Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:50:23
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Henry rõ ràng nghẹn khuất, nhưng cũng đâu thể tiến hành một hồi tranh cãi vô nghĩa ngay tại trận?
Buổi họp chính thức bắt đầu, các bộ phận báo cáo tình huống, Tần Du bày ra mấy hạng mục trong tay bộ phận mình, trong đó đơn của Hải Đông là lớn nhất, cũng là bất ngờ ngoài ý muốn. Những hạng mục khác đều đang trong quá trình theo dõi.
Bên bộ phận hải vận lại nói tới tình huống hàng hóa sắp nhập cảng, đặt nặng trên phương diện địa sản. Minh Thái chiếm được mảnh đất giữa Pháp tô giới và khu tô giới công cộng mới mở rộng, hiện tại đang xây dựng hai khách sạn. Vốn đã xây được một nửa, Delta lại gặp phải nguy cơ. Ban đầu bọn họ vay vốn bên Delta, nhưng lúc này đến cả tiền gửi ngân hàng mà Delta còn khó lòng trả nổi chứ đừng nói là khoản vay. Nếu không trả tiền, bên công ty xây dựng sẽ đình công.
Charles Hà nói với phu nhân Smith: "Madam, bên công ty xây dựng sẽ không tiếp tục hỗ trợ vật tư. Niên tiên sinh của công ty xây dựng Hoa Ức nói, nếu mùng năm tháng sau mà còn chưa chi trả tài chính thì bọn họ sẽ đình công."
Sự tình có vẻ rất khó giải quyết, chẳng qua Henry vẫn ung dung hút xì gà: "Madam, nếu không đầu nhập tiền thì thật sự phải đình công, đến lúc ấy, bà cũng biết tổn thất thế nào rồi."
Quản lý cấp cao của ngân hàng H có chút quan hệ tư nhân với Henry. Hiện tại Henry muốn nhân cơ hội ép phu nhân Smith thoái nhượng, đương nhiên sẽ không dùng quan hệ tư nhân của mình đi tiến hành vay vốn. Đây chính là cuộc đọ sức của anh ta và phu nhân Smith.
Phu nhân Smith đanh mặt nhìn Henry nhàn nhã hút thuốc, hai người đang giằng co.
Đúng lúc này, một tiếng cười châm chọc vang lên, khiến mọi người đổ dồn ánh mắt về phía âm thanh...
"Tiểu thư thiên nga trắng, chuyện này có gì buồn cười à?" Henry hỏi Tần Du.
Tần Du vẫn cười mỉa: "Tướng quân chỉ huy ngược đường, cuối cùng tôi cũng biết vì sao nhân viên bán hàng của các anh vất vả như thế rồi."
"Yolanda, mời cô chú ý cách dùng từ của mình." Bob nhắc nhở Tần Du, muốn cô nhịn một chút.
"Bob, xin anh cho tôi nói hết." Tần Du đứng lên nhìn Henry: "Henry, tôi muốn hỏi anh, hộ khách cuối cùng của những căn nhà kia là ai?"
Đời trước Tần Du từng nghe, Lỗ Tấn tiên sinh dùng ba, bốn ngàn đại dương mua một tứ hợp viện ba mươi gian phòng ở Bắc Kinh. Chờ Tần Du xuyên tới mới phát hiện, nhà cửa khu vực tô giới Thượng Hải đa phần là để cho thuê, dù là nhà ở hay cửa hàng.
Cho dù là giáo sư đại học thu nhập cao cũng khó lòng gánh được mấy chục nghìn đại dương, thậm chí mấy trăm nghìn đại dương. Bọn họ thà rằng thuê một căn nhà lớn, mỗi tháng trả một trăm đến hai trăm đại dương tiền thuê, treo cái danh X công quán, dùng hai người hầu là được.
Sau khi cửa hàng tây Minh Thái khai phá nhà cửa thì lưu một bộ phận cho thuê, một bộ phận bán ra, nguyên lý như nhau.
Đa số thương nhân nhà đất khác cũng tương đương như vậy, dù cho thời cuộc bất ổn cũng không ảnh hưởng giá nhà ở tô giới hai năm nay tăng mạnh. Vậy nên các thương nhân nhà đất càng thêm luyến tiếc, không nỡ bán, thế nên dân quốc mới không có khái niệm đặt cọc nhà.
"Khách thuê, thương gia chuyên kinh doanh cho thuê nhà cửa." Henry nói.
"Vậy tiền trong tay ai?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-131.html.]
"Hiện tại ngân hàng Delta không có tiền, chỉ có thể hỏi vay ngân hàng H." Henry cười lạnh: "Quan hệ giữa chúng ta với ngân hàng H cũng không quá thân cận."
Tần Du cười đến bất đắc dĩ: "Thế mới nói phương hướng của anh sai rồi, anh càng cố càng mệt chết, hiệu quả lại chẳng ra sao. Tiền không phải nằm trong tay ngân hàng, mà là nằm trong tay thương gia chuyên kinh doanh cho thuê nhà cửa."
"Còn chưa xây xong, sao tiền của thương gia lại tới tay cô được?"
"Lối suy nghĩ ấy quá mức cứng nhắc." Tần Du đứng lên: "Henry, anh biết hợp đồng tương lai không?"
