Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:49:45
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc chờ đợi trước khi trận đua ngựa bắt đầu, người xem ở khán đài chính có thể nhàn nhã thưởng thức trà chiều, bên ngoài khán đài thì không có đãi ngộ như vậy.

Trà chiều kiểu Anh không thể thiếu bánh nướng, Tần Du cầm lấy một miếng bánh Scone, ăn thử, Tần Du vẫn thích vị ngọt của điểm tâm trong nước lúc trăm năm sau hơn, miếng bánh ngọt này giống với đồ ngọt Âu Mỹ, như thể sợ người ta cảm thấy không đủ ngọt, cô giống như một con chuột nhỏ, chia khối bánh quy thành mấy phần con con để nhấm nháp.

Nghe bọn họ nói chuyện phiếm, Tần Du đã biết, vị này cũng là du học sinh ở Mỹ, hơn nữa còn là tiền bối của Phó Gia Thụ và Tống Thư Ngạn.

Ngân hàng, du học, kinh doanh, ba từ mấu chốt, đã để cho Tần Du đoán được đại khái, người này là người mà Phó Gia Thụ nhắc tới, nhị công tử của nhà họ Hồng, người đã dựa vào nhà vợ đầu tiên đi ra nước ngoài du học, dựa vào nhà vợ thứ hai nhanh chóng ngồi lên vị trí giám đốc ngân hàng? Hóa ra là người đàn ông chỉ dựa vào nhà vợ à?"

"Hồ nhị ca, nghe nói trong nhà muốn giới thiệu em Tư cho Gia Thụ?" Tống Thư Ngạn hỏi ra câu này, đã chứng thực phỏng đoán của Tần Du.

Hồ tiên sinh uống một ngụm trà, cười nhìn Tống Thư Ngạn: "Đúng vậy! Ngày hôm đó tôi đã gặp mặt Niên tiên sinh, người phù hợp ở bến Thượng Hải này, tôi chỉ quen biết có cậu và Gia Thụ, đáng tiếc cậu đã kết hôn, bàn về cách làm người xử thế, cậu linh hoạt hơn Gia Thụ nhiều, Gia Thụ thì hơi ngay thẳng quá."

"Cảm ơn ý tốt của Hồ nhị ca, tôi thẹn không dám nhận. Gia Thụ và em Tư quả thực là trời sinh một đôi." Lúc nói lời này, Tống Thư Ngạn còn nghiêng đầu nhìn Tần Du.

Tần Du không có phản ứng gì, Phó Gia Thụ đã đề cập với cô rồi, nhà họ Phó tránh nhà họ Hồ còn không kịp, nói Phó Gia Thụ ngay thẳng quá? Phải nói là nhà họ Phó không muốn dính dáng gì tới người không có điểm mấu chốt về đạo đức mà thôi!

Trên mặt Tần Du không có biểu tình gì cả, cái miệng nhỏ ăn từng ngụm bánh quy be bé, cô không muốn bị ngọt làm cho nghẹn chết, còn Tống Thư Ngạn lại cảm thấy vẻ ưu nhã bình tĩnh của cô quá mê người.

Tống Thư Ngạn vừa nghiêng đầu, là Hồ tiên sinh lộ ra vẻ mặt "Tôi hiểu" ngay, Hồ tiên sinh bày ra vẻ mặt như thế, còn ánh mắt của Hồ thái thái lại hiện rõ vẻ chướng mắt.

Tần Du không biết vị Hồ thái thái này lấy gì để chướng mắt người khác, cô cũng không có ý xã giao với đôi vợ chồng này, mặc cho Hồ tiên sinh có tiền đồ vô lượng, ấy vậy thì có liên quan gì tới cô?

Thấy phu nhân Smith và vợ chồng Bob cùng nhau đi về phía này, hai vị phu nhân đều mặc váy dài, đầu đội mũ rộng vành, Tần Du đứng lên: "Các vị, xin lỗi không tiếp được! Bà chủ của tôi tới rồi."

Tần Du qua đó chào hỏi với phu nhân Smith, Bob giới thiệu vợ của cậu ta cho Tần Du biết.

"Vừa rồi Steven nói cho tôi một tin tức tốt và một tin tức xấu, Bob, anh muốn nghe tin nào?" Tần Du hỏi Bob.

"Tôi chọn tin tức xấu."

"Tin tức xấu đó là Steven không hài lòng với cái giá mà Josh đưa ra, yêu cầu phải đàm phán thêm, tin tức tốt đó là bọn họ đã đồng ý dùng sản phẩm của Josh."

Phu nhân Smith nghe thấy lời này, bà ấy nói: "Tôi cho rằng đây là một tin tức tốt 100%, món làm ăn mà không bàn chuyện giá cả, đó không phải là món làm ăn tốt, chỉ chứng minh rằng khách hàng của chúng ta không có kinh nghiệm, mà khách hàng không có kinh nghiệm thì rất phiền phức. Cho nên, thương lượng giá cả mới là logic bình thường."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-116.html.]

"Tôi không tán đồng lắm với cách nói này." Tần Du nói.

Bên này Tần Du đang nói chuyện phiếm, bên kia Tống Thư Ngạn và Hồ tiên sinh đã trò chuyện tới một vài tình hình chính trị đương thời mà họ có chú ý, anh ấy thường đưa mắt nhìn về phía Tần Du, Hồ tiên sinh cười cười: "Lần này Thư Ngạn lún sâu rồi?"

