thái."

"Má Trương, chỗ tiểu thư Tần thiếu thùng gỗ, bà đưa cô ấy một cái đi, với lại bà qua đó xem thử cô ấy còn thiếu gì nữa không? Ví dụ như gậy trúc phơi đồ hay gì đấy, thiếu gì thì về nhà lấy." Phó thái thái căn dặn người giúp việc, rồi nói với Tần Du: "Tần Du, những thứ này mua linh tinh rất phiền phức, lãng phí thời gian. Cháu có thể nhờ má Trương giúp cháu lo liệu. Đến lúc đó cháu đưa bà ấy tiền là được rồi."

Quả thực! Đây không phải trăm năm sau, bấm bấm trên mạng là mua được, Tần Du cười: "Cháu cảm ơn bác gái ạ."

Má Trương xách thùng đến, đi với Tần Du ra ngoài, Phó thái thái gọi cô lại: "Tần Du à!"

"Dạ bác gái."

"Chỗ cháu cũng không thể nấu ăn ngay được phải không? Đợi lát nữa cháu qua đây ăn trưa nhé."

"Lát nữa mười hai giờ cháu có việc phải ra ngoài ạ. E là sớm quá!"

"Không sao, chỉ mấy người trong nhà thôi, mười một giờ chúng ta ăn trưa. Bác nói với cháu rồi đó nha, đến giờ bác không có cho người đi gọi đâu."

Người ta thật lòng, nên Tần Du đồng ý: "Vâng ạ."

Tần Du dẫn má Trương trở về, Phó thái thái gọi bà là má Trương, Tần Du cũng dựa theo tuổi tác mà gọi bà: "Má Trương, dì giúp cháu xem ngoại trừ những thứ này thì cháu còn thiếu đồ dùng thường ngày gì nữa không ạ, làm phiền dì giúp mua giùm cháu."

"Tiểu thư yên tâm, tôi thấy sẽ mua giúp cô."

Tần Du hứng nước, ngâm ga giường vào máng xối, ga giường không bẩn nhưng vẫn phải giặt qua nước, rồi hong khô.

Má Trương đến nhà họ Phó bảo người mang cây phơi đồ đến, giúp Tần Du treo chăn nệm lên phơi.

"Tiểu thư, tôi nhìn qua một vòng rồi, cây chổi tre quét sân, chổi và hốt rác dùng trong nhà, cây lau nhà, còn có..."

Tần Du vào nhà lấy hai đồng đại dương: "Má Trương, làm phiền dì giúp cháu mua thêm những thứ này ạ."

DTV

"Tiểu thư yên tâm, lát nữa tôi sẽ cho người đi mua."

Loading...