Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:50:21
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Du nghe mà bội phục. Cô tới từ tương lai, biết nước Mỹ trải qua thập niên hai mươi điên cuồng sắp nghênh đón đại suy thoái kinh tế. Phó lão gia thân tại thời đại này lại có cái nhìn như vậy, làm cho Tần Du xấu hổ.
Trước kia Tần Du tách khủng hoảng kinh tế của Mỹ và Trung Quốc ra, cho rằng sẽ có mười năm ổn định. Hiện tại có vẻ sẽ không như vậy, phỏng chừng bọn họ cũng bị đại suy thoái ảnh hưởng. Vậy nên gửi tiền vào cơ quan tài chính tương đối an toàn, vượt qua một, hai năm đầu đại suy thoái kinh tế, chờ giá cả tài sản hạ thấp lại thu mua thì tương đối có lời.
Xe tới cửa ngân hàng, David Kaufman đã đứng ngay trước cửa chờ cô: "Yolanda."
Sau đó, ông ấy thấy Phó lão gia mặc áo dài và ông chủ Khương cũng xuống khỏi xe thì ngẩn ra.
"David, tôi nghĩ chắc ông biết Phó tiên sinh đấy." Tần Du hỏi David.
David Kaufman nói: "Đương nhiên biết chứ, chỉ là bất ngờ thôi."
Phó lão gia bắt tay với Kaufman, Kaufman đích thân mời bọn họ vào ngân hàng.
Tần Du nhìn xung quanh: "Hôm nay không có nhiều người tới rút tiền gửi à?"
"Vài người bạn điều một chút tài chính cho tôi, tạm thời hòa hoãn một chút." David dẫn đoàn người vào văn phòng, hỏi Tần Du: "Phó tiên sinh và vị tiên sinh này uống trà hay cà phê?"
"Bác trai, Kaufman tiên sinh hỏi bác và ông chủ Khương uống trà hay cà phê."
Ông chủ Khương xua tay: "Cà phê của quỷ dương cứ như thuốc đông y, tôi không uống được."
"Bác cũng uống trà."
Tần Du nói với David: "Cứ pha hồng trà đi?"
Văn phòng của ông chủ ngân hàng vẫn phải có khí phái, ba người ngồi đối diện David, thư ký xinh đẹp của David pha trà mang tới.
"Yolanda, hôm đó nghe cô nói xong, tôi về nhà đã ngủ ngon một giấc. Cô nói rất đúng, mọi chuyện đều đã được bố trí tốt nhất. Chúa sẽ phù hộ tôi."
"Tôi cũng không nói Chúa sẽ phù hộ ông. Tôi không tin Chúa. Ông tìm người đến làm thủ tục gửi tiền cho tôi trước đi." Tần Du sửa đúng cách nói của đối phương, cúi đầu mở túi xách.
"Tôi nói lòng tin còn quý hơn vàng, hy vọng ông nhớ kỹ những lời này. Sau này phải coi lòng tin của mỗi người với ông còn quý trọng hơn cả vàng."
Tần Du lấy một xấp biên lai gửi tiền trong ngân hàng Anh khác của mình, đặt lên bàn, giao cho David.
David nhìn ra những biên lai gửi tiền này, đây đều là biên lai gửi tiền của khách VIP. Phải gửi đủ một ngàn ounce vàng mới có những biên lai này, mà chỗ này có bao nhiêu tờ đây? David thật sự không thể tin nổi, cô gái Trung Quốc này, người bạn ông ta vừa quen biết lại có thẻ lấy ra số biên lai tiền gửi tương đương với hai mươi nghìn ounce vàng. Chuyển tiền tới gửi vào ngân hàng Delta trong thời điểm ông ta khó khăn nhất.
Tần Du nhìn David trợn mắt há hốc miệng, cô rất thích thấy dáng vẻ không kiến thức của người nước ngoài: "Đây gần như là toàn bộ tài sản của tôi, giao cho ông đấy. Làm thế nào chuyển từ ngân hàng H tới bên này thì làm. Đừng nói là hai mươi nghìn ounce, một nghìn ounce tôi cũng không khiêng nổi."
Đối với người ở thời đại này mà nói, hai mươi ngàn ounce là một khoản tiền lớn, nhưng đổ vào một ngân hàng chỉ như muối bỏ biển thôi. Chẳng qua nữ sĩ trước mặt dốc lòng duy trì khiến Kaufman rất cảm động.
Tạm thời chưa nói Tần Du kéo vị thương gia người Hoa này tới cho ông ta, chỉ riêng khoản tiền khổng lồ này của Tần Du đã đủ khiến ông ta cảm động. Tuy rằng hơn mười năm trước các quốc gia đã cấm nguồn vàng, hủy bỏ quy ước bản vị vàng. Nhưng theo kinh tế khôi phục, mấy năm này các quốc gia lại bắt đầu lục tục khôi phục bản vị vàng, từ năm 1925. nước Anh đã khôi phục bản vị vàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-130.html.]
"Cảm ơn Yolanda! Lâu như vậy rồi, đây là khoản gửi ngân hàng có ý nghĩa nhất mà tôi thu được. Nhưng sao cô lại tin tưởng tôi đến vậy?"
"Chắc là tôi biết coi bói, tôi thấy được Delta sẽ thọ hơn cả tôi lẫn ông." Tần Du nói như đùa giỡn.
"Nếu được như vậy thật thì tôi sẽ vui điên mất."