Tống Thư Ngạn cười bất đắc dĩ: "Không nói chuyện này nữa."

"Thư Ngạn, có một câu không biết nên hỏi không."

"Hồ nhị ca nói đùa, giữa chúng ta thì có cái gì không nên hỏi?"

"Nghe nói Gia Thụ rất thân quen với vị Tần tiểu thư này?"

Tống Thư Ngạn cầm ấm trà lên rót trà cho Hồ tiên sinh, lại rót cho Hồ thái thái: "Tôi giới thiệu một người nước Đức cho Gia Thụ, Tần Du biết tiếng Đức, giúp đỡ phiên dịch vài câu. Vậy nên Gia Thụ mới quen cô ấy."

"Ồ?" Hồ thái thái dùng giọng điệu nghi ngờ hỏi lại, cô ta nhìn về phía Tần Du đang nói chuyện với người nước ngoài: "Sao tôi lại nghe nói, cô ấy không có mệnh làm phu nhân chính thức, nhưng lại có lòng muốn làm phu nhân chính thức."

Hồ tiên sinh thấy Tần Du đang đi về đây, nhắc nhở Hồ thái thái: "Bảo Phượng, không thể chỉ tin tin tức vỉa hè."

Hồ thái thái vẫn chưa nhìn thấy Tần Du đang từ đằng sau đi tới, hừ hừ hai tiếng, nhìn về phía Tống Thư Ngạn: "Chuyện cô ấy dây dưa với cậu và Phó Gia Thụ đã bị truyền đi khắp nơi rồi. Không lẽ cậu vẫn chưa biết?"

Tần Du từ sau lưng Hồ thái thái đi ra, làm cho sắc mặt của Hồ thái thái đột ngột thay đổi, quay đầu nhìn về phía Hồ tiên sinh, Hồ tiên sinh khẽ lắc đầu, như thể muốn trấn an cô ta, ý bảo không có việc gì.

DTV

Tần Du và phu nhân Smith hàn huyên hai câu, nói về chuyện máy in, muốn qua đây xem xem, Tống Thư Ngạn đã trò chuyện xong chưa, không ngờ rằng lại nghe thấy một câu này.

Trên mặt cô nở nụ cười, kéo ghế ra ngồi xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hồ thái thái, Hồ thái thái bị cô nhìn cho phải nghiêng mặt, Tần Du quay đầu hỏi Tống Thư Ngạn: "Vừa rồi tôi nghe thấy Hồ thái thái nói, có người dây dưa với anh và Phó tiên sinh, đây là tin gì thế? Không bằng nói lại để tôi nghe một chút?"

Dáng vẻ này của Tần Du là dáng vẻ biết rõ mà vẫn cố hỏi, Tống Thư Ngạn bị cái nhìn của cô làm cho có chút luống cuống: "Có thể là vì gần đây, cả tôi và Gia Thụ đều thân thiết hơn với em, bị một vài người quen nhìn thấy, nên đi đồn đãi vớ vẩn. Đương nhiên, sao em có thể cùng lúc dây dưa với tôi và Gia Thụ chứ? Vừa rồi tôi có nói, chỉ là vì tôi giới thiệu Kiều Hi cho Gia Thụ, em phiên dịch cho Kiều Hi, đồng nghĩa với việc giúp đỡ cho Gia Thụ, cho nên Gia Thụ cảm kích, thường xuyên đưa đón em."

Vừa rồi Phó Gia Thụ còn nói với cô là muốn nhờ cô giúp đỡ, cách phủi sạch này, việc vội đó sao còn giúp được? Khóe miệng Tần Du khẽ nhếch lên, ý cười không đạt tới đáy mắt, cô nhìn Hồ thái thái: "Hồ thái thái, lời đồn đãi này hoàn toàn là bịa đặt. Tôi không có hứng thú với đàn ông đã có vợ, cũng không có khả năng chen chân vào hôn nhân của người khác. Hai chữ "dây dưa" này từ đâu mà có?"

Lời giải thích của Tần Du hoàn toàn tương phản với cách giải thích của Tống Thư Ngạn, Tống Thư Ngạn nghe thấy lời này thì trong lòng giật mình, qua lại giữa hai người, yêu cầu loại bỏ một người thì chữ "dây dưa" mới không được thành lập, anh ấy loại bỏ Phó Gia Thụ, bây giờ Tần Du lại nói không có hứng thú với đàn ông đã có vợ, rõ ràng là loại bỏ anh ấy.

Cùng một lời nói, nhưng lọt vào tai của Hồ thái thái lại nghe ra một ý tứ khác, lúc cô ta yêu đương với chồng cô ta, chồng cô ta còn chưa ly hôn. Câu nói của Tần Du đã kích thích cô ta, cô ta cho rằng Tần Du muốn làm thiếu phu nhân của nhà họ Phó: "Muốn làm phu nhân chính quy, cũng không dễ dàng."

"Tôi không muốn trở thành phu nhân chính quy của ai cả, cũng không lấy chuyện làm phu nhân làm vinh quang, tôi chỉ là chính tôi, cho nên tôi nghiêm túc làm việc, tôi là Tần Du, là Yolanda Qin, là một người phụ nữ chuyên nghiệp. Những gì tôi được học nói cho tôi biết, người khác nhau có mục tiêu khác nhau, cái này gọi là tự do, không chặn họng của người khác, không vi phạm đạo đức và thuần phong mỹ tục, đây gọi là tôn trọng."

Loading...