Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-06-04 14:51:24
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Gia Thụ nhìn Tần Du vặn cổ, xoay cánh tay, lắc eo. Tần Du mặc bộ đồ bơi bó sát, nhìn mà mặt anh cũng không khỏi nóng lên, anh quay đầu đi: "Anh đi bơi đây, hai người cứ từ từ khởi động đi."

Phó Gia Thụ lao xuống nước bơi qua bơi lại, để giải tỏa cơn nóng như thiêu như đốt trong lòng, trong đầu toàn là lúc Tần Du vặn eo lộ ra vẻ quyến rũ, thực ra bể bơi nam nữ tách ra cũng không tệ, thật đó! Lúc này anh đang nghĩ như vậy.

Tần Du khởi động cơ thể xong, dẫn Phó Gia Ninh xuống nước, lúc nãy Phó Gia Thụ vẫn đứng ở kia đâu rồi? Cái tên này cũng ngoan đấy nhỉ? Nghiêm túc bơi rồi. Không giống buổi sáng, tập được hai động tác đã không chịu làm theo rồi.

Tần Du dạy Phó Gia Ninh nín thở.

Thực ra xuống nước rồi, mọi người đều phải bơi ai quan tâm cô là ai chứ? Nỗi băn khoăn của cô nhóc hoàn toàn thừa thãi.

Phó Gia Ninh cũng thả lỏng, nghiêm túc nghe Tần Du nói, cô ấy thử làm theo.

Phó Gia Thụ bơi qua bơi lại mấy lần, mệt mỏi dựa vào thành bể nghỉ ngơi, nhìn Tần Du dạy nhóc con kia bơi.

DTV

Tư tưởng và hành động tiến bộ thậm chí là cởi mở này của Tần Du từ đâu ra vậy? Nhà bọn họ cũng coi như là nam nữ bình đẳng, cũng khuyến khích em gái ra ngoài, giờ cô bé cũng có một số ý kiến riêng. Ví dụ như bơi, rõ ràng là một loại vận động rất bình thường, cô nhóc lại xấu hổ. Trong nhà bởi vì mẹ không biết, chỉ có hai cha con bọn họ biết, muốn dạy cô nhóc, cô nhóc cũng không chịu xuống nước.

Càng tiếp xúc với Tần Du, càng cảm thấy cô là rất thần bí, sự tiến bộ và cởi mở của cô toát ra từ trong xương, không hề mâu thuẫn tư tưởng mãnh liệt, không giãy giụa, không cần suy nghĩ nhiều, tất cả đều thuận theo tự nhiên.

Phó Gia Thụ đang không hiểu thì nhìn thấy Tống Thư Ngạn mặc quần bơi đi vào. Anh ấy tới đây làm gì?

Tần Du cũng nhìn thấy Tống Thư Ngạn đi vào, sao anh ấy cũng tới đây bơi vậy?

Tần Du quay đầu sang nhìn Phó Gia Thụ, Phó Gia Thụ cũng lộ vẻ hoang mang, bị Tần Du nhìn như vậy, cúi đầu nhìn lồng n.g.ự.c trắng nõn lộ ra khỏi mặt nước của mình, cô đang nhìn chỗ nào của anh vậy? Cho dù cô nhìn chỗ nào, anh đều không kìm được đỏ mặt, muốn chìm vào trong nước để bình tĩnh lại.

Tống Thư Ngạn nghĩ rằng cảnh tượng mình nhìn thấy sẽ là Tần Du và Phó Gia Thụ đang chơi đùa dưới nước với nhau, không ngờ rằng một người ở trong góc, một người khác ở đối diện. Hơn nữa Phó Gia Thụ rất nhanh đã nghiêm túc bơi, Tần Du cũng đang dạy Phó Gia Ninh quẫy nước.

Tống Thư Ngạn xuống nước, bơi tới chỗ Tần Du và Phó Gia Ninh.

Phó Gia Ninh thấy Tống Thư Ngạn tới đây, không kìm được hít một ngụm nước vào, sặc tới nỗi vội vàng vuốt mặt, Tần Du vỗ lưng cho cô ấy: "Em làm sao vậy?"

Tống Thư Ngạn nhìn Tần Du, khu vực nước nông của bể bơi sâu một hai mét, mặt nước cao đến n.g.ự.c Tần Du, Tống Thư Ngạn vô thức đưa mắt nhìn mặt nước: "Lâu không luyện tập rồi, nghe nói mọi người đang bơi nên cũng tới đây tham gia cho vui."

Tần Du cảm nhận được ánh mắt của anh ấy, làm bộ như không phát hiện ra: "Anh Gia Thụ đã bơi một lúc rồi, anh mau đi bơi với anh ấy đi!"

Tần Du đã nói như vậy rồi, Tống Thư Ngạn cũng không thể ở lại đây nhìn cô dạy Phó Gia Ninh bơi được, lưu luyến không rời bơi tới chỗ Phó Gia Thụ đang vùi đầu bơi.

Phó Gia Ninh thở đều lại, cô ấy thấy anh trai ngốc nghếch cứ bơi mãi, còn anh Thư Ngạn thỉnh thoảng lại nhìn sang đây. Cô ấy muốn bổ đầu anh trai ra xem thử, bên trong chứa mấy thứ lung ta lung tung gì, chị Tần mà bị người tán đổ thì đến lúc đó anh ngồi trong phòng mà khóc đi! Đồ ngốc!

Tần Du thấy biểu cảm của cô nhóc phong phú: "Chúng ta tiếp tục đi, đừng nhìn anh Thư Ngạn của em nữa."

