Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-06-05 13:26:37
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du nói ngắn gọn về nguyên nhân gây ra khủng hoảng kinh tế trong những năm ba mươi, đây là chuyện sẽ xảy ra trong tương lai và là kết quả phân tích của Gia Cát Lượng. Nhưng ở trong thời đại hiện nay, phần lớn các nhà kinh tế học, chính khách đều mù mờ trong việc kinh tế, trên thực tế trước khi sự việc xảy ra họ giống như heo vậy.

Tần Du hỏi anh ta: "Lúc này sản phẩm bất động sản trường kỳ lại đang nằm trong tay của kẻ không nhận biết được rủi ro, khó khăn ập đến, anh có biết sẽ là tình trạng nào không?"

"Cô Yolanda, cô nói chuyện giật gân như thế là muốn làm gì?" Henry đang thuyết phục cổ đông, đuổi phu nhân Smith. Buổi sáng vừa gặp đã thành công, không ngờ đến chiều lại xảy ra chuyện như thế này.

"Nói chuyện giật gân ư? Xin anh hãy nói ra logic của mình, đừng lôi mấy lời trong miệng của chính khách ra nói cái gì mà kinh tế không có vấn đề, có lẽ thậm chí bọn họ còn chưa coi bài Tarot đã nói ra rồi cũng nên. Xin anh hãy phá vỡ tính logic của tôi, thuyết phục mọi người, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm đi."

Buổi sáng khi đối mặt với việc phu nhân Smith muốn rút vốn đầu tư bất động sản, Henry đã lấy một câu nói của một chính khách ra làm ví dụ, nói trước mắt tình thế của kinh tế rất ổn, sau khi chính phủ Trung Quốc quốc dân lên nắm quyền sẽ ổn định, hiện tại chính là thời gian tốt nhất để đầu tư.

"Tại sao tôi phải tranh luận về tình thế kinh tế quốc tế với cô ở đây chứ?" Henry rất tức giận, anh ta đã bị một cô gái Trung Quốc khiêu chiến quyền uy, anh ta là thành viên hội đồng quản trị của cửa hàng tây này, là phó tổng giám đốc của cửa hàng tây này.

Tần Du nhìn anh ta chằm chằm, ánh mắt mang theo sự khiêu khích và nghiền ngẫm: "Bây giờ đang là thời gian dùng bữa, tôi qua đó ăn cơm đây."

Bob gật đầu: "Dùng bữa vui vẻ."

"Anh cũng thế."

Tần Du quay lại bàn ăn, phu nhân Smith cũng vừa mới chào hỏi ông William xong, lúc định qua chỗ chỗ hai người họ, Tần Du đã bị phu nhân Smith ôm chầm lấy, cô nghe thấy bà ấy nói: "Cục cưng, cảm ơn cô."

Tần Du bị ám mùi nước hoa trên người phu nhân Smith: "Bà khách sáo quá!"

Tần Du ngồi xuống tiếp tục ăn cơm, David hỏi cô: "Yolanda, nguy cơ vừa rồi cô nói đang cận kề, chúng tôi đang bàn kỹ hơn về nó?"

Tần Du nói đến một vài lý do có liên quan tới việc hình thành nên khủng hoảng những năm ba mươi mà cô biết cho mọi người nghe.

David rất tán đồng: "Rất có lý, nhất là ngân hàng trong thời gian này, ngân hàng đều kinh doanh độc lập, một ngân hàng đóng cửa tâm lý khủng hoảng bùng nổ, nếu như liên tục tranh nhau đổi tiền mặt thì sẽ phá hỏng toàn bộ kết cấu tài chính, lần này coi như tôi đã có một bài học, để tôi ý thức được tầm quan trọng của kiểm soát rủi ro."

Thì ra sau một trăm năm Delta vẫn còn tồn tại là vì trước dó David đã nhận được một bài học, hãy kiểm soát được rủi ro trước khi khó khăn ập đến?

Trong toà nhà cao tầng Minh Thái, lúc này phu nhân Smith và Bob đang dùng bữa rất vui vẻ, Henry ngoài sắc mặt không tốt ra thì anh ta còn phải đối mặt với sự chất vấn của các cổ đông khác, logic, anh ta có thể có logic gì? Tình hình thế giới đều bị cô nói ra rồi, anh ta có thể phản bác những thứ này đều không tồn tại không? Thế nên chỉ có thể liên tục nhấn mạnh, nhất định cô gái Trung Quốc này đang giật tít.

Cơm nước xong xuôi, Tần Du ngồi xe của David quay về cửa hàng Tây, đi đến cửa bộ phận của họ thì nghe thấy Đinh Trường Thắng đang nói ở bên trong: "Tên khốn Charles Hà ở dưới tầng, có mấy lần nói quản lý của chúng ta dựa vào ngọn núi là ông chủ nhỏ của nhà họ Tống mới giành được đơn đặt hàng này. Vừa rồi bạn tôi ở xưởng Hải Đông có nói với tôi, sáng sớm hôm nay ông chủ Tống đã đến đó dặn dò tất cả bọn họ nhất định phải nhanh chóng làm theo chỉ định của cô Tống, nếu như không làm hẳn hoi thì nhân lúc còn sớm đi tìm việc khác mà làm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-dai-thieu-phu-nhan/chuong-189.html.]