Henry khó hiểu, tự nhiên nhắc kỳ hạn giao hàng làm gì?
"Nhà cửa tại khu vực tô giới trước đó đã trở thành sản phẩm tài chính, một trong những giá trị của nó chính là được ở khu vực đó. Chúng ta có thể bán nhà tương lai, như hợp đồng tương lai vậy. Giá nhà ngày càng tăng, thương gia chuyên kinh doanh cho thuê nhà đất đương nhiên sẽ hiểu mối làm ăn này có lời nhường nào, sẽ ôm tâm lý mong đợi. Giá nhà có thể càng tăng, lúc này anh bán nhà sớm nửa năm, dùng giá hiện tại để bán, anh nói xem có bán được không?"
"Cho dù hiện tại bán đi thì thế nào? Cô bán sớm nửa năm, giá rẻ hơn nhiều."
"Nhưng năng suất lợi dụng tài chính cao hơn. Anh nhận số tiền đó là có thể tiếp tục mua đất xây nhà." Tần Du thật sự ghét bỏ Henry, quá ngu ngốc, không thể so được với Phó Gia Thụ. Cô nói chuyện này với Phó Gia Thụ, Phó Gia Thụ lập tức bừng bừng phấn chấn hỏi cô làm thế nào bán hàng trước thời kỳ, Henry thì hay rồi, còn bắt cô bẻ vụn ra nhét vào mồm cho.
Phu nhân Smith càng nghe thì hai mắt càng sáng. Còn không phải như vậy à?
Đời trước, chỉ cần đã từng mua nhà cửa thì có ai chưa nghiên cứu chế độ presale đâu. Nếu không có chế độ bán trước, xí nghiệp địa ốc đời trước có thể điên cuồng phát triển đến dã man sau những năm hai nghìn hay sao?
Tần Du nói xong lại nhìn sang Charles Hà: "Charlie, sau này trước khi trích dẫn danh ngôn của danh nhân thì phải nghĩ xem bản thân dùng lời này có thích hợp không nhé? Đa số đàn ông không có năng lực chinh phục thế giới, bao gồm anh đấy. Thân là phụ nữ, tôi cũng không hứng thú dùng cách chinh phục đàn ông để chinh phục thế giới. Tôi chỉ muốn dùng đầu óc để làm tốt công việc của mình, kiếm khoản tiền mình nên kiếm. Tôi đề nghị anh và Henry đừng giới hạn lối suy nghĩ của mình tại vị trí giữa hai chân làm gì, chịu khó sử dụng cái đầu giữa hai tay ấy. Như thế thì làm việc cũng thoải mái hơn, còn tăng hiệu suất nữa."
Nữ sĩ trẻ tuổi như Yolanda, tại trường hợp này mà nói như vậy... chắc không phải ý tứ mà bọn họ tưởng tượng đâu nhỉ? Vài nhân sĩ nước ngoài đều không quá xác định có phải cô ám chỉ như vậy hay không.
DTV
Giờ phút này, Tần Du chống hai tay xuống bàn, nhìn thẳng vào Henry: "Henry, giờ anh đã hiểu vì sao tôi có thể lấy được đơn đặt hàng của Hải Đông thành công chưa? Chúng tôi thành công, là vì chúng tôi biết khách hàng của mình là ai? Khách hàng của mình cần gì? Tôi có thể giải quyết điểm mấu chốt cho khách hàng! Tôi đưa ra phương án tối ưu hóa quản lý cho nhà máy của Hải Đông. Nguyên tắc của tôi là: Minh Thái không chỉ là một nhà đại lý, còn là chuyên gia giải quyết lưu trình máy dệt."
Bán máy móc tặng kèm lưu trình giải quyết, phục vụ toàn phương vị, đây đều là quy trình của đời trước, phải nói là rất trúng lòng người!
Những người đang ngồi nghe mà trợn mắt há hốc mồm, vì sao bọn họ chưa từng nghe qua nguyên tắc hợp lý như vậy?
Phu nhân Smith dẫn đầu vỗ tay: "Yolanda, rất phấn khích. Đúng vậy, chúng ta phải coi khách hàng làm trung tâm, phải dùng đầu óc phục vụ khách hàng."
Đúng lúc này, cửa phòng họp bị người gõ vang, thư ký của phu nhân Smith tiến vào thì thầm bên tai bà ấy vài câu, nụ cười trên mặt phu nhân Smith càng rạng rỡ: "Henry, vấn đề tài chính của Delta đã hòa hoãn, chiều nay cậu có thể đi lấy khoản vay. Tôi nghĩ cậu cũng nghe hiểu lời của Yolanda ban nãy rồi, cậu và bộ phận bất động sản mau chóng lập kế hoạch đi. Không cần biết vấn đề tài chính có được giải quyết hay không, tôi hy vọng bộ phận bất động sản đừng ỷ lại vào thị trường tốt mà chỉ biết nằm kiếm tiền, vừa gặp tình cảnh khó khăn đã bó tay hết cách. Tôi cảm thấy biện pháp bán trước là ý tưởng rất hay."
"Madam, bộ phận bất động sản do tôi quản lý. Tôi cảm thấy sau khi giải quyết vấn đề tài chính mà còn định bán trước thì đúng là cách làm ngu xuẩn."