Bị Tần Du nói như vậy, Phó Gia Ninh bực bội: "Ai nhìn chứ? Là anh Thư Ngạn đang nhìn chị đó, anh trai em ngốc c.h.ế.t luôn chỉ biết bơi thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-145.html.]

Tần Du quay đầu lại nhìn hai người, quả nhiên là vậy, bỗng thấy buồn cười, đêm qua mình còn so Phó Gia Thụ với A Khánh, cái kiểu ngốc nghếch như anh ấy mà đòi so với A Khánh à? Còn Tống Thư Ngạn có thể là di truyền! Anh ta thấy mình tới bơi nên theo tới đây, thậm chí lúc này còn thường xuyên ngoái đầu nhìn lại. Tần Du không thấy thâm tình chỉ cảm thấy bị xúc phạm.

Phó Gia Ninh đang muốn luyện nín thở làm sao để nổi lên, thời đại này cũng không có nhân viên cứu hộ nên phải có người trông còi, Tần Du thấy Phó Gia Thụ bơi tới bên này: "Phó Gia Thụ."

Phó Gia Thụ nghe thấy Tần Du gọi, bơi tới, Tần Du nói với anh: "Anh trông xem Phó Gia Ninh luyện nổi lên thế nào đi, tôi đi bơi hai vòng."

"Được."

Thực ra Phó Gia Thụ không muốn nói được, nhưng cái này không thể theo ý anh, chỉ đành mở mắt trừng trừng nhìn theo Tần Du bắt đầu bơi về phía trước.

Phó Gia Ninh đứng dậy vuốt nước trên mặt: "Anh trai ngốc, ngốc c.h.ế.t mất!"

Phó Gia Thụ dựa vào thành bể, nhìn Tống Thư Ngạn vui vẻ đuổi theo Tần Du, trên mặt anh nở nụ cười: "Trẻ con nít ranh, em thì hiểu cái gì? Chị Tần Du của em không thích cái kiểu phù phiếm như vậy, anh Thư Ngạn của em theo đuổi càng dữ dội, chị của em càng ghét bỏ. Mau luyện đi!"

Phó Gia Thụ nhìn em gái luyện tập, mình thì thong dong dựa vào thành bể, có lẽ là Tần Du phát hiện Tống Thư Ngạn đang đuổi theo cô, tốc độ của cô tăng lên, Tần Du đang dùng tư thế gì vậy, sao lại nhanh như thế? Tống Thư Ngạn không đuổi kịp chứ? Để anh ấy cũng nếm thử cảm giác mệt như chó, còn bị khinh bỉ nữa.

Tần Du đã bơi là bơi nghiêm túc, bơi đi thì tự do, lúc quay lại thì bơi ngửa, phát hiện Tống Thư Ngạn bơi theo cô, lập tức tăng tốc độ lên.

Chẳng trách sinh viên đại học thời đại này sẽ tranh luận trên báo về việc nam nữ có nên bơi chung bể bơi hay không. Nếu để một cô gái thời đại này bị một người đàn ông bơi đuổi theo trong bể bơi, còn không có khả năng bơi cùng người ta, chẳng phải sẽ bị dọa cho bật khóc à?

Trong lòng Phó Gia Thụ rất khó chịu, Tống Thư Ngạn còn chưa ly hôn với cô, đứng từ góc độ của mình không thể chỉ trích cách làm của anh ấy được, nhưng anh rất khó có thể chấp nhận được việc Tống Thư Ngạn bơi đuổi theo Tần Du như vậy.

Tống Thư Ngạn học bơi ếch, mà bình thường cũng không tập luyện hàng ngày, mới đầu dựa vào thể lực của đàn ông có thể thu hẹp khoảng cách, về sau so sức bền. Sau khi Tần Du tới đây ngày nào cũng luyện tập, Tống Thư Ngạn là thiếu gia nhà giàu, cũng không thường cưỡi ngựa như Phó Gia Thụ, lúc này sức lực không đủ để làm những gì mình muốn nữa.

Phó Gia Thụ vừa nhìn Tần Du bơi, lại nhìn em gái luyện tập: "Anh bảo này Phó Gia Ninh, em có biết bây giờ em trông giống gì không?"

Phó Gia Ninh đứng dậy, vuốt nước trên mặt: "Giống gì?"

Phó Gia Thụ ghét bỏ nói: "Giống một con gà con đang mổ thóc, đầu ngâm trong nước, m.ô.n.g chổng lên rõ cao."

Nghe thấy anh trai cười nhạo mình như vậy, Phó Gia Ninh tức c.h.ế.t luôn: "Chị ơi..."

Tần Du nghe thấy Phó Gia Ninh gọi mình, cô cũng bơi được kha khá bèn bơi tới hỏi: "Sao vậy?"

Phó Gia Ninh đi tới ôm eo Tần Du, dựa lên người cô tủi thân nói, anh trai cô ấy nói cô ấy giống con gà con.

Tần Du nói bằng giọng hận sắt không thành thép: "Em ngốc hả? Em tự nhìn anh trai em đi, da bụng trắng nõn, đến cả múi bụng còn chẳng nhìn thấy, có giống một con ếch xanh không?"

Phó Gia Thụ không chịu nhận: "Ai là ếch xanh cơ? Cái gì mà không nhìn thấy cơ bụng, anh cưỡi ngựa quanh năm, anh có cơ bụng đấy!"

"Vậy sao?"

Tần Du nói với giọng nghi ngờ, mắt dừng trên cơ thể của Phó Gia Thụ, để chứng minh anh còn dựa vào thành bể rồi chống lên, nửa thân trên lộ hoàn toàn ra khỏi mặt nước.

Loading...