"Đúng đấy! Quản lý Tần vừa gọi điện thoại, ông chủ lớn của ngân hàng Delta đã lập tức chạy đến, dẫn chúng tôi đi tới văn phòng của phó tổng cục thuế, tôi vào trong đó chân cũng nhũn cả ra. Ha ha ha, thư ký của phó tổng cục thuế gọi người tới, sau này tôi đến đó, bất kể là giải quyết tài liệu hay là làm đơn nhận hàng ở bến cảng, ngày trước toàn là tôi cúi đầu trước người ta, lần này họ lại cúi đầu trước tôi." Tiểu Cát rất kiêu ngạo nói.

Tần Du đi vào trong nói: "Tiểu Cát, tôi đã ăn cơm xong rồi mà câu chuyện của anh vẫn chưa hết sao?"

Tiểu Cát quay người lại: "Quản lý Tần, cô về rồi à? Cô ăn cơm xong, tôi cũng làm xong việc của mình rồi, tôi chạy việc cho cô từ sáng đến giờ không biết bao nhiêu là chuyện? Cô không thể để tôi nghỉ ngơi một lát được à?"

"Anh nghỉ ngơi đi, cứ nghỉ ngơi trước đi!" Tần Du lấy ba đồng đại dương trong túi ra: "Ai ra ngoài mua ít bánh ngọt về đây? Chúng ta mở tiệc trà, cùng nghe Tiểu Cát nói chuyện."

Đinh Trường Thắng xung phong nhận việc: "Để tôi đi."

Đinh Trường Thắng đi đến quán bánh mì do người Đức mở ngay bên cạnh mua một đống bánh ngọt Tây, đựng đầy hai cái túi lớn.

Đinh Trường Thắng ôm túi đi vào trong, có người hỏi anh ta: "A Thắng, anh mua gì vậy."

Người hỏi là người bên bộ phận bất động sản, anh ta đang cầm cái bình thuỷ trong tay, vừa mới từ phòng đun nước lấy nước nóng về đây.

Từ lúc trở về từ Vũ Hán, Đinh Trường Thắng vẫn luôn cảm thấy hối hận vì mình đã nói những lời kia với Tần Du, cũng luôn muốn tìm cơ hội thể hiện trước mặt cô, có điều thật sự rất khó tìm được cơ hội.

Buổi sáng trước mặt tất cả mọi người Charles Hà nói những lời như thế về quản lý của bọn họ. Tuy giám đốc đã đánh Charles Hà, nhưng suy cho cùng vẫn không nói cho rõ ràng, quản lý sẽ không dựa vào gương mặt xinh đẹp của mình để lấy được đơn hàng đâu.

Hay là nhân cơ hội này nói rõ ràng với bọn họ, quản lý của anh ta là người như thế nào.

"Cát Vĩnh Hưng, rõ ràng là quản lý của chúng tôi đã đi tìm phó tổng cục thuế hải quan ra mặt giải quyết, anh ta lại đi chạy việc vặt, quản lý quan tâm, đến lượt tôi đi mua điểm tâm, chiều nay chúng tôi ăn bánh ngọt!"

Người này vô cùng hâm mộ nói: "Quản lý của các anh vừa mới đến được vài ngày đã mời mọi người đi ăn tiệc, nhảy múa, đây là lần thứ hai ăn bánh ngọt phải không?"

"Đúng vậy! Đúng vậy! Ăn tiệc là cửa hàng tây trả tiền, ăn bánh ngọt cũng là cô ấy tự bỏ tiền túi ra. Khỏi phải nói, tuy cô ấy là phụ nữ nhưng lại rộng rãi hơn quản lý nam nhiều, cũng rất dễ nói chuyện, sẽ không tùy tiện mắng người khác xối xả. Lúc xảy ra chuyện, cô ấy lại có năng lực giải quyết, tuổi còn trẻ, thì có sao. Chúng tôi phục sát đất. Vừa nãy tôi mới nhận được điện thoại từ xưởng Hải Đông..."

Đinh Trường Thắng thuật lại chuyện ở xưởng Hải Đông, người anh em kia nói: "Rất tuân theo? Thật sự như thế đó? Đây là ý tưởng tuyệt vời gì vậy?"

"Chắc chắn là một ý tưởng tuyệt vời rồi, bằng không Trần Hoa Bình đi theo ông chủ Tống bao nhiêu năm nay? Sẽ không làm theo cách của giám đốc chúng tôi, không làm theo sẽ c.h.ế.t đó? Có thể nói Tống đại thiếu đã bị cáo tinh mê hoặc, ông chủ Tống có mắt nhìn người ra sao? Đó chính là cáo già trong cáo già, có thể thoát khỏi ánh mắt của ông ấy sao?"

"Ôi chao, A Thắng, bảo anh ra ngoài mua điểm tâm, đợi anh lâu đến nỗi cổ chúng tôi sắp dài như cổ vịt rồi đây này, đợi anh về mãi, anh lại ở đây như con dế mèn nói chuyện không ngớt lời?" Người ở phòng ban của anh ta đi xuống, cầm lấy cái túi trong tay Đinh Trường Thắng rồi đi lên trên: "Anh mau lên đi."

DTV

"Biết rồi." Đinh Trường Thắng nói với người anh em bên bộ phận bất động sản: "Tôi lên đó ăn bánh ngọt đây, nếu không sẽ bị bọn họ chia nhau ăn hết mất."

Loading...