DTV
"Tôi nghĩ là thật đấy. Tôi nghe nói ông đi tìm Ray Hu bàn chuyện hợp tác, đối phương lại từ chối. Ông biết ngân hàng tư nhân của Phó tiên sinh cũng kinh doanh tiền gửi và nghiệp vụ cho vay chứ. Bọn họ có thực lực hùng hậu, mọi người có thể đàm phán xem nên hợp tác thế nào?"
"Cảm ơn cô!"
Hai vị bàn xem nên giải quyết nguy cơ thế nào, Tần Du đứng lên: "Mười giờ hôm nay tôi còn một buổi họp quản lý công ty. Ông bố trí người làm thủ tục gửi ngân hàng giúp tôi. Còn hợp tác giữa ông và Phó tiên sinh thì hai người tự đàm phán nhé?"
David Kaufman đích thân đưa Tần Du tìm một phó tổng giám đốc ngân hàng của bọn họ, giúp cô làm thủ tục đổi ngân hàng. Theo lý mà nói, thời đại này không có thủ tục chuyển giao tiền gửi trong cùng ngành thế này, nhưng số lượng vàng thỏi của Tần Du lớn như vậy thì cũng có khả năng. Tần Du ký giấy ủy nhiệm, để Delta đi ngân hàng H lấy vàng, chuyển vào Delta.
Tần Du rời khỏi Delta, tới Minh Thái chuẩn bị một chút, sau đó cầm bút máy và notebook đi phòng họp tham dự hội nghị.
Vừa bắt đầu hội nghị, phu nhân Smith đã nói: "Chúng ta cùng nhau chúc mừng Yolanda, ký thêm cho chúng ta hợp đồng với Cohen, một thương hiệu hoàn toàn mới."
"Bộ phận đại lý máy dệt có phải đã hoàn thành hạn ngạch tiêu thụ năm trước thời hạn rồi không?" Một người đàn ông lớn tuổi hỏi.
"Đã hoàn thành vượt chỉ tiêu." Bob cúi đầu nhìn thoáng qua số liệu: "Vượt mức gần 10%."
Tần Du đứng lên: "Cảm ơn Madam và Bob mạnh mẽ duy trì, một là máy của Cohen thật sự có năng lực cạnh tranh, hai là đồng nghiệp của chúng ta, đặc biệt là Đinh Trường Thắng gần như đóng quân tại Hải Đông toàn bộ hành trình nên mới có thể nắm được đơn lớn này. Không phải công lao của mình tôi."
"Yolanda, cô sắp xếp liên hoan với đồng nghiệp, cảm ơn sự nỗ lực của mọi người." Bob nhắc nhở Tần Du.
"Vâng."
Henry mở hộp xì gà, lấy ra một điếu, Charles Hà châm lửa cho anh ta. Henry rít một hơi: "Tiểu thư thiên nga trắng, cô có một bí quyết thành công mà không chịu chia sẻ."
Tần Du biết miệng chó của Henry chắc chắn phun không ra ngà voi, lại vẫn hỏi: "Bí quyết gì?"
"Tôi kiến nghị mọi bộ phận thông báo tuyển dụng nữ sĩ trẻ trung xinh đẹp làm nhân viên bán hàng. Nam sĩ làm nhân viên bán hàng ấy à, muốn bán cái gì phải mời khách ăn cơm, mỗi ngày ngồi xổm trước công ty nhà người ta chờ người cũng chưa chắc bán được hàng. Nữ sĩ làm nhân viên bán hàng, chẳng những không cần cầu đến cửa, mỗi hộ khách còn phải tới cửa công ty chúng ta ngồi xổm chờ người, tự động dâng lên ấy chứ."
Henry nói xong, Charles Hà phụ họa: "Napoleon nói: đàn ông chinh phục thế giới để chinh phục phụ nữ, mà phụ nữ dựa vào chinh phục đàn ông để chinh phục thế giới. Sự thành công của Yolanda chứng minh triệt để quan điểm này."
Henry búng tàn thuốc: "Hoàn toàn nhất trí."
"Henry, câu đầu tiên anh nói rất có lý, tôi cũng cảm thấy nên tăng lên tỷ lệ nhân viên nữ. Thúc đẩy việc làm cho nữ tính và bình đẳng nam nữ. Câu tiếp theo, nếu nhân viên chạy chân của anh đều vất vả như thế mà còn không kiếm được công trạng tốt thì chỉ có thể chứng minh khả năng quản lý nhân viên của các anh rất có vấn đề. Nói như thế này đi, trạm đầu tiên để anh chinh phục thế giới là một thành phố cách anh năm trăm dặm Anh, nhưng anh lại đi ngược đường. Tuy rằng trái đất hình tròn, chỉ cần nỗ lực, dù cho đi ngược đường thì quân đội của anh vẫn sẽ tới được thành phố kia thôi. Nhưng anh có biết làm vậy bọn họ sẽ chạy nhiều thêm hai vạn bốn nghìn dặm Anh không? Trung Quốc có một câu châm ngôn, nói hiện tượng này chính là 'một tướng vô năng mệt c.h.ế.t tam quân'."
"Tiểu thư thiên nga trắng, cô vô cùng cuồng vọng."
"Nếu anh cảm thấy trình bày sự thật là cuồng vọng, vậy tôi thừa nhận mình cuồng vọng. Chúng ta vẫn nên mở họp đi thì hơn, đề tài này có thể tìm lúc nào thích hợp lại tham khảo lẫn nhau sau." Tần Du không tranh luận vô nghĩa với Henry nữa.